Ta Chính Là Không Theo Sáo Lộ Ra Bài

Chương 694: Một Mình Xông Tới

"Vương đại ca, phía trước không có bất kỳ vết tích trận pháp gì cả."
Lệ Phục Thành mặc Mẫn Nhiên Sáo Trang và, tận tâm tận tụy cảm ứng xung quanh.
Xem ra người bày trận cực kỳ tự tin với năng lực bày trận của mình a.
Dưới tình huống hữu tâm bày trận, bình thường mà nói tiểu trận là thao tác cơ bản trong đại trận.
Dù uy lực của sáo trận thua xa so với trận phái hoàn nhưng miễn cưỡng vẫn có thể xem là lợi hại. Bình thường, người bày trận sẽ bố trí Cảm Ứng trận pháp như Thiên Cảm Nhân Nghi Trận, tiếp đó là Mê Hồn Trận để đối phó với người có năng lực phá giải trận pháp.
Cẩn thận hơn sẽ cân nhắc tới việc Mê Hồn Trận sẽ bị phá, bố trí thêm một trận pháp gia trì nữa coi như bảo hiểm, nếu bị phá giải sẽ có thể kéo dài thời gian.
Người bày Thiên Cảm Nhân Nghi Trận trận lại vô cùng tự tin, tựa hồ hắn tin chắc chẳng ai có thể lặng lẽ vào và ra khỏi đại trận nên không có bố trí thêm.
"Nếu bên kia không có, hẳn sẽ không còn trận pháp nữa đây, trở về đi."
Nghe Vương đại ca lên tiếng, Lệ Phục Thành cảm thấy vẫn chưa có cơ hội phát huy thì có chút thất lạc, dù sao hắn cảm thấy bản thân rất có tiền đồ trong phương diện trận pháp.
Kêu Lệ Phục Thành về rồi, Giang Bắc Nhiên mới đi tới chỗ sâu nhất trong Nguyệt Nha cốc, lần này hắn tới Nguyệt Nha cốc có hai mục đích.
Một là nhìn thử trận thế nơi này lớn tới cỡ nào. Hai là điều tra nơi mà bảo ngọc sẽ xuất thế, xem thử có ai cũng như hắn, sớm biết về nơi này để chuẩn bị cho tốt.
Dưới ánh trăng, Giang Bắc Nhiên đi trên sơn cốc, hắn phát hiện nơi này ba bước một tốp, năm bước một trạm, có chút an tĩnh lạ thường.
Bất quá ngẫm lại cũng đúng, người bày trận kia tự tin như vậy, đã bố trí Thiên Cảm Nhân Nghi Trận thì không có thêm chuẩn bị gì nữa, vậy còn cần gì phái tiểu lâu la tới nơi này tuần tra, vậy chẳng phải để lộ hắn không đủ tự tin với Cảm Ứng đại trận của mình sao?
Ta thích nhất chính là loại lão ca tự tin này.
Giang Bắc Nhiên đang đi bộ thì bỗng một bóng người từ trên trời giáng xuống, cấp tốc nhìn xung quanh rồi trốn vào một chỗ.
Dù chỉ trong chốc lát nhưng Giang Bắc Nhiên nhận ra đó là ai.
Sao cô ngốc này sẽ lại chạy tới đây? Nghiệp chướng a...
Nếu nói lần trước hắn gặp Mạnh Tư Bội trong chướng khí là do tình cờ thì vẫn thông cảm được. Dù sao toàn bộ cường giả Thịnh quốc đều tụ tập ở đó, nhưng lần này lại đụng độ ở Lương quốc quả là quá bất hợp lí.
Giang Bắc Nhiên im lặng nhìn lên trời, lắc đầu thầm nghĩ.
"Là ngài an bài hả?"
Từ lần đầu gặp Mạnh Tư Bội, Giang Bắc Nhiên đã cảm thấy bất thường, nhưng không ngờ lại bất thường tới thế.
Nhìn Mạnh Tư Bội đứng yên không nhúc nhích trong bóng râm, Giang Bắc Nhiên nhịn không được dùng tay đỡ trán.
Từ vị trí của Mạnh Tư Bội, nàng căn bản không cách nào phát hiện Thiên Cảm Nhân Nghi Trận. Nói cách khác, hiện tại nàng đã bị người bày trận cảm ứng được, trừ phi trên người nàng có thứ pháp bảo cùng công năng với dù Huyễn Không Chướng mới có thể chặn lại.
Cũng đúng, dù sao cũng là Huyền Hoàng, có lẽ vẫn có loại pháp bảo thuộc dạng che đậy này. Bằng không cứ đâm đầu vào thế này hẳn là rất khó sống đến Huyền Hoàng cảnh.
Nhưng Giang Bắc Nhiên vừa nghĩ xong thì tinh thần lực đã cảm nhận được Thiên Cảm Nhân Nghi Trận phát động, chứng tỏ Mạnh Tư Bội đã ‘lọt hố’.
Nhân tài a.
Chẳng lẽ Mạnh Tư Bội không biết nơi này tụ tập một lượng lớn cường giả Lương quốc, với tình trạng hiện tại của nàng, xông vào đây chắc cũng biết Nguyệt Nha cốc có chuyện gì chứ nhỉ.
Đã vậy rồi còn xông vào khi chưa có bất kỳ chuẩn bị gì? Chẳng lẽ phía sau nàng có người, hoặc nói nàng chỉ tới làm mồi nhử?
Vào lúc Giang Bắc Nhiên đang tê cả da đầu thì ở một doanh trướng cách đó khá xa, một vị lão giả râu dài nhíu mặt, vẻ mặt khó hiểu.
Mạnh Tư Bội của Thịnh quốc?
Là hàng xóm thường xuyên ‘lui tới’ với Thịnh quốc, đương nhiên cường giả Lương quốc có nhiều thông tin về đối phương, cho nên Doãn Tu Lương chỉ liếc mắt một cái đã nhận ra người vừa vào trận chính là Mạnh Tư Bội.
Nhưng vì sao Mạnh Tư Bội lại xuất hiện ở đây, dưới tình huống biết rõ Nguyệt Nha cốc đầy cường giả Lương quốc, nàng vẫn một mình tiến vào?
Có bẫy.
Doãn Tu Lương không tin Mạnh Tư Bội không có chuẩn bị gì mà tới. Tuy hiện tại họ đã cố gắng phong tỏa tin tức nhưng chỉ cần tới Lương quốc hỏi thăm một chút là biết cường giả đỉnh cấp của các tông môn đều đang tụ tập ở đây.
Nàng đường đường là một Huyền Hoàng, chẳng lẽ lại ngu tới mức đến tặng không mạng của mình cho người khá?
Không thể nào!
Thế là Doãn Tu Lương quyết định trước tiên án binh bất động, quan sát Mạnh Tư Bội thông qua trận pháp trước.
Bạn cần đăng nhập để bình luận