Ta Chính Là Không Theo Sáo Lộ Ra Bài

Chương 999: Lai Lịch Của Hạc Bào Quỷ (1)

Giang Bắc Nhiên đỡ Mặc Hạ lên, nhìn hắn rồi nói:
“Lần sau còn để ta nghe được những lời này, ta nhất định sẽ trục xuất ngươi ra khỏi sư môn!”
Mặc Hạ nghe xong có chút luống cuống, vội vàng nói xin lỗi:
"Sư huynh... Không, sư phụ, ngài đừng nóng giận, đồ nhi biết sai rồi, đồ nhi tuyệt sẽ không nói mấy lời hỗn trướng này nữa."
"Nhớ kỹ, so với bất kỳ cái gì thì mạng đều trọng yếu hơn, nghe có rõ không?"
"Vâng! Đồ nhi nhớ kỹ."
"Đi thôi."
Hạc Bào Quỷ thấy Giang Bắc Nhiên thật sự đi như thế cũng gấp gáp, vội vàng rời khỏi chỗ ngồi tới cản trước mặt Giang Bắc Nhiên.
Giang Bắc Nhiên chắp tay với Hạc Bào Quỷ, nói:
"Nơi đây thật sự quá mức nguy hiểm, vẫn xin tiền bối thông cảm cho."
Hạc Bào Quỷ thấy thế lập tức chỉ vào Mặc Hạ, khoát tay áo, tựa hồ đang biểu đạt không phải hắn vẫn ổn đó sao.
Giang Bắc Nhiên thấy Hạc Bào Quỷ gấp như thế thì không nói gì nữa, trên cơ bản đã xác định được đối phương không hề cải trang thành cao nhân mà thật sự không thể nói chuyện.
Nhưng vì sao ngay cả những tiểu quỷ cấp thấp nhất cũng có thể nói chuyện mà vị đại năng này ngược lại không cách nào lên tiếng chứ.
‘Trong giới quỷ có nhiều chuyện kỳ lạ thật.’ Việc này khiến Giang Bắc Nhiên không khỏi cảm khái một điểm thông linh của hắn thật sự không đủ dùng, vì hắn phát hiện dường như thế giới sau khi chết đặc sắc hơn hẳn hắn tưởng tượng.
Sau khi xác định Hạc Bào Quỷ không cách nào nói chuyện, Giang Bắc Nhiên cũng không ép buộc hắn nữa, mà chắp tay hỏi.
"Vậy ý của tiền bối là ngươi đã tiêu diệt lễ quỷ kia rồi, nên Mặc Hạ ở lại đây cũng không sao?”
Hạc Bào Quỷ nghe xong lập tức gật đầu, khẳng định suy đoán của Giang Bắc Nhiên.
Ân... Việc này khiến Giang Bắc Nhiên không khỏi nhớ lại hệ thống đã nhảy ra khi hắn nghĩ cách xử lý Điền Cách.
Đúng như hắn dự đoán, mọi chuyện xảy ra đêm qua đã chứng minh sau khi thức tỉnh Điền Cách sẽ trở thành lệ quỷ và trùng sinh, từ đó trở thành nhân vật phản diện và mang tới phiền toái lớn cho Lạc Mặc.
Mà trước mắt xem ra, dường như chỉ có quỷ mới có thể giết quỷ.
'Cũng không đúng... Nếu đổi lại là Đường Tịnh Nhiễm, hẳn nàng sẽ có cách khiến Điền Cách thần hình câu diệt.' Nghĩ đến đây, Giang Bắc Nhiên quyết định vẫn nên dẫn Mặc Hạ đi tìm quỷ tu Đường Tịnh Nhiễm kia thì hơn.
Bằng không chỉ mới đi bước đầu mà Mặc Hạ đã xém tẩu hỏa nhập ma, không có người ở bên chỉ dạy thì dù Điền Cách không đoạt xá được, chỉ sợ lần sau Mặc Hạ cũng sẽ bị quỷ khí công tâm mà chết.
