Ta Chính Là Không Theo Sáo Lộ Ra Bài

Chương 369: Ta Rất Để Ý

"Chuyện này ta cũng không rõ, sư huynh không nhắc tới trong thư, nhưng ta cảm thấy sư huynh sẽ không rời khỏi tông môn, bằng không chỗ tu luyện này đã đổi chủ."
"Vậy thì tốt rồi..."
Ngô Thanh Sách nhẹ nhàng thở ra:
"Vậy chốc lát nữa chúng ta xuống núi tìm sư huynh đi."
Cố Thanh Hoan nghe xong thì lắc đầu:
"Sư huynh đặc biệt dặn dò trong thư, khoảng thời gian này kêu chúng ta đừng tới quấy rầy hắn, chờ hắn xong chuyện sẽ tìm chúng ta.”
Ngô Thanh Sách gật đầu:
"Ta đã biết."
Tiếp đó hai người hàn huyên một hồi rồi ai đi đường nấy, Ngô Thanh Sách xuống núi đi về phía Loạn Tinh đường.
Bây giờ trong Quy Tâm tông, Ngô Thanh Sách có thể nói là không ai không biết, không người không hay, không chỉ vì hắn là khôi thủ của Thiếu Niên Anh Kiệt Hội mà còn vì hắn là thủ tịch đệ tử của Lục Dận Long, được bổ nhiệm làm thanh cương, còn là thanh cương trẻ tuổi nhất trong lịch sử.
Cho nên trên đường về, đệ tử thấy Ngô Thanh Sách đều sẽ cung kính hô một tiếng là Ngô thanh cương.
Trở lại đường của mình, Ngô Thanh Sách phát hiện đường chủ đã ra ngoài, hỏi thăm mới biết đối phương đã tới Tây Bình phủ chủ trì đại cục, thế là quyết định sửa soạn một chút, ngày mai cũng tới Tây Bình phủ.
Bữa tối, Ngô Thanh Sách vốn cho rằng hôm nay sẽ được ăn đồ ngon do sư huynh làm, nay cảm thấy vô cùng vô vị.
Làm hoàng đế? Sao sư huynh lại muốn làm hoàng đế chứ.....
Ngô Thanh Sách nghĩ mãi không xong thì gãi đầu một cái, hắn cảm thấy mọi chuyện sư huynh làm tất có thâm ý, mà thâm ý này hắn khẳng định không đoán được.
Trong lúc Ngô Thanh Sách đang phiền não không gì sánh được, một thanh âm trong trẻo vang lên.
"Bái kiến Ngô thanh cương."
Ngô Thanh Sách ngẩng đầu nhìn lên, khóe miệng không khỏi co rúm hai lần.
"Là Liễu sư muội a, có chuyện gì sao?"
Đại khái bắt đầu từ ba tháng trước, Liễu Tử Câm nổi tiếng Thủy Kính đường, không, phải nói là nổi tiếng trong Quy Tâm tông liền dẫn theo bốn sư muội kiều diễm vô song của mình liên tục tới tìm hắn luận bàn.
Mặc dù lần trước lúc ở Yểm Nguyệt tông, Ngô Thanh Sách cảm thấy ánh mắt bốn người này nhìn mình không đúng, nhưng làm sao cũng không ngờ các nàng lại chủ động đánh tới cửa.
Ta thật sự chưa từng trêu chọc các nàng a...
Bất quá không hiểu thì không hiểu, kỳ thật lúc năm người Liễu Tử Câm các nàng tới tìm hắn, ăn nói vẫn rất lễ phép. Có lữ thấy kiếm pháp của hắn lăng lệ nên xem hắn thành mục tiêu, cho nên mới muốn giao thủ với hắn một chút để biết bản thân kém ở chỗ nào.
Dù Ngô Thanh Sách có chút nửa tin nửa ngờ nhưng người ta đã thành tâm tới cầu hắn dạy, hắn tự nhiên cũng không cách nào cự tuyệt, thế là đáp ứng yêu cầu của các nàng ... ...
