Ta Chính Là Không Theo Sáo Lộ Ra Bài

Chương 211: Tiểu Bạch

Khổng Thiên Thiên bị dọa đến lùi về sau mấy bước, sau khi ổn định lại mới hô:
"Ai... Ai đi theo ngươi."
"Vừa rồi trong khách sạn ngươi ngồi chỗ gần cửa sổ nhất, trên bàn còn có đậu tương cùng một bình Nghênh Xuân Hương."
"Lúc ngồi dưới quán trà, ngươi ngồi ở vị trí thứ tư hàng thứ ba, khi tiên sinh kể chuyện kể tới lúc Ngạo Tuyết xuất hiện, ngươi còn hưng phấn vỗ tay."
"Người ghé mua đồ chơi nặn bằng đường bột..."
Nghe đến đó, Khổng Thiên Thiên nhịn không được mà hô:
"Ngươi theo dõi ta!"
"Ngươi không đi theo ta, ta cũng không nhìn ngươi. Nói đi, tìm ta có chuyện gì."
Dù phong cách hành xử của Giang Bắc Nhiên là nhiều một chuyện còn không bằng bớt một chuyện, nhưng bây giờ hắn bị người ta để mắt tới, hơn nữa còn đang trong thời kỳ đặc thù, nói không chừng kẻ theo dõi này là người mà hai đại lão cần “tìm”.
Vì thế Giang Bắc Nhiên quyết định tìm một nơi không người khống chế nàng là được. Dù sao cũng chỉ là tiểu đệ tử Huyền Giả bát giai, không làm nên trò trống gì.
"Ta... Ta..."
Trong lúc nhất thời, Khổng Thiên Thiên không biết trả lời thế nào bèn quay người co cẳng bỏ chạy!
"Chạy đi, ngươi chạy ta sẽ tìm Ân giáo chủ, hai ngày này vừa lúc đang điều tra gian tế ở ma giáo, ta thấy ngươi rất giống."
Khổng Thiên Thiên nghe xong thì vội phanh lại rồi hô:
“Ta không phải gian tế!"
"Vậy ngươi đi theo ta làm gì?"
"Ta... Ta..."
Khổng Thiên Thiên tiến thối lưỡng nan đến phát khóc, cứ ta ta nửa ngày vẫn chẳng thể nói được gì.
Lúc này, Giang Bắc Nhiên mới đi về phía nàng, khoang tay nói:
"Đã ngươi không chịu nói, vậy ta đành phải..."
Giang Bắc Nhiên vừa nói vừa móc cái gì đó từ trong ngực ra.
"Ngươi muốn làm gì! ?"
Khổng Thiên Thiên bị hù dọa thì vội rút bội kiếm bên hông mình ra và quát, nhưng một giây sau nàng liền ngây ngẩn cả người, vì thứ nam nhân trước mắt này móc ra là một cây tăm.
Giang Bắc Nhiên vừa xỉa răng vừa gật đầu:
"Ừm, huyền khí Linh Long, là Linh Long giáo phái ngươi theo dõi ta à."
"A?"
Khổng Thiên Thiên sững sờ, vội vàng thu hồi huyền khí lại:
"Không phải... Ngươi nhìn lầm rồi, ta đây là dùng Linh Xà Công... không phải huyền khí Linh Long gì cả."
Nhìn vẻ hoảng hốt giải thích của Khổng Thiên Thiên, Giang Bắc Nhiên dựng thẳng ba ngón tay lên và nói:
"Bây giờ ngươi có ba lựa chọn, một là nói ta biết ai phái ngươi tới, hai là ta sẽ nói chuyện này cho Ân giáo chủ, ba là động thủ giết ta, chọn đi."
"Không... Không lựa chọn thứ tư à?"
Khổng Thiên Thiên ủy khuất nói.
Thấy Khổng Thiên Thiên ngu xuẩn như thế, Giang Bắc Nhiên cũng không thăm dò nữa, nếu thật sự có gian tế nào mà ngụy trang được tới như vậy thì hắn cam bái hạ phong, con hàng này giả ngu thật quá.
Kết quả Giang Bắc Nhiên thở dài:
"Mộc Dao phái ngươi đến theo dõi ta?"
Nghe được hai chữ Mộc Dao, Khổng Thiên Thiên giật nảy lên, hung hăng khoát tay:
"Không phải, không phải! Không phải, Mộc sư tỷ phái ta... Không đúng không đúng, ta không biết Mộc Dao."
Giang Bắc Nhiên đang muốn nói chuyện thì ba lựa chọn nhảy ra.
Lựa chọn một: Trực tiếp tìm Mộc Dao hỏi rõ ràng.
Ban thưởng: Thiên Bi Độc Thư (Địa cấp hạ phẩm).
Lựa chọn hai: Để nữ đệ tử trước mắt chuyển lời cho Mộc Dao.
Ban thưởng: Thanh Nhị Huyền trận đồ (Huyền cấp trung phẩm).
Lựa chọn ba: Trực tiếp nói việc này cho Ân Giang Hồng biết.
Ban thưởng: Một điểm thuộc tính đặc biệt ngẫu nhiên.
Ặc, có thể phát động nhiệm vụ Địa cấp, con hàng này khó chơi đây...
Bất quá Giang Bắc Nhiên nhận được nhiệm vụ có thuộc tính đặc biệt nên oán khí trong lòng đã giảm bớt.
Giang Bắc Nhiên thở dài rồi chọn số ba, trực tiếp quay người rời khỏi hẻm nhỏ.
Khổng Thiên Thiên vẫn đang nghĩ cách giải thích thì Giang Bắc Nhiên đã đột nhiên quay người rời đi, trong lúc nhất thời có chút không rõ hiện tại nên làm gì.
Nhưng một giây sau, nàng đột nhiên co cẳng phi nước đại, chạy tới trước mặt Giang Bắc Nhiên hô:
"Đợi một chút! Chờ một chút!"
"Còn chuyện gì?"
Khổng Thiên Thiên đỏ mặt suy nghĩ kỹ một hồi rồi mở miệng nói:
"Ngươi có thể giả bộ như không phát hiện ra ta không...” Giang Bắc Nhiên nghe xong, nhịn không được đập một cái vào tràn.
Mộc Dao này phải xem thường ta bao nhiêu mới có thể phái con hàng bã đậu này theo dõi chứ...
Giang Bắc Nhiên lắc đầu, có chút dở khóc dở cười nói:
"Được, vậy ngươi tiếp tục theo dõi ta đi."
Khổng Thiên Thiên nghe xong thì hai mắt phát sáng:
“Tạ ơn! Ngươi đúng là người tốt!"
Nói xong thì chạy cách xa Giang Bắc Nhiên mười mét, núp sau một tấm vang gỗ.
Tuyệt...
Chuyến đi tới Yểm Nguyệt tông khiến tam quan của Giang Bắc Nhiên thay đổi thật lớn, cái nhìn với các đệ tử ma giáo cũng hoàn toàn khác đi.
Lúc hắn làm thiết ấn, không phải chưa từng thấy đệ tử ma giáo làm việc xấu, có thể nói là tội ác tày trời.
Nhưng một nhóm “người chơi mới” mà Ân Giang Hồng dẫn theo chuyến này, một so với một càng tiểu bạch hơn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận