Ta Chính Là Không Theo Sáo Lộ Ra Bài

Chương 779: Thi Ngữ Đồng (1)

"A cái này..."
Lão giả lập tức sửng sốt, nếu chỉ là Cửu Cung, lục nghi tách ra mà nói, với hắn chỉ là trò đùa, nhưng hợp lại thì biến số có rất nhiều.
Thấy lão đầu bấm đốt ngón tay tính toán, Giang Bắc Nhiên lắc đầu, lấy một tờ giấy ra, vẽ Cửu Cung Đồ lên đó:
"Âm Độn nghịch hành Cửu Cung, Dương Độn thuận hành tại Cửu Cung, ngày thường Cửu Thần không ở vị trí cố định, nhưng gặp lục nghi thì hợp, ta đã vẽ ra vị trí cho ngươi rồi, ngươi cứ từ từ xem a."
Nói xong, Giang Bắc Nhiên mới đưa tờ giấy trong tay cho lão giả.
Lão giả nghe xong không khỏi có chút sửng sốt, vô ý nhận lấy giấy vàng rồi tập trung nhìn vào.
"Cao nhân a!"
Trong chớp nhoáng, lão giả biết mình đã gặp được người hiểu biết, đây ... quả thật là Thái Đẩu trong nghề mà.
'Khó trách có thể trả lời tùy tính, chỉ ra các điểm mấu chốt dễ dàng như vậy. Thì ra người ta căn bản là lão tổ tông.’.
Ngày thường lão giả xem tướng cho người khác, mặc dù đại đa số đều là lừa dối nhưng kỹ năng cơ bản vẫn có, bây giờ thật sự gặp được cao nhân, trong nháy mắt hắn đã rơi vào tuyệt vọng.
"Cao nhân, xin dừng bước a!"
Nhưng khi lão giả lần nữa ngẩng đầu lên, chỉ còn mình hắn, nơi nào còn có bóng dáng cao nhân.
"Này nha!"
Lão giả bỗng vỗ trán một cái:
"Mất cơ duyên! Mất cơ duyên a!"
Vào lúc lão giả hối tiếc không thôi, Giang Bắc Nhiên đã sớm xe nhẹ đường quen rời khỏi huyền phường.
'Ân, vừa vặn có đủ mười điểm rồi, tốt lắm.'.
Giang Bắc Nhiên đang chuẩn bị quay về Linh Lung phường thì bỗng nghe tiếng cười êm tai vang lên từ bên trái.
"Tiểu ca ca thật sự rất có bản lãnh nha, dăm ba câu đã trấn trụ tăng nhân kia."
Giang Bắc Nhiên giương mắt nhìn lại, chỉ thấy một đôi chân trắng thập phần chói mắt, nhìn lên trên thì thấy một thiếu nữ búi kiểu tóc nguyên bảo đang ngồi trên chạc cây cười nhìn hắn.
Thiếu nữ mặc áo trắng, trên vai có tuyết vũ, bên trong là váy gấm màu hồng phấn thêu một đóa phong tín tử, trên cánh hoa được thêu lông tơ.
Eo nhỏ uyển chuyển, hiện ra tư thái tinh tế linh lung, đôi mắt lưu ly thật to lập loè tỏa sáng, trong mắt phảng phất như tràn đầy mừng rỡ.
Miệng anh đào nhỏ màu đỏ không điểm mà tươi, lúc cười lộ ra hai má lúm đồng tiền rất đáng yêu.
Giang Bắc Nhiên phát hiện đó là người lạ thì cúi đầu đi tiếp về phía trước. Bình thường mà nói, dạng thiếu nữ nhí nha nhí nhảnh thế này sẽ mang tới rất nhiều chuyện đau đầu.
Thấy đối phương không để ý tới mình, thiếu nữ cũng chẳng tức giận, cười hắc một tiếng rồi nhảy tới trước mặt Giang Bắc Nhiên, Giang Bắc Nhiên ở phía đối diện lùi lại rồi nói:
"Ngươi chính Giá Hải Kình Thiên Giang Bắc Nhiên của Linh Lung phường à?"
'... Giá Hải Kình Thiên là cái quỷ gì vậy?'.
Giang Bắc Nhiên thật sự không biết từ khi nào hắn lại có loại biệt danh này ở Thi gia, trong lúc nhất thời đã tự trách không thôi.
'Giang Bắc Nhiên a Giang Bắc Nhiên! Ngươi thì hay rồi! Có luôn biệt danh! Chỉ mới bao lâu thôi mà?’.
Thấy Giang Bắc Nhiên không nói lời nào, thiếu nữ cười hì hì nói tiếp:
"Quả nhiên không khác gì trong truyền thuyết, có phải cao nhân như các ngươi đều bảo trì phong phạm như vậy không?”
"Ta chỉ không thích nói chuyện cùng người xa lạ thôi."
Giang Bắc Nhiên mặt không đổi sắc mà đáp.
"A !"
Thiếu nữ kéo dài trường âm, sau đó nhảy hai bước, thản nhiên thi lễ một cái:
"Ta gọi là Thi Ngữ Đồng, tất cả mọi người đều gọi ta là Đồng Đồng. Tiểu ca ca, ngươi cũng có thể gọi ta như vậy, hiện tại chúng ta có tính là quen biết không?"
‘Thì ra là người của Thi gia...'.
"Ừm, cũng xem như có quen biết."
Giang Bắc Nhiên gật gật đầu.
"Tốt rồi."
Thi Ngữ Đồng vui vẻ vô tay mấy lần:
"Vậy ngươi có thể nói cho ta biết, những gì ngươi vừa nói với tang nhân là có ý gì không?”
"Chỉ là chút kiến thức trong thuật bói toán thôi."
"Ừm !"
Thi Ngữ Đồng lắc đầu:
"Tăng nhân kia rất là thích đến huyền phường của chúng ta, ta thấy hắn xem tướng cho rất nhiều người. Đây là lần đầu tiên ta thấy có người nói tới mức hắn cứng họng luôn. Có thể thấy được Giang ca ca ngươi chắc chắn là người có bản lĩnh."
Thấy Giang Bắc Nhiên chỉ cười không nói, Thi Ngữ Đồng nháy mắt hai lần, đột nhiên móc một cái la bàn từ trong ngực ra và hỏi:
"Từ nhỏ ta đã đặc biệt ưa thích đoán mệnh, Giang ca ca, ngươi có thể dạy ta không?"
"Không dạy."
Giang Bắc Nhiên trả lời dứt khoát.
"Vậy..."
Thi Ngữ Đồng lại lấy một khối lưu ly khác từ trong ngực ra và hỏi:
"Thế này thì sao?"
'Nha đầu này... Có chuẩn bị mà đến a.'.
Bấy giờ, trong tay Thi Ngữ Đồng là một khối Bảo Quang Kỳ Lưu, trừ có thể làm trang sức ra, nó còn có một đặc tính thập phần cường đại.
Giao phó sinh mệnh.
Ví dụ như khôi lỗi, cơ quan, người gỗ các loại, chỉ cần dùng vật liệu chứa linh khí làm ra thành phẩm, bỏ Bảo Quang Kỳ Lưu vào thì nó sẽ sinh ra trí khôn.
Khác với các loại pháp bảo khai linh trí không thể phát triển khác, mà nguyên liệu càng tốt, Bảo Quang Kỳ Lưu càng giúp vật đó khai linh trí càng cao.
Bạn cần đăng nhập để bình luận