Quyết định xong, Giang Bắc Nhiên chắp tay với Hạc Bào Quỷ:
“Thật sự đa tạ tiền bối trượng nghĩa xuất thủ, xin mời."
Nói xong hắn liền quay về bàn cờ.
Giang Bắc Nhiên nhìn Mặc Hạ đang khó xử thì nhìn về phía đối phương:
“Còn đứng đó là gì, mau tới giúp tiền bối chấp tử."
"Vâng! Tới ngay."
Mặc Hạ lên tiếng xong thì chạy như bay tới trước mặt Quỷ tiền bối.
Mà ván cờ này kéo dài mãi tới tối mới xong.
"Tới đây thôi."
Giang Bắc Nhiên tựa lưng vào ghế ngồi rồi nói.
Nhìn sư huynh và Quỷ tiền bối đều có biểu lộ vô cùng nghiêm túc, Mặc Hạ khẩn trương nuốt một ngụm nước miếng, sau đó mới bắt đầu xem.
Cuối cùng cũng xem cờ xong, hai mắt Mặc Hạ sáng lên, nhìn về phía sư huynh nói:
"Sư huynh, ngài thắng ba phần tư cờ rồi."
"Ừm."
Giang Bắc Nhiên gật đầu, chắp tay với Hạc Bào Quỷ:
"Đa tạ."
Lần này, Hạc Bào Quỷ không vội đánh thêm một ván nữa với Giang Bắc Nhiên, mà nhìn vào ván cờ trầm tư.
Giang Bắc Nhiên thấy thế thì thở dài một hơi, cũng đứng lên, buông lỏng thân thể.
Với cách cục vừa rồi hắn thắng cũng không dễ, tài đánh cờ của Hạc Bào Quỷ thật sự phi thường cao, thậm chí có thể nói là cao đến mức không thể tưởng tượng nổi.
Phải biết hiện tại điểm huyền nghệ của hắn đã lên rất cao, cổ độc cao thứ hai cũng được 32 điểm rồi.
Có thể nói trong số huyền nghệ hắn vốn có tài năng có một không hai rồi.
Nhưng kỳ nghệ của Hạc Bào Quỷ vậy mà khiến Giang Bắc Nhiên sinh ra một chút cảm giác cấp bách, thật sự là mạnh đến đáng sợ a.
‘Kỳ nghệ thế này khi còn sống Hạc Bào Quỷ nhất định là kỳ thánh, nhưng không biết là kỳ thánh niên đại nào thôi.’ Hoạt động thân thể xong, Giang Bắc Nhiên nhìn về phía Mặc Hạ:
"Nếu linh hồn Điền Cách đã bị diệt, vậy ngươi cũng không cần tiếp tục thủ ở đây nữa, cùng ta quay về Quy Tâm tông đi."
Mặc Hạ nghe xong thì không khỏi xoắn xuýt.
Tuy việc được quay về tông đánh cờ cùng sư huynh thật sự rất mê người, nhưng sư huynh quá bận rộn, cơ hội được đánh cờ với huynh ấy có thể nói là đếm trên đầu ngón tay.
Nhưng mỗi ngày ở đây, hắn có thể đánh cờ với Quỷ tiền bối tới tinh bì lực tẫn, có thể nói là phong phú vô cùng.
"Thế nào, không muốn về à?"
Giang Bắc Nhiên nhìn Mặc Hạ xoắn xuýt thì hỏi.
"Không có, không có."
Mặc Hạ vội vàng lắc đầu:
"Đương nhiên ta muốn theo sư huynh cùng nhau về tông rồi, chỉ là nơi này còn nhiều thứ cần ta sắp xếp, với lại ta còn quen không ít hảo bằng hữu ở đây, muốn cáo biệt họ.”
Giang Bắc Nhiên nghe xong, không nhịn được cười một tiếng:
"Hảo bằng hữu?"
"Ừm."
Mặc Hạ gật đầu:
"Kỳ thật những quỷ hồn này đều rất thân thiện, không dọa người như trong truyền thuyết."
Kỳ thật sau khi bị quỷ hù trước đó, Giang Bắc Nhiên đã cảm thấy mấy con quỷ này cũng không tệ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận