Ta Chính Là Không Theo Sáo Lộ Ra Bài

Chương 459: Hoàng Thượng Giá Lâm

Chạy qua đường vòng vèo phức tạp, xe ngựa dừng lại trước một phủ đệ xa hoa, đây là hành quán chuyên dùng để chiêu đãi khách của Quy Tâm tông, trang trí bên trong vô cùng trang hoàng và bắt mắt.
Dù sao đối với các gia tộc địa phương ở nơi này mà nói, Quy Tâm tông mới thật sự là “hoàng đế”.
Giang Bắc Nhiên vừa xuống xe đã thấy một người trung niên mặc áo dài, quỳ gối trước mặt hắn hô:
"Thảo dân cung nghênh bệ hạ, hoàng thượng vạn tuế vạn tuế vạn vạn tuế."
Nếu là đổi lại là hoàng đế trước kia đến, nam nhân trung niên này đừng nói quỳ lạy, không cho đối phương cái nhìn khinh khỉnh đã xem nể mặt người lắm rồi.
Hắn là gia tộc làm việc cho Quy Tâm tông, còn phải sợ một cái hoàng đế sao? Ngươi thử đắc tội lão tử xem?
Nhưng Giang Bắc Nhiên thì khác, vị này không chỉ là hoàng đế, còn là đệ tử Quy Tâm tông, thậm chí ngay cả bạch phiến đại nhân cũng đặc biệt đến phân phó họ nhất định phải tiếp đãi cho tốt, chỉ cần có chút sai lầm thì cả nhà họ sẽ bị lưu vong.
Dưới mệnh lệnh như vậy, người trung niên nhân tự nhiên cũng kinh sợ, vô cùng nhiệt tình mà tiếp đãi vị tân hoàng Thịnh quốc này.
"Bình thân đi, đã chuẩn bị xong phòng tiếp khác chưa?"
Giang Bắc Nhiên hỏi.
"Chuẩn bị xong rồi, đều như ngài phân phó, đều là tiêu chuẩn cao nhất."
"Được, dẫn trẫm đi xem một chút đi."
"Tuân chỉ, mời ngài đi theo ta."
Dưới sự dẫn đầu của người trung niên, Giang Bắc Nhiên tới một phòng tiếp khác, nơi này có đèn lưu ly, kim khí, đồ sứ, ngà voi chạm khắc các loại, cần gì có đó, có thể nói là vô cùng tráng lệ.
"Bố trí không tệ."
"Tạ ơn hoàng thượng khích lệ."
Người trung niên vội cúi người nói.
Giang Bắc Nhiên lại dò xét xung quanh một phen, phát hiện hành quán này không kém tẩm cung của hắn chút nào, có thể nói là ngang bằng cũng chẳng ngoa.
"Ra ngoài đi, trẫm muốn ở lại đây một lúc.”
Vào một sương phòng, Giang Bắc Nhiên nói với quản gia trung niên.
"Vâng, bệ hạ có việc gì cứ hô một tiếng, tiểu nhân chờ sẵn bên ngoài.”
Nói xong, lùi ra ngoài một cách quy củ.
Một lúc lâu sau, quản gia trung niên gõ cửa:
"Khởi bẩm bệ hạ, Vương gia đã đến, tiểu nhân đã an bài họ chờ ở tây sảnh."
Kẹt một tiếng, cửa phòng được mở ra, Giang Bắc Nhiên đi tới hỏi:
"Đã đến hết chưa?"
Quản gia trung niên khom người đáp:
"Bẩm bệ hạ, chỉ thiếu Lưu gia và Lý gia, các gia tộc khác toàn bộ đã đến đủ."
"Chiêu đãi thật tốt cho trẫm."
"Vâng, xin bệ hạ yên tâm."
Quản gia trung niên ngẩng đầu nói thì cả người bỗng sững sờ.
Tiên nữ ở đâu ra đây! ?
Giờ phút này, một trái một phải sau lưng Giang Bắc Nhiên là hai nữ tử có khí chất hoàn toàn khác biệt nhưng cực kỳ xinh đẹp, tùy tiện ra ngoài cũng đủ để xưng tụng là đệ nhất mỹ nhân Thương Đào thành.
Bất quá hắn cũng không dám hỏi nhiều, thậm chí không dám nhìn nhiều, vội cúi đầu nói:
"Tiểu nhân đi chiêu đãi khách quý tiếp."
"Ừm, đi thôi."
Giang Bắc Nhiên gật đầu.
"Đầu tiên ta nói trước, ta sẽ không bưng trà đổ nước cho đám người kia đâu!”
Chờ quản gia trung niên vừa đi, Mộc Dao đi theo Giang Bắc Nhiên ngóc đầu lên nói.
Giang Bắc Nhiên nghe xong thì quay đầu lại nhìn nàng một cái.
Vừa thấy ánh mắt đó của Giang Bắc Nhiên, Mộc Dao lập tức co cổ:
"Những người kia sẽ ức hiếp bách tính... Ta không..."
Nói được một nửa, nàng cảm giác được một cỗ khí tức uy nghiêm từ từ bao phủ mình, Mộc Dao bèn hô:
"Ta đã biết á! Chỉ lần này thôi nha!"
Sở dĩ Giang Bắc Nhiên muốn dẫn theo Đặng Tương Hàm và Mộc Dao đến là vì hắn nghĩ lỡ người giàu có nào cũng có nha hoàn xinh đẹp nhưng hắn không có thì sao, quá mất mặt đúng không?
Cho nên mới bay trở về đem cái này hai mang theo tới, dù sao liền lấy mỹ mạo tới nói, hai cái này hay là rất biết đánh nhau.
Là một quận lớn trong Phong Châu, Lư Lâm quận có 58 huyện, vì lương thực thiếu thốn mà nhân khẩu mỗi huyện chỉ tầm 20.000.
Trong 58 huyện này, cơ hồ mỗi huyện đều có một gia tộc làm việc cho tông môn, đây cũng là lý do Giang Bắc Nhiên cảm thấy thế lực tông môn cơ hồ đã trải rộng toàn bộ Phong Châu, làm gì còn bách tính nào không thuộc phạm vi quản hạt của tông môn.
Buổi trưa, các gian phòng của hành quán to lớn chứa đầy khách của các đại gia tộc, vì lần này tông môn mời họ tới không nói rõ để làm gì, mà chỉ bảo đây là một lần hội tụ mà thôi, không ít người còn dẫn theo người nhà, trong lúc nhất thời vô cùng náo nhiệt.
"Bệ hạ, tất cả tộc trưởng trên danh sách mời lần này đều đã đến."
Sau khi Lý Minh Cao, tộc trưởng Lý gia tới, quản gia trung niên đi vào bẩm báo cho Giang Bắc Nhiên.
"Đã biết."
Giang Bắc Nhiên gật đầu, dẫn Mộc Dao và Đặng Tương Hàm đang làm nha hoàn đi ra ngoài.
Trước khi họp, hắn tính sẽ làm quen với các tộc trường "xưng bá một phương" trước.
Khi Giang Bắc Nhiên tới trước Thần Hữu sảnh của Tây Viện.
"Hoàng thượng giá lâm ! ".
Bạn cần đăng nhập để bình luận