Đến lôi đài chuyên môn tỷ võ của đệ tử, Ngô Thanh Sách theo thứ tự tỷ thí cùng năm người. Sau đó hắn phát hiện Liễu Tử Câm là người mạnh nhất trong cả năm, huyền khí phi thường đặc thù, khác hoàn toàn với Hậu Thiên Lôi linh khí sư huynh giúp hắn, dường như huyền khí của Liễu Tử Câm càng khác thường hơn.
Thực lực Phương Thu Dao xếp thứ hai, dù không đặc thù như Liễu Tử Câm nhưng về kiếm pháp xem như sắc bén nhất, có thể nhìn ra nàng đã khắc khổ luyện tập rất nhiều.
Còn lại ba tỷ muội Ngu gia, thực lực cũng không tính là xuất chúng, nhưng khi các nàng liên thủ, Ngô Thanh Sách phát hiện thực lực cả ba như cao thêm một bậc, cả ba phối hợp cực tốt, thực lực không hề đơn giản.
Bất quá lợi hại hơn nữa cũng bất quá chỉ là đệ tử mới nhập môn hơn một năm mà thôi. Ngô Thanh Sách chỉ đứng giá các nàng với cương vị sư huynh chỉ điểm sư muội, trên thực lực thì chênh lệch hai bên vẫn tương đối lớn.
Luận bàn xong, năm người cùng cảm tạ hắn đã chỉ giáo, nhưng Ngô Thanh Sách nhìn ra được nét mặt của các nàng vô cùng thất lạc, như việc thua hắn là gì đó nghiêm trọng lắm vậy.
Cho nên, đến cùng ta đã trêu chọc các nàng khi nào a... ...
Trong ba tháng nay, chỉ cần hắn về tông môn, năm người Liễu Tử Câm đều sẽ đúng giờ xuất hiện trước mặt hắn, muốn cùng hắn luận bàn.
Trong ba tháng nay, thực lực năm người cũng đột nhiên tăng mạnh, khiến Ngô Thanh Sách không khỏi cảm khái, năm người này nhất định đã khắc khổ tu luyện, bằng không tuyệt đối không thể tiến bộ nhanh như thế.
Đáng tiếc, Liễu Tử Câm các nàng dù tiến bộ thần tốc nhưng tốc độ của Ngô Thanh Sách lại càng nhanh. Vì vậy dù giao thủ mấy lần, Liễu Tử Câm các nàng cũng không phải đối thủ của Ngô Thanh Sách.
Bình thường mà nói, đánh không lại sẽ đổi đối thủ, thế nhưng Liễu Tử Câm các nàng hoàn toàn không nhụt chí, vẫn như cũ tới tìm hắn.
Cho nên, đến cùng ta đã trêu chọc các nàng lúc nào...
Ngô Thanh Sách nhìn năm tỷ muội trước mắt, không khỏi thầm than.
Hắn vẫn đồng ý luận bàn như trước, cơm nước xong, Ngô Thanh Sách theo năm người tới chỗ so tài, khi hắn nhảy lên lôi đài thì phát hiện Vu Mạn Văn, Vu hộ pháp của Thủy Kính đường cũng ở đây.
Thế là hắn lên trước hành lễ:
"Chào Vu hộ pháp."
Hắn hành lễ xong thì thấy Liễu Tử Câm các nàng đi tới trước mặt Vu hộ pháp:
"Sư phụ ".
Sư phụ! ?
Ngô Thanh Sách giật mình, làm sao, nhỏ đánh không lại nên mời sư phụ tới? Không đến mức vậy a?
Đến cùng ta trêu chọc các ngươi khi nào a!
Thấy biểu lộ ngơ ngác của Ngô Thanh Sách, Vu Mạn Văn cười nói với hắn:
"Ta chỉ đến xem, thuận tiện chỉ điểm cho các nàng một chút, Ngô thanh cương ngươi không cần để ý tới ta."
Làm sao không thèm để ý! ? Ta rất để ý có được không!
Bạn cần đăng nhập để bình luận