Ta Chính Là Không Theo Sáo Lộ Ra Bài

Chương 677: Bảo Vật

Giang Bắc Nhiên phải nháy mắt mấy cái mới nhìn rõ được bảo bối bên trong.
Quả nhiên là Địa Tạng Chân Tinh à.
Là một trong số những bảo vật trong Trân Kỳ phổ, Giang Bắc Nhiên tất nhiên biết dáng dấp của nó ra sao.
"Thi đường chủ, ngươi tính trốn tới khi nào nữa?"
Giang Bắc Nhiên bỏ cái hộp xuống rồi hỏi, nhưng trong phòng không có bất kỳ lời đáp lại nào.
Giang Bắc Nhiên bất đắc dĩ lắc đầu, cầm Địa Tạng Chân Tinh lên cẩn thận nghiên cứu.
Khác với các bảo vật lòe loẹt khác, Địa Tạng Chân Tinh trông vừa giản dị lại tự nhiên, là một viên châu vàng vàng, tròn trịa, trừ ở giữa có màu đen ra thì không có gì đặc biệt nữa.
Giang Bắc Nhiên quan sát xong mới cần thận từng li từng tí cầm Địa Tạng Chân Tinh lên.
Cái này... Cái cảm giác này.
Giang Bắc Nhiên cầm lên, đầu tiên là cảm thấy Địa Tạng Chân Tinh có chút mềm mại, ngay sau đó bỗng cảm nhận được nó có hơi nhúc nhích, cũng không phải bản thể của nó nhảy một cái mà phảng phất như bên trong hạt châu có một trái tim đang đập.
Là đang dựng dục cái gì đó sao?
Nhận biết của Giang Bắc Nhiên với Địa Tạng Chân Tinh chỉ có giới hạn trên việc nó hỗ trợ gia tăng trận pháp, đồng thời cam đoan trận pháp sẽ không bị phá giải hoặc phá hủy mà thôi, nhưng Giang Bắc Nhiên không ngờ nó lại có sự sống.
Phải biết, trong tầm hiểu biết của Giang Bắc Nhiên, loại vật có sinh mệnh, là pháp bảo khai linh trí có tính tăng trưởng và tiềm lực vô hạn.
Khó trách có thể đứng trong top 100 của Trân Kỳ phổ, quả nhiên là bảo bối tốt.
Chỉ là bảo bối này càng tốt, Giang Bắc Nhiên càng cảm thấy nó nóng phỏng tay. Hiện tại hắn chỉ sờ một cái thôi, nếu dám có ý nghĩ chiếm làm của riêng, chỉ sợ sau vài giây là hệ thống nhảy ra lựa chọn Địa cấp ngay.
Giang Bắc Nhiên bỏ Địa Tạng Chân Tinh vào hộp lại, bỗng cảm giác có chút đầu to.
Địa Tạng Chân Tinh này hắn nhất định phải có, nhưng không ngờ nó lại dính líu tới Thi gia, Thi gia có cường giả Huyền Thánh.
Nhớ tới trưởng bối Thi gia từng giúp mình, Giang Bắc Nhiên bỗng cảm thấy áp lực như núi.
Ân tình người ta hắn còn chưa trả hết mà bây giờ lại tăng thêm thì hắn biết làm thế nào? Dùng mạng trả cho người Thi gia à?
Giang Bắc Nhiên lần nữa đóng hộp lại, vừa tính ngồi xuống thì phát hiện ở góc rẽ có một cái hộp, cái hộp phảng phất như viết bốn chữ lớn.
Ngươi qua đây đi.
Giang Bắc Nhiên trầm tư một lát rồi rời khỏi phòng.
Còn không chờ hắn ra tới vườn hoa thì thanh âm của Thi Phượng Lan đã vang lên từ sau lưng.
"Tiểu Bắc Nhiên! Ngươi chạy đi đâu!"
Ngay sau đó Giang Bắc Nhiên đã trông thấy một thân ảnh hỏa hồng vọt tới trước mặt mình.
"Ta còn tưởng Thi đường chủ ngươi không ở đây nên muốn đợi ngày khác tới bái phỏng."
"Ngươi không hiếu kỳ sao! Trong cái hộp kia rõ ràng có đồ tốt mà!"
"Cho nên?"
"Cho nên ngươi nên đi qua nhìn một chút chứ!"
Thi Phượng Lan nói xong cũng không đợi Giang Bắc Nhiên trả lời đã trực tiếp kéo tay Giang Bắc Nhiên đi vào trong nội đường đi.
"Mau tới nhìn đi!"
"Điều thứ hai trong ước pháp tam chương là gì?"
Nghe Giang Bắc Nhiên hỏi, Thi Phượng Lan ngừng lại, đáp:
"Không được ép ngươi làm chuyện ngươi không muốn làm."
"Cho nên, đến cùng là ngươi đang làm cái trò gì?"
"Ta chỉ là muốn cho ngươi niềm vui bất ngờ thôi."
Thi Phượng Lan nói nhỏ bên tai Giang Bắc Nhiên:
"Ta đã để Bàn Long Ly cùng Nguyệt Viên Lưu vào trong cái hộp đó đó.”
Nghe Thi Phượng Lan nói tên hai bảo vật khác nằm trong top Trân Kỳ phổ, Giang Bắc Nhiên nhịn không được nâng trán nói:
"Không phải ta đã sớm kêu ngươi đừng vụng trộm lấy đồ trong nhà ra à."
Thi Phượng Lan nghe xong có chút ủy khuất nói:
"Ta thấy ngươi muốn xem Địa Tạng Chân Tinh nên tiện thể lấy thêm vào món bảo bối cho ngươi thôi, ngươi không vui à..."
"Đây không phải vấn đề có thích hay không, lại nói, ngươi lấy nhiều bảo bối tới đây, người nhà ngươi không quản ngươi à?”
"Hì hì, là ta lén lấy mà."
Thi Phượng Lan cười trộm.
Trước kia dù Giang Bắc Nhiên biết bối cảnh Thi Phượng Lan rất lớn nhưng dù sao chỉ là đoán, bây giờ đã xác nhận trong nhà nàng có trưởng bối cấp Huyền Thánh, rất nhiều thứ đã rõ ràng hơn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận