Ta Chính Là Không Theo Sáo Lộ Ra Bài

Chương 936: Đánh Cờ (1)

Mặc Hạ chỉ quỷ hồn đứng bên cạnh lão giả.
Giang Bắc Nhiên nhìn một chút là nhận ra, đó là quỷ hồn từng đánh cờ với mình, vì thế hắn gật đầu nói:
"Ừm, nhớ."
"Tháng trước khi ta và hắn đang luận bàn kỳ nghệ thì may mắn thắng được Tống bá..."
"Cái gì mà may mắn chứ! Thắng chính là thắng, không ai có thể thắng ta bằng may mắn cả!"
Lão giả nghe xong thì vô cùng kích động.
Mặc Hạ nghe xong lập tức sửa lời:
"Lúc luận bàn kỳ nghệ đầu tuần, ta đã thắng Tống bá ba lần. Nhưng vào lúc chúng ta chuẩn bị luận bàn tiếp thì Tống bá bỗng rời đi, sau đó biến mất ba hôm. Vào lúc ta cứ tưởng Tống bá một đi không trở lại thì hắn đột nhiên quay về cùng quỷ tiền bối."
'Nhanh như vậy đã thắng được lão quỷ này rồi sao...' Lần trước tới đây, Giang Bắc Nhiên từng thấy Mặc Hạ đánh nhau với quỷ hồn này rồi. Quỷ hồn này không chỉ có năng lực bố cục cực cao mà còn rất biết cách tùy cơ ứng biến, mới ván đầu tiên đã thắng được Mặc Hạ.
Nhưng chưa được bao lâu, Mặc Hạ đã có thể thắng được hắn.
'Thiên phú cờ vây của Mặc Hạ thật sự kinh người a...' Nhưng Giang Bắc Nhiên biết đây không phải trọng điểm nên kiên nhẫn nghe tiếp.
"Vị quỷ tiền bối này vừa đến đã ngồi đối diện ta. Hắn không nhìn ta, cũng không nói chuyện gì, chỉ lẳng lặng ngồi đó, cầm một quân cờ màu đen lên."
"Trong quá trình đánh cờ, ta phát hiện quỷ tiền bối này đánh cờ cực giỏi, liên tục đánh ta tới mức không tìm được cơ hội tiến công luôn."
"Sau đó thì sao?"
"Về sau... vì sư huynh đã giao phó kêu ta mỗi ngày phải tu luyện nên buổi sáng ta vẫn chăm chỉ luyện công, nhưng dường như quỷ tiền bối lại rất nóng lòng ta đánh cờ, cho nên mỗi lần ta luyện công hắn đều an vị ngồi bên cạnh nhìn ta chằm chằm."
'Có một ngày, sáng sớm quỷ tiền bối đã tới, phát hiện ta vẫn đang luyện công thì bỗng đưa tay đặt lên đầu ta, một người một ma cứ thế lại giúp ta hiểu được nhiều thắc mắc khó giải, mà tốc độ hấp thụ linh khí cũng nhanh hơn rất nhiều.’ 'Khá lắm, Tiên Nhân... Không đúng, quỷ hồn phù đỉnh?' "Ngươi nói là, nó đang giúp ngươi tu luyện ư?"
"Đúng thế."
Mặc Hạ dùng sức nhẹ gật đầu:
"Quỷ tiền bối không chỉ giúp ta tu luyện, hơn nữa còn giúp ta quán thâu một loại công pháp mới, chỉ là... ta quá ngu ngốc, đến nay vẫn chưa học được."
'Vậy cũng được?' Đây là lần đầu tiên Giang Bắc Nhiên gặp được quỷ lợi hại như vậy, không chỉ hỗ trợ tu luyện mà còn có được công pháp, hoàn toàn thoát ly khỏi phạm vi quỷ hồn.
