Ta Chính Là Không Theo Sáo Lộ Ra Bài

Chương 429: Đảm Bảo Cho Giang Bắc Nhiên

"Lâm Du Nhạn, Lâm Du Nhạn, Lâm Du Nhạn! Tam Lâm Ngộ Tác Thiên! Tỉnh lại!"
Dưới cảm giác nôn nóng, Lâm Du Nhạn càng lún càng sâu nay bỗng mở mắt ra, phát hiện Nghê chấp pháp như lâm đại địch nhìn chằm chằm nàng.
Nàng lại nhìn xung quanh, những đệ tử khác cũng sợ hãi trốn đến nơi hẻo lánh, dùng một loại ánh mắt hoảng sợ nhìn nàng.
"Có chuyện gì vậy?” Lâm Du Nhạn kỳ quái hỏi.
Lâm Du Nhạn thanh tỉnh lại, lúc này Nghê chấp pháp mới thở phào nhẹ nhõm:
"Đứng dậy, đi với ta một chuyến, những người khác, tiếp tục tu luyện."
Nghê chấp pháp dẫn Lâm Du Nhạn ra khỏi Tử Yên các, hắn muốn nói lại thôi, một phen sau mới lên tiếng:
"Ngươi có biết vừa rồi ngươi làm gì không?"
"Ta sao?"
Lâm Du Nhạn nhìn hai tay mình, có chút kỳ quái nói:
"Ta làm gì?"
Nhìn Lâm Du Nhạn như thế, Nghê chấp pháp vẫn còn sợ hãi, vừa rồi Lâm Du Nhạn lần nữa tiến vào trạng thái tu luyện, sau lại ô nhiễm nguồn linh khí xung quanh, khiến linh khí tràn đầy khí tức cuồng bạo, một khi có đệ tử tu vi thấp hấp thụ linh khí dạng này, sẽ khiến tâm trí của họ bị tổn thương.
Loại tình huống này hắn đơn giản chưa từng thấy, hắn chỉ nghe qua có người có thể dùng huyền khí khiến người khác điên cuồng, nhưng chưa từng nghe nói có người có thể trực tiếp làm ô nhiễm linh khí tự nhiên.
Quả nhiên kết luận lần trước vẫn quá sơ sài, thể chất của Lâm Du Nhạn rất đặc biệt.
Nghê chấp pháp miêu tả lại tình trạng vừa rồi của Lâm Du Nhạn, sau đó dẫn nàng đi về phía phủ đường chủ.
Mặt khác, Giang Bắc Nhiên vừa tảo triều trong cung đã tuyên bố về sau, mỗi ngày tảo triều chuyển thành cách ngày. Đám đại thần nghe xong tuy có chút kinh ngạc nhưng vẫn tuân theo.
Bởi vì sau khi tân hoàng đăng cơ đã làm rất nhiều chuyện, hiệu quả đem lại cực tốt. Cứ thế, họ không còn hoài nghi Giang Bắc Nhiên nữa, hắn đưa ra quyết sách gì họ đều làm theo.
Đồng thời, trong lòng họ cũng sinh ra một loại cảm giác, nguyên lai có minh quân khiến đại thần thoải mái như thế.
Hạ triều xong, Giang Bắc Nhiên thấy thời gian không còn nhiều, hắn lập tức cưỡi mây quay lại Quy Tâm tông, sau đó đi thẳng tới Tề Vân phong.
Hai thủ vệ thấy Giang Bắc Nhiên tới thì lập tức tránh ra hai bên:
"Tông chủ kêu ngài trực tiếp tới phòng chính là được."
"Đa tạ."
Giang Bắc Nhiên gật đầu với hai vị yêu mãn rồi trực tiếp đi vào phủ tông chủ, tới bên ngoài phòng chính, Giang Bắc Nhiên phát hiện trong đó trừ tông chủ ra còn có ba người khác.
Theo thứ tự là Bạch Phiến Chư Kỳ Dật, tả tướng Cố Y cùng hữu tướng Bách An Phúc.
Chức vị ba người này đều là phụ trách quản lý sự vụ lớn nhỏ trong tông môn, Bạch Phiến quản nhân sự, tả tướng quản vật tư, hữu tướng là phụ tá tả tướng.
Giờ phút này, trong tay ba người là bản kế hoạch Giang Bắc Nhiên giao cho tông chủ hôm qua.
"Đệ tử Giang Bắc Nhiên tham kiến tông chủ."
Thấy Giang Bắc Nhiên đến, Lục Dận Long lập tức ngoắc tay:
"Mau vào, mau vào."
Giang Bắc Nhiên đáp được rồi tiến vào.
"Ba người các ngươi, tân hoàng Thịnh quốc tới còn không mau hành lễ?"
Thấy tâm tình Lục Dận Long rất không tệ, Giang Bắc Nhiên vừa tới trước mặt hắn, hắn đã cười nói với ba cao tầng còn lại.
Ba người nghe xong thì lập tức cười ha hả đứng lên hô:
"Tông chủ nói đúng lắm."
