Ta Chính Là Không Theo Sáo Lộ Ra Bài

Chương 684: Tin Tức

Dù sao thì ở Thịnh quốc hay Lương quốc, Huyền Tông cũng là cường giả đỉnh cấp, có thể bái được một Huyền Tông làm vi sư cũng giúp người đó đi ngang trong nước, mà Lệ Phục Thành lại nói hắn bái một vị Huyền Tôn cao hơn cả Huyền Tông làm vi sư, nghe qua thật sự rất khó tin.
Nhưng về sau, Lệ Phục Thành đã dùng việc tu vi tăng nhanh chóng chứng minh hắn không nói dối, chỉ trong một năm, hắn đã đột phá đến Huyền Vương, tốc độ nhanh mới mức nghiền ép không biết bao nhiêu thiên tài. Có thể nói, Lệ Phục Thành không ngừng khiến Chu Quy Xán rửa mắt a.
Mặt khác, không chỉ tu vi, về mặt trận pháp Lệ Phục Thành cũng tăng cao. Họ từng vài lần dựa vào trận pháp của Lệ Phục Thành mà tuyệt xử phùng sinh.
"Ừng ực, ừng ực, ừng ực..."
Chu Quy Xán uống xong một miệng ngụm lớn rượu Vân Lộ thì dùng bả vai ủi ủi Lệ Phục Thành:
"Bất quá hai ngày nay ngươi thần thần bí bí như vậy làm gì? Thính Song muội tử lo cho tên chết bầm là ngươi lắm đó."
"Vương đại ca sắp tới."
Nghe được câu trả lời này, Chu Quy Xán đã hiểu, vì hắn hiểu rõ địa vị của vị "Vương đại ca" kia nặng bao nhiêu trong lòng Lệ Phục Thành.
"Thì ra là thế, khó trách ngươi không nói không rằng, cơ mà nhắc tới mới thấy nhanh thật, chúng ta đã rời khỏi Thịnh quốc sắp hai năm rồi.”
Nếu nói lúc vừa tới Lương quốc, thỉnh thoảng Chu Quy Xán còn nhớ nhà, nhớ tông môn thì theo thời gian nỗi nhớ này đã dần phai, người tu luyện ở Lương quốc đều là nhân tài, đánh nhau rất lợi hại, đối với người rất thích tìm người so tài như Chu Quy Xán mà nói thì đúng là tuyệt địa.
Hắn siêu thích nơi này.
"Đúng vậy a, thời gian trôi qua thật nhanh."
Cảm khái xong một câu, biểu lộ Lệ Phục Thành đột nhiên trở nên kinh hỉ, vì tác linh trận đã cảm ứng được một cỗ khí tức quen thuộc đang bay về phía hắn.
Lệ Phục Thành vội sửa sang lại quần áo một chút rồi nói với Chu Quy Xán:
"Bệ hạ tới rồi, lát nữa đừng có thất lễ."
Chu Quy Xán nghe xong thì biểu lộ cũng trở nên nghiêm túc hơn, gật đầu:
"Yên tâm, ta đã rõ."
Chỉ chốc lát sau, một đóa tường vân đáp xuống trước mặt hai người, Giang Bắc Nhiên nhảy xuống, nhìn Lệ Phục Thành lại nhìn Chu Quy Xán đứng phía sau hắn.
Dù Giang Bắc Nhiên mới chỉ gặp Chu Quy Xán một lần nhưng hắn nhận nhìn ra Lệ Phục Thành rất xem trọng người bạn này, hẳn là cánh tay trái tay phải đắc lực, bằng không cũng không xuất hiện ở đây.
"Tham kiến bệ hạ!"
Lệ Phục Thành và Chu Quy Xán cùng hành lễ.
Giang Bắc Nhiên không uốn nắn cách xưng hô mà nhìn về phía Lệ Phục Thành mở miệng nói:
"Hy vọng chờ chút mà ngươi nói sẽ không khiến ta thất vọng.”
Lệ Phục Thành nghe xong thì lập tức chắp tay lớn tiếng nói:
"Xin bệ hạ yên tâm."
Giang Bắc Nhiên gật đầu, quét mắt nhìn xung quanh một vòng rồi thuận tay lấy một cái la bàn từ trong Càn Khôn giới ra.
Sau khi dò xét bốn chỗ xong, Giang Bắc Nhiên mới tán dương:
"Tác linh trận này bày không tệ a, bây giờ kỹ năng trận pháp của ngươi cũng xem như đăng đường nhập thất được rồi."
Lệ Phục Thành nghe xong thì vội nói:
"Bệ hạ quá khen rồi, về mặt trận pháp ta vẫn cần học hỏi nhiều, có nhiều vấn đề muốn thỉnh giáo bệ hạ."
"Ngươi đã có sư phụ, cần gì thỉnh giáo ta nữa, việc này không hợp với quy củ."
"Bệ hạ dạy phải, là Phục Thành không hiểu chuyện."
"Được rồi, trước dẫn ta đi xem chuyện ngươi muốn ta xem đi.”
"Vâng! Mời bệ hạ đi bên này."
Giang Bắc Nhiên đi theo Lệ Phục Thành, một đường vào trong một trấn nhỏ. Trên đường đi, Giang Bắc Nhiên nghe Lệ Phục Thành miêu tả đủ các loại chuyện họ đã làm ở Lương quốc.
Đơn giản tổng kết lại mà nói thì chỉ có hai chữ.
Đánh nhau!
Tại Lương quốc, vô luận nói đạo lý hay giảng lợi ích với người khác đều bị xem thường, chỉ có thu phục đối phương xong mới nói chuyện được.
"Đúng rồi, ta còn một chuyện phải bẩm báo với Vương đại ca."
Đi trên tiểu trấn, Lệ Phục Thành nhỏ giọng nói.
"Chuyện gì."
"Nửa tháng trước, rất nhiều cường giả Lương quốc đã hội tụ tới một nơi gọi là Nguyệt Nha cốc, vì ta vẫn chưa điều tra được đến tột cùng họ tới đó làm gì nên vẫn chưa nói với ngài.”
Rất nhiều cường giả?
Có thể khiến cường giả tụ tập đơn giản chỉ có hai chuyện, một là đoạt địa bàn, hai là đoạt bảo vật. Nếu đoạt địa bàn, Lệ Phục Thành chắc chắn sẽ điều tra được, cho nên chỉ còn vế sau.
"Theo ngươi điều tra được thì có bao nhiêu cường giả?"
"Tổng cộng có thất đại thế lực, ba vị Huyền Tông, bảy vị Huyền Hoàng đỉnh phong."
Giang Bắc Nhiên gật gật đầu:
"Xem ra khả năng cao là có pháp bảo xuất thế rồi."
Sở dĩ Giang Bắc Nhiên nói vậy không phải vì có nhiều cường giả hội tụ mà vì thứ có thể khiến Huyền Hoàng liều mạng đến tranh với Huyền Tông, chứng tỏ đây phải là thứ gì đó cực kỳ hấp dẫn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận