Ta Chính Là Không Theo Sáo Lộ Ra Bài

Chương 225: Nửa Bước

"Không phải ngươi muốn nói chuyện chính sự à? Sao không nói đi."
Quan Thập An có chút mất kiên nhẫn mà nói.
"Vừa đánh vừa trò chuyện, nếu Quan tông chủ thấy chán có thể kiếm gì đó làm đi.”
"Không cần, ta ở đây nhìn.”
Thấy Quan Thập An không đi, Ân Giang Hồng cũng không để ý nữa, quay đầu nói với Giang Bắc Nhiên:
"Bắt đầu đi."
"Đát" "Đát" "Đát ".
Theo từng tiếng đát đát vang lên, rất nhanh bàn cờ đã đầy cờ. Mà Giang Bắc Nhiên cũng hiểu rõ hơn về tài đánh cờ của Ân Giang Hồng.
Chỉ như vậy?
Hắn còn tưởng Ân Giang Hồng tìm hắn đánh cờ là để báo thù cho nhi tử của mình, chẳng ngờ lại thế này.
Trình độ của Ân Giang Hồng cũng lắm chỉ mạnh hơn Mộc Cửu Nhật một chút thôi. Nhưng cũng chính vì thế, hai cha con này có thể nói cũng không chênh lệch bao nhiêu. Chỉ là so với Trình lễ đường vẫn yếu hơn không ít.
Nên thua thế nào đây! ?
Giang Bắc Nhiên đau đầu nghĩ.
Mà Giang Bắc Nhiên thắng được Mộc Cửu Nhật tất nhiên cũng thắng được Ân Giang Hồng. Vì thế muốn thua cũng phải thua cho hợp lý.
Bất quá hệ thống không xuất hiện, chứng tỏ hắn thắng hay thua cũng không sao.
Cuối cùng Giang Bắc Nhiên thua ở nửa bước, không nhiều hơn cũng chẳng ít hơn, chỉ thiếu chút là thắng được.
"Ha ha ha, đã nghiền, đã nghiền a! Tài đánh cờ của tiểu tử nhà ngươi đủ cao, bản tôn thiếu chút nữa là không thắng được rồi.”
Ân Giang Hồng cười lớn.
"Là Ân giáo chủ nhường vãn bối mới đúng."
"Ha ha, thêm một ván, thêm một ván nữa.”
A! ?
Giang Bắc Nhiên đau đầu, ván cờ này sao mà khó đánh vậy nè.
Bất quá dựa vào biểu hiện của Ân Giang Hồng mà suy ra... Dường như đối phương không nhận ra hắn đang nhường đâu nhỉ?
Kết quả là tới ván thứ hai, Giang Bắc Nhiên vẫn thua nửa bước.
Ân Giang Hồng gian nan thắng được ván này, hồng quang đầy mặt.
"Thống khoái! Thống khoái a! Đây mới đúng là kỳ phùng địch thủ, tiếp!"
Bấy giờ, rốt cục Quan Thập An cũng không nhịn được nữa, hắn ho khan một tiếng:
"Đến cùng khi nào ngươi mới nói chính sự?"
"Từ từ, đánh thêm hai ván nữa rồi nói cũng không muộn."
Giang Bắc Nhiên mệt từ tinh thần tới thể xác nghe Quan Thập An nói thế thì quả quyết chắp tay:
"Ân giáo chủ, nếu không trước cứ nói chính sự đi. Anh Kiệt Hội vừa kết thúc, tông chủ chúng ta nhất định sẽ tìm chúng ta nói chuyện, ta cũng phải trở về sớm.”
Ân Giang Hồng nghe xong thì thở dài:
"Thôi, thôi, thôi, vậy ván cờ này đợi tới khi ta tới Quy Tâm tông rồi đánh tiếp.”
"A?"
Giang Bắc Nhiên sững sờ:
"Ân giáo chủ muốn tới Quy Tâm tông?"
"Đúng vậy a, trong tông các ngươi các hai đệ tử đánh bại con trai cả của ta. Ta cảm thấy nên tới học hỏi.”
Có độc... Giáo chủ ma giáo ngươi tới tông môn chính phái học tập? Cái quái gì vậy.
Đồng thời, hệ thống cũng nhảy ra hai lựa chọn.
Lựa chọn một: Hoan nghênh Ân Giang Hồng tới Quy Tâm tông học tập.
Ban thưởng: Băng Sơn Linh Đồ (Huyền cấp thượng phẩm).
Lựa chọn hai: Thuyết phục Ân Giang Hồng đừng tới.
Ban thưởng: Một điểm kỹ nghệ cơ bản ngẫu nhiên.
Hả! ?
Giang Bắc Nhiên sững sờ, lựa chọn khuyên Ân Giang Hồng đừng tới lại là lựa chọn an toàn. Vì thế mặt ngoài hắn cười hì hì nhưng trong lòng thì mắng chửi không ngừng.
Giáo chủ này... thật sự khiến người ta đoán không ra a.
Chọn số hai, Giang Bắc Nhiên chắp tay nói:
"Vãn bối có một đề nghị, không biết có thể nói với Ân giáo chủ không."
"Cứ nói đừng ngại."
"Vãn bối nghĩ sau phong ba mấy ngày trước, các vị tông chủ và giáo chủ sẽ đề phòng hơn nhiều. Nếu Ân giao chủ tới Quy Tâm tông ta vào lúc này, Quy Tâm tông sẽ bị các tông môn chính phái còn lại nghi kỵ. Đến lúc đó..."
Ân Giang Hồng nghe xong thì lạnh mặt hỏi:
"Cho nên ngươi không chào đón bản giáo chủ đến."
"Vãn bối không dám, chỉ cần đợi qua thời gian này. Tất nhiên vãn bối sẽ pha bình trà ngon, bày sẵn cờ chờ Ân giáo chủ đại giá."
"Vậy mà ngươi cũng dám nói?”
Nói đến đây, Giang Bắc Nhiên cũng không còn cách nào khác, vì thế trực tiếp chắp tay:
"Vãn bối không dám cự tuyệt Ân giáo chủ, nhưng tông môn ân trọng như núi với ta, cho nên vãn bối chỉ có thể..."
"Được rồi được rồi."
Ân Giang Hồng khoát tay:
"Ta muốn tới Quy Tâm tông sẽ nói trước mặt đám tông chủ, ngay cả Quan tông chủ của các ngươi cũng biết, ngươi khẩn trương cái gì?"
Bấy giờ, Quan Thập An không khỏi cười nói:
"Ngược lại nhìn không ra Giang tiểu hữu có thể vì tông môn mà làm đến bước này, Lục hiền đệ đã nhận được một đồ nhi tốt a."
Cười nói xong, Quan Thập An nói với Ân Giang Hồng:
"Việc Giang tiểu hữu lo lắng không phải không có lý, dù ngươi ở trước mặt các tông chủ tuyên bố cũng khó tránh những tông chủ còn lại suy nghĩ nhiều, ta thấy vẫn nên chờ hết thảy đều kết thúc, khi ấy ngươi đi cũng không muộn."
"Được rồi, được rồi, ta cũng chỉ nói đùa thôi. Các ngươi tưởng ta thật sự sẽ tới cái tông môn bé xíu đó à?”
Bạn cần đăng nhập để bình luận