Ta Chính Là Không Theo Sáo Lộ Ra Bài

Chương 274: Điều Tra Về Tứ Đại Gia Tộc

Giờ tuất hôm sau, Giang Bắc Nhiên đứng trên dốc núi nhìn Lạc Văn Chu hành lễ với mình.
"Sư phụ, đồ nhi trở về."
Gật gật đầu, Giang Bắc Nhiên hỏi:
"Ăn gì chưa?"
"Ăn rồi ạ."
"Điều tra thế nào rồi."
Lạc Văn Chu nghe vậy thì chắp tay đáp:
"Đệ tử điều tra được trong Tập Nguyên trấn có bốn đại gia tộc tương đối lớn."
Giang Bắc Nhiên gật đầu, đứng lên nói:
"Đi, vào trong nói chuyện."
Lạc Văn Chu ngồi trong lều lớn, lấy một tờ giấy ra để lên bàn:
"Tứ Bàn quận có tổng cộng mười tám huyện, Tập Nguyên trấn nằm trong phạm vi quản hạt của Dụ Nam huyện, nằm giữa Tứ Bàn quận, bốn phương thông suốt, kinh tế phồn vinh, nổi tiếng khắp bốn phương tám hướng.” "Tập Nguyên trấn có tổng cộng chừng mười tám vạn nhân khẩu. Đại trấn như vậy đương nhiên có nhiều đại gia tộc, nổi danh nhất trong đó có bốn đại gia tộc, mà Diệp gia sư phụ muốn ta điều tra xếp thứ ba.” Giang Bắc Nhiên nghe xong không khỏi nhướng mày.
Chỉ đứng thứ ba?
Hắn vốn cho rằng gia tộc có quan hệ với Lục Dận Long ít nhất cũng nên xưng vương xưng bá trong trấn, ai biết chỉ là hạng tam lưu.....
Nước ở Tập Nguyên trấn này đúng sâu a...
Giang Bắc Nhiên rót một chén thập châu xuân. Lạc Văn Chu thấy sư phụ đưa mình cái chén thì vươn hai tay nhận lấy.
Giang Bắc Nhiên rót rượu vào đầy chén cho Lạc Văn Chu, cười nói:
"Nếm thử đi."
Lạc Văn Chu thủ thế mời rượu sư phụ, một hơi uống cạn sạch chén rượu này.
"Rượu sư phụ nhưỡng luôn bất phàm như thế, mùi vị này... Là dùng thử cao lương nhưỡng ra?"
"Ha ha ha, đầu lưỡi ngươi vẫn linh mẫn như thế a, cảm thấy thế nào?"
"Vừa vào miệng đã có vị ngọt nhẹ, uống xong lại dư hương dai dẳng, rất giống loại rượu lần trước ngài từng cho ta uống.” "Không sai, thêm một chén nữa."
Giang Bắc Nhiên vừa muốn cầm bầu rượu, Lạc Văn Chu đã đoạt trước:
"Hẳn nên để ta rót cho sư phụ mới đúng."
"Cũng được."
Giang Bắc Nhiên nói xong thì một hơi uống sạch rượu trong chén.
Thấy sư huynh mặt mày hớn hở, Ngô Thanh Sách yên lặng nhớ kỹ.
Thì ra sư huynh thích được khen như thế, khó trách trước kia ta uống xong chỉ khen ngon đã sư huynh trừng mắt.
Giang Bắc Nhiên uống xong hai chén thì hà một hơi:
“Nói một chút về tứ đại gia tộc ở đây cho ta nghe nào.” "Vâng."
Lạc Văn Chu lần nữa ngồi thẳng lưng:
"Gia tộc lớn nhất Tập Nguyên trấn là Hồng gia, phụ thuộc vào đại tông đệ nhất Tứ Bàn quận - Tứ Phương tông, nhưng quan hệ của Hồng gia và Tứ Phương tông đến cùng nông sâu thế nào thì đệ tử chưa nghe ngóng được.” Tứ Phương tông...
Tại nơi không có internet này, dù là trong nội cảnh Phong Châu, Giang Bắc Nhiên cũng chưa biết hết các tông phái ma giáo chứ nói chi Lan Châu hắn chưa từng tới.
Bất quá Lạc Văn Chu rất nhanh đã nói tiếp:
"Này Tứ Phương tông là tông môn chính đạo lớn nhất ở Tứ Bàn quận. Tông chủ là một cường giả Huyền Hoàng, phạm vi thế lực bao trùm cả ba quận trong Tứ Bàn quận."
Quả nhiên là cá mè một lứa a...
Cùng là lãnh địa Thịnh quốc, thực lực chung của tông phái ở Lan Châu cũng chẳng khác gì so với Phong Châu. Tông phái có Huyền Hoàng tạo trấn có thể xưng là đại tông đỉnh cấp, tuyệt đối là đại lão.
“Gia tộc đứng thứ hai là Thiệu gia, sau lưng là Mãn Nguyệt giáo, là ma giáo lớn nhất Tứ Bàn quận, chỉ là... .” "Chỉ là cái gì?"
"Dường như Mãn Nguyệt giáo rất được dân chúng yêu quý. Thậm chí còn có người chủ động đưa hài tử nhà mình làm giáo đồ trong giáo."
Xem ra ma giáo ở đây... Cũng không theo sáo lộ a.
"Ân, giáo chủ Mãn Nguyệt giáo cũng là Huyền Hoàng?"
"Đúng thế."
Lạc Văn Chu gật đầu:
"Bất quá dù Mãn Nguyệt giáo cùng Tứ Phương tông đều chiếm cứ trong Tứ Bàn quận nhưng tựa hồ chưa từng có xung đột quá lớn, Hồng gia cùng Thiệu gia cũng thế, bọn hắn tự có phạm vi quản hạt riêng, chia cắt rất rõ ràng."
"Còn Diệp gia, Diệp gia không phụ thuộc bất luận tông môn gì, nhưng gia chủ là cường giả Huyền Vương nên cũng xem như có mặt mũi trong Tập Nguyên trấn."
Thì ra là thế...
Nghe tới hai chữ Huyền Vương, Giang Bắc Nhiên liền hiểu vì sao Lục Dận Long lại nói cảm tình với Diệp gia phai nhạc. Căn bản là do không “môn đăng hộ đối” a... .
Bất quá tỉ mỉ nghĩ lại, người ở gia đạo sa sút, rất phù hợp với sáo lộ nhân vật chính phế vật lưu.
"Cuối cùng là Lưu gia, nó không thuộc bất kỳ tông phái nào, phía sau cũng không có thế lực gì, sở dĩ có thể đứng vào tứ gia là vì trưởng nhị nữ nhi của Lưu gia được gả vào cung, thành hoàng thân quốc thích."
"A ! hồng nhân bên cạnh hoàng đế a."
Giang Bắc Nhiên như hiểu rõ mà gật đầu.
Bất quá ngẫm lại khổ thân, có con gái là hồng chân bên cạnh hoàng đế, theo đạo có thể nói đứng đầu Tập Nguyên trấn cũng chẳng ngoa, vậy mà chỉ miễn cưỡng được xếp thứ tư.
Bạn cần đăng nhập để bình luận