Tuy vẫn còn nhiều nghi vấn nhưng Giang Bắc Nhiên nhìn tàn cuộc trên bàn cờ liền nói:
"Đánh cờ tiếp đi, ta ở bên cạnh xem."
"Nhưng mà..."
"Đừng có nhưng nhị gì, đánh đi."
"Vâng."
Mặc Hạ đáp xong thì ngồi vào bàn cờ.
"Quỷ có thể giúp đỡ tu luyện ư... sao ta chưa từng nghe Đường Tịnh Nhiễm nói qua nhỉ, thú vị.”
Trong nháy mắt thấy điều mới lạ Giang Bắc Nhiên bắt đầu cân nhắc.
"Đát... Đát... Đát..."
Trong phòng nhỏ, âm thanh quân cờ đập xuống bàn không ngừng vang lên.
Nhưng Giang Bắc Nhiên lại cảm nhận được sự kịch liệt ẩn trong âm thanh đó!
Ván này hạc bào quỷ chấp đen, Mặc Hạ đi quân trắng rơi vào cuồng vị.
Có thể nói quỷ hồn này là một hảo thủ đánh cờ.
Vào lúc Giang Bắc Nhiên cảm thấy hạc bào quỷ sẽ dừng lại suy nghĩ thì trong nháy mắt đối phương đã đặt quân cờ vào tịch vị.
'Vậy mà lại đánh vào đó! ?' Giang Bắc Nhiên không khỏi kinh ngạc.
Hắn vốn tưởng hạc bào quỷ sẽ đi vào kim vị, phong tỏa con cờ ở cuồng vị của Mặc Hạ chứ.
Dù sao bây giờ con này chưa gây ra trở ngại thì nhưng giữ lại sẽ thành một nhân bất định cho tương lai.
Cơ mà hạc bào quỷ lại không làm thế, đặt quân cờ vào tiếu vị.
Tuyệt diệu a!
Quân cờ này không chỉ làm rối bước chân tiến công của Mặc Hạ mà còn trở thành bước đêm cho tương lai.....
Mồi nhử!
Rõ ràng Mặc Hạ cũng không ngờ hạc bào quỷ sẽ đánh như thế, trong lúc nhất thời đã khựng lại. Suy nghĩ thật lâu mới đánh một con ở quỳ cập vị bên cạnh quỳ vị.
Móa!
Chiêu này con mẹ nó nói rõ Mặc Hạ muốn ăn cờ đen nhưng đáng tiếc đã bị hạc bào quỷ đoán trước.
Đúng là thiên ngoại hữu thiên, trên người... Còn có người.
‘Tuy đã lường trước quỷ hồn này có tài đánh cờ nhưng không ngờ lại mạnh mẽ như vậy.’ Lúc này rốt cuộc Mặc Hạ cũng hiểu cách đánh cờ của hạc bào quỷ.
'Hỏng bét... Mặc Hạ trúng kế rồi.' 'Không thể nhượng bộ!' Biết mình đã bị thua thiệt, Mặc Hạ quyết định phản kích!
Ngươi dám chiếm ta tiện nghi, ta nhất định phải phản kích!
Đây chính là cờ vây.
‘Quá tuyệt.' Nhìn Mặc Hạ phản kích mãnh liệt, Giang Bắc Nhiên không khỏi thầm khen.
Có thể nói đây là biện pháp xử lý tốt nhất trong cục diện này.
Nhưng dường như Hạc bào quỷ đã đoán trước được, lập tức đặt một quân cờ vào xảo vị.
Chiêu này lần nữa khiến Mặc Hạ lẫn Giang Bắc Nhiên đều phải suy nghĩ.
Khác biệt ở chỗ, Mặc Hạ vắt hết óc cũng không hiểu vì sao hạc bào quỷ lại đi con này. Mà Giang Bắc Nhiên thì ngược lại.
'Tài đánh cờ của hắn... còn cao hơn so với trong tưởng tượng của ta.'.
Bạn cần đăng nhập để bình luận