Ta Chính Là Không Theo Sáo Lộ Ra Bài

Chương 324: Theo Dõi

Âm mưu chồng chất âm mưu, đã bị Thiên Đạo ghét bỏ còn không ngừng bị ngáng đường. Cuộc sống yên ổn của Giang Bắc Nhiên chính thức chấm dứt. Bị kéo vào cuộc tranh đấu giữa triều đình và giang hồ? Giang Bắc Nhiên sẽ đạt và mất những gì?
Tất cả có trong những chương kế tiếp! Mời các bạn đón đọc!
"Tiểu Nhã, hôm nay ngươi đi theo ta làm gì?"
Bên trong Hồng phủ, Hồng Định Phong quay đầu nhìn tiểu muội của mình.
"Ai nha ! bị đại ca phát hiện rồi, hôm nay Phượng Tường phố mới về một đợt tơ lụa, trông rất thích."
Hồng Định Phong hơi nghe xong thì mỉm cười trả lời:
"Thế nào, cha không cho ngươi mua?"
"Hắc hắc, vẫn là đại ca thông minh."
"Ngươi a, trong kho hàng nhiều tơ lụa như vậy, ngươi cứ muốn ra ngoài mua thêm, khó trách cha không đồng ý."
"Đây là hàng mới nha, trong nhà không có."
Hồng Định Phong bất đắc dĩ lắc đầu:
"Muốn bạc thì tìm Nhị ca ngươi, ta cũng không giàu có gì."
"Tốt a !"
Hồng Nhã Tuyền kéo cái trường âm, quay người rời đi.
"Nha đầu này, cũng quá thực tế đi..."
Thấy Hồng Nhã Tuyền quả quyết rời đi, Hồng Định Phong không khỏi liếc mắt nhìn theo.
Chờ Hồng Định Phong đi xa, Hồng Nhã Tuyền mới vỗ ngực thở dài một hơi.
Không ngờ lại bị đại ca phát hiện ra nhanh vậy, may mà ta cơ trí.
Hôm qua thương thảo xong, Giang Bắc Nhiên cho Hồng Nhã Tuyền nhiệm vụ duy nhất là để nàng về nhà xem trong nhà có gì khác lạ không, dù là chi tiết nhỏ nhất đi nữa.
Mà Hồng Nhã Tuyền tự nhiên cũng biết trước giờ trong nhà người nắm nhiều sự tình nhất là đại ca. Nhưng nàng theo mãi tới trưa cũng chẳng thấy đại ca có gì khác thường, vẻ u sầu từ trước cũng chẳng còn nữa.
Chẳng lẽ phiền phức Lưu gia mang tới đã được giải quyết?
Hồng Nhã Tuyên cảm thấy mọi chuyện không đơn giản như thế bèn trầm tư suy nghĩ một phen, quyết định lại đi quan sát Nhị ca rồi tính.
Giờ Dậu , dựa theo ước định, Hồng Nhã Tuyền tới đình nghỉ mát.
"Phát hiện ra gì rồi?"
Giang Bắc Nhiên ngồi trong đình ngẩng đầu hỏi Hồng Nhã Tuyền.
"Ta... Ta phát hiện Nhị ca lén dẫn tẩu tử ta ra ngoài!"
Giang Bắc Nhiên nghe xong thở dài ra một hơi:
"Còn gì nữa không?"
"Cái này rất nghiêm trọng! Chị dâu ta hiền lành như thế, hắn lại còn..."
Hồng Nhã Tuyền nói được nửa câu, thấy ánh mắt sắc bén của Giang Bắc Nhiên dần im lặng cúi đầu.
"Ta không có hứng thú với việc nhà của ngươi, nói chính sự."
"Nha... Ta theo dõi hai ca ca một ngày, nhưng thật sự không phát hiện có gì khác thường.” "Ai, xem ra vẫn là ta đánh giá quá cao ngươi."
Giang Bắc Nhiên nói xong thì nhìn sang Lạc Văn Chu:
"Kêu Thành Ích tới."
"Vâng."
Lạc Văn Chu lên tiếng rồi rời khỏi đình nghỉ mát.
Không lâu sau, Cố Thanh Hoan tiến vào, chắp tay với Giang Bắc Nhiên:
"Đại ca."
Hồng Nhã Tuyền từng gặp qua vị Tống lão bản này vài lần, mỗi lần đều thấy cha nàng tươi cười chào đón vị Tống lão bản này, xem hắn như quý khách.
Mà lúc này dáng vẻ Tống lão bản... như quản gia gặp cha nàng vậy.
Người này, đến cùng là thần thánh phương nào a...
Hồng Nhã Tuyền không khỏi trộm liếc Giang Bắc Nhiên một cái.
Giang Bắc Nhiên nói rõ mọi chuyện cho Cố Thanh Hoan rồi nhìn về phía Hồng Nhã Tuyền:
"Ngày mai ta sẽ để Thành Ích tới phủ đệ các ngươi, việc ngươi cần làm là tới chỗ vắng người đợi, rõ chưa?"
"Tới chỗ vắng người làm gì?” Hồng Nhã Tuyền kỳ quái hỏi.
Giang Bắc Nhiên không trả lời Hồng Nhã Tuyền mà quay dầu nhìn về phía Cố Thanh Hoan:
"Kế hoạch này ngươi rõ chưa?"
"Đã rõ."
Cố Thanh Hoan gật đầu.
A? Kế hoạch, kế hoạch gì?
Hồng Nhã Tuyền ngơ ngác, rõ ràng vừa rồi nàng vẫn luôn nghe nhưng đâu thấy có kế hoạch gì đâu.
"Ừm, đi thôi, trên đường đi dạy nàng nên làm thế nào."
"Vâng."
Cố Thanh Hoan chắp tay với Giang Bắc Nhiên rồi dẫn Hồng Nhã Tuyên ngơ ngác rời khỏi đình nghỉ mát.
Chờ Cố Thanh Hoan đi xa, Giang Bắc Nhiên nhìn Lạc Văn Chu:
"Ngươi cũng tới Lưu phủ điều tra thêm, nhìn xem có chỗ dị thường gì không."
"Vâng."
Lạc Văn Chu chắp tay với Giang Bắc Nhiên rồi rời đi.
Giang Bắc Nhiên một mình ngồi trong lương đình, cầm chén trà uống một hớp.
Không biết từ đâu, Giang Bắc Nhiên cầm hai viên cờ đen đặt lên bàn cờ.
Lưu gia có chỗ dựa là hoàng gia cùng Hồng gia có chỗ dựa là Tứ Phương tông, hai thế lực này có thể gây nên gợn sóng gì...
Tiếp đo, Giang Bắc Nhiên không ngừng đặt mấy viên cờ đen lên bàn cờ.
"Lần đầu tiên tới Lan Châu đã bị cuốn vào vòng xoáy của các thế lực, muốn vô hại phá cục chỉ sợ phải cẩn thận một chút."
Nói xong, Giang Bắc Nhiên lại cầm một viên cờ trắng.
"Vẫn may, quân cờ của ta đủ nhiều, mà ta... Cũng rất am hiểu chậm rãi đánh cờ."
Theo tiếng đát vang lên, Giang Bắc Nhiên để cờ trắng vào một nơi cách cờ đen không xa.
Trưa hôm sau, Hồng Nhã Tuyền dùng bữa xong thì tới bên cạnh núi giả đứng chờ. Nơi này ngày thường không ai tới, rất hợp với yêu cầu của Lâm Dục đại ca.
Đến tột cùng hắn là người thế nào, vì sao lại tới Tập Nguyên trấn? Ta tìm hắn hỗ trợ có phải đưa dê vào miệng cọp không?
Trong lúc Hồng Nhã Tuyền đang suy nghĩ miên man thì có ai đó vỗ vai nàng.
Hồng Nhã Tuyền theo bản năng muốn hét lên một tiếng nhưng nhớ tới những gì Tống lão bản dặn dò hôm qua thì vội bịt miệng lại.
Bạn cần đăng nhập để bình luận