Nói xong liền xoay người hành lễ với Giang Bắc Nhiên:
"Bái kiến..."
"Đừng đừng đừng, ba vị tính giết ta à. Là đệ tử hành lễ với các vị mới đúng.” Giang Bắc Nhiên vội đỡ ba người dậy.
"Ai!"
Lục Dận Long khoát tay:
"Hoàng đế phế vật tất nhiên không đáng để họ hành lễ, nhưng ngươi thì đáng để họ tôn trọng, họ khen ngươi từ trưa tới giờ đó.” Tả tướng Cố Y gật đầu:
"Trong khoảng thời gian này, ta đã nhiều lần nghe tới chính lệnh của tân hoàng Thịnh quốc, cảm thấy mỗi chính lệnh đều rất đúng đắn, thật sự khó có được!"
Cố Y làm cao tầng quản lý vật liệu trong tông, tự nhiên thường xuyên tiếp xúc các gia tộc cấp dưới tông môn, ngẫu nhiên cũng nghe được chút chuyện dân gian, hai tháng, chuyện hắn nghe được nhiều nhất chính là các loại chính lệnh của tân hoàng.
"Tả tướng quá khen rồi."
Giang Bắc Nhiên chắp tay với Cố Y rồi nói:
"Có thể được đến tả tướng khích lệ, đệ tử rất cảm thấy vinh hạnh."
Thấy Giang Bắc Nhiên khiêm tốn như thế, Cố Y nhịn không được gật đầu:
"Quả thật đúng như lời tông chủ nói, không lộ tài cán, dù làm hoàng thượng, khi trở lại trong tông vẫn khiêm tốn như cũ, là một nhân tài a."
Một bên khác, hữu tướng Bách An Phúc cũng gật đầu:
"Đừng nói mấy lời khách sáo này, Bắc Nhiên a, những bản kế hoạch này đều do ngươi tự tay biên soạn?"
Thấy Bách An Phúc cầm luật lao động trên tay, Giang Bắc Nhiên gật đầu nói:
"Nói đúng hơn là ta tiếp thu ý kiến của đám đại thần rồi tập hợp lại.” "Cũng là ngươi tự biên soạn rồi. Ta hỏi ngươi, luật lao động này là nhằm vào những lưu dân kia?"
Giang Bắc Nhiên gật gật đầu, lại lắc đầu:
"Đúng là cho lưu dân, nhưng chủ yếu vẫn nhằm vào những người làm biếng kia, chỉ cần trên hộ tịch không có công tác cụ thể đều sẽ bị phạt lao dịch, dùng để trừng phạt những người không làm mà muốn có ăn, cũng nhắm vào những hiệp khách nhàn rỗi suốt ngày nhân danh chính nghĩa đi cướp bóc.” "Nhưng ngươi có biết, lệnh này khó làm lắm không?"
"Ta tự nhiên biết rõ, cho nên ta đã nêu ra 16 điều kiện để thực hiện thành công. Ba trong số đó cần nhờ tông chủ chống đỡ, mặt khác có phạt tất có thưởng, khi lệnh này được thực hành, những người có việc làm đều nhận được một phần lương thực.”
"Cái này viết thì dễ nhưng làm thì khó lắm. Bất quá làm ở quy mô lớn thì khó, nếu chỉ thử ở Lư Lâm quận thì độ khó sẽ đỡ hơn.” "Hữu tướng minh giám."
Thấy Bách An Phúc trực tiếp nói đến chính sự, hai người khác cũng không hàm hồ nữa, trực tiếp hỏi Giang Bắc Nhiên những gì chưa hiểu, mà Giang Bắc Nhiên cũng vô cùng thông thuận giải đáp hết thảy.
"Diệu! Diệu! Diệu! Diệu a!"
Nghe Giang Bắc Nhiên nói về việc cải cách chế độ tiền tệ, Cố Y gật gù đắc ý nói mấy chữ diệu.
Tiếp đó, Bạch Phiến Chư Kỳ Dật đột nhiên gật đầu một cái, quay người chắp tay với Lục Dận Long:
"Tông chủ, ta nguyện vì Giang Bắc Nhiên đảm bảo, nếu những chính lệnh này được áp dụng, nhân khẩu quận ta xác thật sẽ tăng cao.” Bách An Phúc và Cố Y nghe xong cũng quay người snag:
"Chúng ta cũng nguyện đảm bảo cho hắn."
Nghe Chư Kỳ Dật trực tiếp vỗ ngực là đảm bảo cho Giang Bắc Nhiên, Lục Dận Long ha ha cười nói:
"Được! Nếu ngay cả Kỳ Dật cũng thấy thế, tân hoàng này của chúng ta thật có chút bản lĩnh. Vậy chuyện này làm theo Bắc Nhiên đi, ba người phối hợp với hắn. Nếu việc này có thể thành, khen thưởng tất nhiên không thiếu phần các vị đang ngồi đây."
"Đa tạ tông chủ!"
Bốn người đồng thời nói.
Bạn cần đăng nhập để bình luận