Ta Chính Là Không Theo Sáo Lộ Ra Bài

Chương 981: Lễ Mọn

"Ngươi nhìn đi, ngươi nhìn đi, chỉ là tán gẫu thôi mà Bắc Nhiên, ngươi còn tưởng thật sao. Mau ngồi xuống, mau ngồi xuống đi.”
'Cái gì! ?' Phản ứng này của sư phụ khiến Lệ Phục Thành không khỏi trừng lớn hai mắt.
'Vương đại ca mở miệng mạo phạm như vậy mà sư phụ không để ý chút nào! ?' Tuy thời gian ở cùng sư phụ không tính là nhiều nhưng Lệ Phục Thành vẫn cảm nhận được tính tình vị sư phụ rất cường thế, đa phần khi cao tầng trong tông nói chuyện với hắn đều sẽ khúm núm, gần như không dám mạo phạm sư phụ.
Nhưng vừa rồi Vương đại ca nói thế có thể xem như chính diện khiêu khích, thế nhưng sư phụ lão nhân gia ông ta...
Vậy mà lại nhịn! ?
Thậm chí còn chủ động đưa ra bậc thang! ?
'Vương đại ca... Đến tột cùng ngài là ai a.’ Trong lúc Lệ Phục Thành chấn kinh thì Giang Bắc Nhiên lại khí định thần nhàn. Dù sao dựa vào nội dung nhiệm vụ, hắn có thể nhìn ra Diêm Quang Khánh này chỉ đang thử thăm dò hắn mà thôi.
Nếu hắn mà khép nép làm người, đối phương sẽ một tấc lấn một tấc. Ngược lại, nếu thái độ hắn cứng rắn, đối phương thậm chí còn phải mềm mỏng ngược lại.
Từ đó, thăm dò... . chỉ còn là thăm dò mà thôi.
Nếu đối phương đã hào sảng chủ động đưa ra bậc thanh, Giang Bắc Nhiên cũng chấp tay nói:
“Vừa rồi là vãn bối quá mức vô lễ, vẫn xin Diêm tông chủ đại nhân đại nhân đại lượng rộng lòng bỏ qua cho tiểu nhân một hai.”
Diêm Quang Khánh nghe xong cười ha hả:
"Có gì đâu, có gì đâu, vốn là lão phu tính chọc ngươi thôi, Bắc Nhiên đâu làm gì sai, mau ngồi đi. Hy vọng khúc nhạc dạo này sẽ không ảnh hưởng đến cuộc trò chuyện của chúng ta."
"Diêm tông chủ quả nhiên khoan hồng độ lượng, vãn bối bội phục."
Giang Bắc Nhiên nói xong thì lần nữa ngồi xuống.
Chờ Giang Bắc Nhiên ngồi xuống rồi, Diêm Quang Khánh cũng điều chỉnh lại tư thế ngồi thoải mái nói:
"Tục ngữ có câu vô sự không lên Tam Bảo Điện, không biết lần này Bắc Nhiên ngươi chủ động tới tìm lão phu là có chuyện gì?"
Thấy Diêm Quang Khánh mở đầu câu chuyện, Giang Bắc Nhiên cũng biết đã qua chuyện, tiếp theo là vào vấn đề chính.
Thế là hắn cũng trầm tĩnh chắp tay nói:
"Không dối gạt gì Diêm tông chủ, lần này vãn bối tới đúng là có việc muốn nhờ."
"Cứ nói đi đừng ngại."
"Vãn bối đang muốn tìm một kiện kỳ bảo có tên là Kinh Thiên Diễm, vài ngày trước vãn bối nhận được tin nó nằm trong cảnh nội Đường quốc, chỉ là vãn bối chưa tới đây bao giờ, thật sự không biết nên tìm từ đâu, vì thế mới tới tìm Diêm tông chủ nhờ hỗ trợ."
"Kinh Thiên Diễm?"
Diêm Quang Khánh nhẹ gật đầu:
"Ta từng nghe tới bảo vật này, chỉ không biết nó tới Đường quốc bằng cách nào thôi. Vậy đi, ta sẽ an bài thủ hạ đắc lực đi cùng ngươi được không?"
"Được thủ hạ của Diêm tông chủ tương trợ thì còn gì tốt hơn, vãn bối cảm kích khôn cùng!"
Giang Bắc Nhiên chắp tay cảm tạ Diêm Quang Khánh xong thì nói tiếp:
"Diêm tông chủ đã thịnh tình như vậy, vãn bối cũng chuẩn bị chút lễ mọn, xin tông chủ chớ có ghét bỏ."
Giang Bắc Nhiên nói xong thì lấy một hộp gấm từ trong Càn Khôn giới ra, dùng hai tay dâng tới trước mặt Diêm Quang Khánh.
"Ha ha ha, Bắc Nhiên thật sự quá khách khí, chỉ là việc nhỏ thôi, cần gì phải chuẩn bị lễ vật chứ."
Giang Bắc Nhiên nghe xong thì lập tức nói:
"Đối với Diêm tông chủ ngài mà nói là chuyện nhỏ, nhưng đối với vãn bối mà nói lại là vô cùng quan trọng, vẫn xin ngài nhận lấy phần lễ mọn này."
Thấy Giang Bắc Nhiên kiên trì như vậy, Diêm Quang Khánh mới nhận lấy hộp gấm.
“Xin Diêm tông chủ mở hộp gấm ra nhìn thử, xem thử có hợp ý ngài không."
"Được được được."
Diêm Quang Khánh vừa gật đầu vừa mở hộp gấm ra.
Vào lúc hộp gấm được mở ra, Diêm Quang Khánh không khỏi nhíu mày, vì hắn ngửi được một mùi hương vô cùng thư thái "Cái này..."
Diêm Quang Khánh nhìn một viên linh dược được để trong hộp gấm thì ngón trỏ tay phải nhấc lên, viên đan dược từ từ bay lên.
Bay đến giữa không trung, đan dược tỏa ra ánh sáng màu xanh thẳm nhàn nhạt, Diêm Quang Khánh thấy thế thì vuốt cằm cười:
"Ha ha ha, quả nhiên là hậu sinh khả uý a. Lão phu thật sự không ngờ lại cái ngày nhận được một viên linh dược từ một người trẻ tuổi mà đến cả ta cũng không nhận ra được, thật bản lĩnh, thật bản lãnh!"
Khen Giang Bắc Nhiên xong, Diêm Quang Khánh cầm lấy viên linh dược màu xanh, bắt đầu ngửi ngửi rồi hỏi:
"Bắc Nhiên a, nói một chút xem đây là dạng linh dược gì."
Giang Bắc Nhiên chắp tay với Diêm Quang Khánh rồi đáp:
"Thuốc này tên là Linh Thần Trấn Tâm Hoàn, ăn vào có thể trấn được tâm ma, dừng được lục dục."
Diêm Quang Khánh nghe xong có chút khựng người, nghiêm túc hỏi:
"Ngươi xác định lão phu ăn vào sẽ hữu dụng?"
Cái gọi là trấn tâm ma, dừng lục dục là một loại khảo nghiệm trong quá trình đột phá với người tu thành.
Đã là người sẽ có tâm ma, có dục vọng, người tu luyện cũng không ngoại lệ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận