Ta Chính Là Không Theo Sáo Lộ Ra Bài

Chương 731: Gặp Lão Tổ Tông (3)

Đơn giản mà nói, ngươi bày trận tốt đấy nhưng ta không thấy chỗ đặc biệt của Thần La Chi Thể này.
"Bẩm tiền bối, tác dụng lớn nhất của Thần La Chi Thể là biết bày trận thích hợp nhất theo từng loại địa hình, từ đó phát huy năng lực tốt nhất của nó.”
"Ồ?"
Thi Hồng Vân gật gật đầu:
"Cho nên, ý của ngươi là, ngươi có thể dẫn động thiên địa chi lực nhiều hơn so với Trận Pháp sư khác ư?”
Bổ sung tốt!
Giang Bắc Nhiên thầm vỗ tay, hắn thật sự chưa nghĩ tới lời giải thích này. Tu vi thì đo đạc được nhưng huyền nghệ thì không. Tất cả đều cần thông qua khảo thí chuyên biệt mới biết được.
Cho nên, dù Giang Bắc Nhiên có nói hắn là Trận Pháp sư tư phẩm cũng hoàn toàn không có vấn đề gì.
Thực lực không đủ thì dựa vào thể chất thôi.
Rất tốt, về sau đây chính là thiết lập nhân vật của ta.
Giang Bắc Nhiên thầm khen Thi Hồng Vân một câu rồi chắp tay nói:
"Tiền bối anh minh."
"Khó trách tuổi ngươi còn trẻ đã có thể bày ra đại trận như thế, thì ra là thế... Thì ra là thế."
Thi Hồng Vân nghĩ ra được nguyên nhân thì liên tục gật đầu, cũng hiểu rõ chỗ yêu nghiệt của Giang Bắc Nhiên.
"Tương nhi."
Lúc này, Thi Hồng Vân đột nhiên hô một tiếng, một nữ tử xinh đẹp ăn mặc hở hang lập tức đi tới.
Nữ tử gọi là Tương nhi thản nhiên thi lễ một cái rồi nũng nịu nói:
"Tông chủ, ngài gọi ta?"
Thi Hồng Vân kéo Tương nhi vào ngực hôn một cái, chỉ về phía Giang Bắc Nhiên:
"An bày cho tiểu tử này một gian phòng, tiện thể cũng dẫn hắn đi tham quan một chút đi.”
Gian phòng là sao? Rồi làm quen một chút là sao? Ta còn tính về ăn cơm chiều nữa đó!
Nghe Thi Hồng Vân có ý muốn giữ mình lại, Giang Bắc Nhiên vừa định chắp tay nói chuyện thì nghe Thi Hồng Vân nói.
"Bổn quân cảm thấy hứng thú với thể chất này của ngươi, ngươi ở lại đây thêm một thời gian nữa đi.”
Giọng điệu của Thi Hồng Vân rõ ràng không cho phép cự tuyệt, hệ thống cũng không nhắc nhở nên Giang Bắc Nhiên chẳng tính đối đầu làm chi, đành phải thuận thế chắp tay nói:
"Đa tạ tiền bối."
"Không cần khách khí, từ những thứ ngươi vừa lấy trong Càn Khôn giới ra, thứ ngươi tinh thông hẳn không chỉ là bố trí trận pháp ."
Con mẹ nó! Lão già này muốn ép khô ta ư!
Giang Bắc Nhiên thầm chửi rồi đáp:
"Chỉ có chút liên quan thôi, khó mà xưng là tuyệt thế được.”
Thi Hồng Vân phảng phất như không nghe Giang Bắc Nhiên nói gì mà tiếp tục nói:
"Trong tộc ta, người tinh thông huyền nghệ cũng không phải số ít, Tiểu Ngũ a."
"Vâng!"
Thi Hoằng Phương lập tức ứng thanh.
"Dẫn tiểu tử này đi khắp nơi dạo chơi, không cần bố trí phòng vệ."
Thi Hoằng Phương nghe xong thì sững sờ, không cần bố trí phòng vệ, câu nói này có phân lượng nặng bao nhiêu hắn tự nhiên quá là rõ.
Xem ra lão tổ tông đã nhìn Giang Bắc Nhiên bằng con mắt khác a.
"Tuân mệnh."
Thi Hoằng Phương hành lễ nói.
Thi Hoằng Phương thu hồi ánh mắt, lôi kéo cổ áo Tương nhi rồi nói:
"Tương nhi a, ta vẫn thích bộ đạo phục ngươi mặc hôm trước hơn, y phục hôm nay quá chói mắt rồi.”
Tương nhi nghe xong thì vặn vẹo thân thể hai lần, dịu dàng nói:
"Lần sau khi mặc bộ đạo bào kia, Tương nhi mang theo cây phất trần được hay không?"
"Tuyệt, quá tuyệt, dĩ nhiên là cực được rồi."
Nghe hai người này nói chuyện với nhau, Giang Bắc Nhiên đột nhiên nhớ tới Tiểu Thất từng nói với về ‘thị trường’ đạo cô đặc biệt.
Xem ra lời nói đó không hề giả a...
Thi Hồng Vân bóp mông Tương nhi một cái rồi buông nàng ra:
"Dẫn tiểu tử này ra ngoài đi."
"Vâng."
Tương nhi thi lễ với Thi Hồng Vân một cái, đi đến bên người Giang Bắc Nhiên, dùng tay làm dấu mời nói:
"Công tử, mời tới bên này."
"Đa tạ."
Cùng lúc đó, Thi Hoằng Phương cũng thi lễ xong với lão tổ tông, cũng chuẩn bị đi theo Giang Bắc Nhiên ri đi thì nghe lão tổ tông đột nhiên hô.
"Tiểu Ngũ, ngươi trước ở lại, chờ Tương nhi dẫn hắn đi tham quan xong rồi hẳn đi cùng hắn.”
"Vâng."
Thi Hoằng Phương lập tức xoay người đáp.
Chờ đến khi Giang Bắc Nhiên được Tương nhi dẫn đi rồi, Thi Hồng Vân chắp tay sau lưng đi đến bên cạnh Thi Hoằng Phương:
"Trên thân tiểu tử này có không ít bí ẩn a, điều tra lại hắn một lần đi."
"Vâng."
Thi Hoằng Phương cung kính đáp.
Nếu đã dẫn Giang Bắc Nhiên tới đây, tất nhiên họ đã sớm điều tra thân thế của hắn.
Chỉ là tra tới tra lui cũng chỉ có kết quả như sau, trước khi tiến vào Quy Tâm tông, hắn chỉ là dân thường, phụ mẫu đều mất hắn từ nhỏ đã bị thẩm thẩm thu dưỡng, đằng sau liền một mực sống ở trong thôn xóm kia.
Đương nhiên, những thứ này đều do hàng xóm khi xưa của hắn nói, đến cùng có thật không họ cũng không biết.
Về sau, trong 7 năm ở Quy Tâm tông, hắn cũng không có biểu hiện bất kỳ thiên phú gì, thậm chí cho tới hôm nay cũng chỉ là một đệ tử ký danh nho nhỏ. Thời điểm tỏa sáng nhất hẳn là làm hoàng đế của tiểu quốc biến cảnh, nhưng mà là hoàng đế không có tí thực quyền nào.
Bạn cần đăng nhập để bình luận