Ta Chính Là Không Theo Sáo Lộ Ra Bài

Chương 840: Gặp Lại Lâm Thi Uẩn (1)

"Đại... Đại sư! ?"
Vào lúc Giang Bắc Nhiên kiểm tra đá vụn đầy đất thì Lâm Thi Uẩn đột nhiên xuất hiện ở ngay nơi nàng vừa biến mất.
'Hả? Đây chính là Càn Khôn Thuật sao?'.
Giang Bắc Nhiên có thể xác định Lâm Thi Uẩn xuất hiện trong nháy mắt mà không phải chạy từ đằng xa đến, bằng không hắn đã sớm cảm giác được.
Giang Bắc Nhiên ngẩng đầu nhìn Lâm Thi Uẩn một chút, thấy chẳng có gì khác thường mới đi tới chỗ Tiểu Thất hỏi:
"Tại sao trở lại?"
Sau khi xác định đối phương là Giang đại sư, trong lòng Lâm Thi Uẩn trăm mối ngổn ngang, đồng thời cũng hiểu người cứu nàng trước đó vài ngày là ai.
"Ta... Ta nghĩ nếu Tiểu Thất đánh thắng thạch đầu hẳn sẽ cần chữa thương, cho nên sắp xếp tộc nhân xong thì trở lại."
"Ừm, Tiểu Thất không có việc gì, ngươi có thể về rồi."
Giang Bắc Nhiên nói xong thì đi đến trước mặt Tiểu Thất, ngồi xuống kiểm tra miệng vết thương của đối phương một chút.
“Vết thương ngược lại không thành vấn đề, nhưng sao ngươi chưa tỉnh nhỉ?'.
Nhìn bộ dáng Tiểu Thất hoàn toàn không có dấu hiệu tỉnh lại, Giang Bắc Nhiên có chút kỳ quái. Theo lý mà nói, thân thể của Tiểu Thất đã không còn trở ngại, huyền khí cũng tràn đầy, không có đạo lỳ gì vẫn ngất đi như thế.
"Đại... Đại sư."
Lúc này, Lâm Thi Uẩn lại gần, cẩn thận từng li từng tí hỏi.
"Không phải đã kêu ngươi trở về rồi à."
Giang Bắc Nhiên không quay đầu lại nói.
"Ta là có chuyện trọng yếu muốn báo cáo với ngài. Cho nên mới không đi, lần trước không phải ngài kêu ta giúp ngài tìm... A không đúng không đúng, là kêu ta tìm Lưỡng Nghi Bí Vũ và Cổ Hoàng sao? Ta đã có tin tức của cả hai, vốn nghĩ về sau gặp lại ngài sẽ báo cáo, không ngờ lại gặp được ở đây."
Nghe tới Lưỡng Nghi Bí Vũ cùng Cổ Hoàng, Giang Bắc Nhiên lập tức hăng hái hẳn lên.
'Hiệu suất không tệ, cũng không uổng công ta cứu nàng hai lần.'.
Giang Bắc Nhiên hài lòng gật đầu rồi trả lời:
"Ừm, làm không tệ."
Được biểu dương, Lâm Thi Uẩn vuốt tóc rồi cúi đầu nói tiếp:
"Chỉ là có một vật trong đó còn cần ngài hỗ trợ mới được."
"Nói đi, giúp thế nào."
Lâm Thi Uẩn lập tức ngẩng đầu lên và nói:
"Cái kia Lưỡng Nghi Bí Vũ nằm trong tay Tam ca của ta. Chỉ là hắn nói lần này ta phải đạt được một trong ba vị trí đầu mới nguyện ý đưa nó cho ta, nhưng lần này cường giả của Bích Tiêu hội nhiều như mây, thu hoạch của chúng ta cũng chẳng ra sao cả, nếu là..."
"Được, ta hiểu rồi, chuyện này cứ giao cho ta xử lý là được."
Hai mươi ngày qua, tài bảo tiểu đội của Giang Bắc Nhiên đào được vượt xa chỉ tiêu hạng nhất Bích Tiêu hội, chia cho Lâm Thi Uẩn một chút cũng hoàn toàn không có vấn đề gì.
Cuối cùng Giang Bắc Nhiên cũng hiểu vì sao đám tiểu bối cứ luôn thích tham gia mấy loại hoạt động phân tranh như Bích Tiêu hội trong khi cuối cùng thì bảo bối cũng có thuộc về mình đâu, thì ra là vì vậy.
Nghe được đại sư đã đáp ứng, Lâm Thi Uẩn cao hứng nói:
"Đại sư không hổ là đại sư, vậy xin nhờ ngài."
Nói xong, Lâm Thi Uẩn nhìn vào đống đá vụn ở cách đó không xa, lại càng thêm ngưỡng mộ đại sư.
Dù lần trước nàng đã tận mắt chứng kiến Giang Bắc Nhiên lấy sức một mình quét ngang 10 Huyền Vương nhưng vẫn không ảnh hưởng tới việc nàng vẫn phải thở hãi và thán phục khi Giang Bắc Nhiên có thể hời hợt giải quyết được Thạch Linh.
Bất quá nghi hoặc trong lòng nàng vẫn tăng thêm một bậc.
Đại sư mạnh như thế sao còn tiến vào Kim Đỉnh đảo này?
Nhưng một giây sau nàng đã ném vấn đề này ra sau ót. Dù sao đại sư còn nhiều bí ẩn lắm, thêm một cái cũng có là gì.
"Đại sư... cám ơn ngươi đã cứu chúng ta vào vài ngày trước, ta nhất định sẽ hảo hảo báo đáp ngài."
Giang Bắc Nhiên đang quan sát Tiểu Thất thì ừ một tiếng, khẳng định suy đoán của Lâm Thi Uẩn.
Vào lúc Lâm Thi Uẩn còn muốn nói gì đó thì Giang Bắc Nhiên vác Tiểu Thất lên vai, nói với nàng:
"Quy củ ngươi cũng hiểu, ta sẽ mang Tiểu Thất đi , chờ hắn tốt lên ta sẽ để hắn đem đồ tới cho ngươi."
Nói xong thì trong nháy mắt đã biến mất.
"Ai! Đại sư! ?"
Lâm Thi Uẩn còn thật nhiều điều muốn nói vội hô một tiếng, nhưng rõ ràng không có bất kỳ hồi đáp nào.
'Ai... Đại sư thật sự không thay đổi chút nào.
' Lâm Thi Uẩn thầm thở dài.
Giang Bắc Nhiên khiêng Tiểu Thất tới chỗ ẩn núp, sau đó dùng tinh thần lực dò xét thân thể đối phương.
‘Hử... Không thể nào a.'.
Vô luận hắn có điều tra thế nào đi nữa thì vẫn thấy tình trạng trước mắt của Tiểu Thất vô cùng ổn định, tinh thần lực cũng rất sinh động nhưng lại chẳng có dấu hiệu tỉnh lại.
Việc này khiến Giang Bắc Nhiên cảm thấy khá khó khăn, dù hắn có đủ các loại đan dược đan dược trong tay nhưng thuốc không thể dùng bậy, trước tiên cần phải hiểu rõ vấn đề của Tiểu Thất trước đã.
Bạn cần đăng nhập để bình luận