Ta Chính Là Không Theo Sáo Lộ Ra Bài

Chương 755: Thỉnh Giáo Trận Pháp

Trên cơ bản, các loại huyền nghệ ít nhiều đều có liên quan tới nhau.
Tỷ như phù sư có thư pháp tốt thì phù hắn vẽ ra sẽ có hiệu quả tốt hơn.
Luyện Khí sư và Cơ Quan sư cũng có thể kết hợp với nhau để tạo ra khí giới có tính hoàn mỹ cao. Huyền Y sư cũng có thể hợp tác với Huyền Văn sư để tạo ra y phục càng thêm tinh mỹ.
Nếu huyền nghệ nào thông dụng nhất trong thập lục nghệ thì chắc chắn sẽ là trận pháp.
Là một trong những loại huyền nghệ khó học nhất, Trận Pháp sư có địa vị cực cao, dù là đại sư trên phương diện huyền nghệ nào đi nữa cũng cần Trận Pháp sư đến để hoàn thiện tác phẩm của mình.
Dù sao trận pháp thật sự quá thông dụng, có thể bố trí vào bất kỳ vật phẩm nào để cường hóa nó lên.
Cho nên, một khi Trận Pháp sư học xong những loại huyền nghệ khác, đây tuyệt đối là làm ít công to.
'Nguyên lai... Hắn còn tinh thông trận pháp.' Cao Lan Văn vẫn tưởng chỉ có người học nghệ không tinh mới cần dựa vào loại huyền nghệ khác để bù vào tác phẩm của mình, đại sư chân chính chỉ theo đuổi sự thuần túy.
Luyện Ngọc sư chỉ cần dùng khả năng chạm trổ cao cấp nhất là có thể luyện ra được ngọc khí cấp cao nhất.
Sự thật chứng minh, dù là Trận Pháp sư đỉnh cấp cũng vô pháp hoàn thiện ngọc khí do nàng luyện ra, vì ngọc khí mà nàng luyện chế đã đạt đến cực hạn!
Nhưng hôm nay, Giang Bắc Nhiên đã hoàn toàn lật đổ nhận thức này của nàng.
Chỉ có Luyện Ngọc sư chân chính mới có thể nhìn ra sự ảo diệu trong ngọc.
Trong nháy mắt, Cao Lan Văn hiểu, sở dĩ vị Giang đại sư này thần kỳ như thế là vì hắn không chỉ tinh thông luyện ngọc...
'Tốt... Thật là lợi hại.' Mặc dù đại đa số Huyền Nghệ sư đều sẽ học thêm nhiều môn huyền nghệ khác nhưng cuối cùng họ vẫn tập trung cho một môn duy nhất, chỉ có như thế họ mới có thể trở thành đại sư chân chính.
Người có thể cùng lúc thông tạo hai môn huyền nghệ, Cao Lan Văn mới chỉ nghe nói chứ chưa từng thấy. Nàng cũng không biết trình độ của hai môn huyền nghệ của đối phương có đủ đến đăng phong tạo cực không.
Nhưng bây giờ, đứng trước mặt của nàng dường như là một vị đại sư huyền nghệ cùng lúc tinh thông cả hai môn.
'Nếu không phải như thế, hắn tuyệt đối không tạo ra được loại dung thạch chi pháp này...' Trong lúc nhất thời, Cao Lan Văn bỗng cảm thấy xấu hổ vì sự vô tri của mình. Đại sư thuần túy cái gì chứ, tài luyện ngọc đã đạt tới cực hạn gì chứ, tất cả đều là nàng lấy cớ cho sự lười biếng của mình mà thôi!
Bây giờ có người ở trước mặt nàng cùng lúc thông thạo hai loại huyền nghệ, hơn nữa còn dung hợp nó tới cực hạn, khiến nàng dù là tư cách thảo luận cũng chẳng có, vì nàng căn bản không hiểu gì về trận pháp cả.
'Cao Lan Văn a Cao Lan Văn, qua nhiều năm như vậy, đến tột cùng ngươi đã lãng phí bao nhiêu thời gian rồi!' Giờ khắc này, Cao Lan Văn hối hận không gì sánh được, hối hận trước giờ nàng chỉ đâm đầu vào ngõ cụt, không nghĩ tới đường ra mới.
"Giang đại sư!"
Cao Lan Văn đột nhiên hô.
"Thế nào?"
Giang Bắc Nhiên đã tiếp nhận được loại xưng hô này, hắn bèn hỏi.
"Ta... Ta muốn thỉnh giáo ngài về trận pháp."
"Ta sao?"
Giang Bắc Nhiên lắc đầu:
"Về phương diện trận pháp, ta chỉ hiểu chút da lông mà thôi, nếu ngươi thật muốn học, hãy tìm một Trận Pháp sư đức cao vọng trọng hơn đi, như thế sẽ học hỏi được nhiều hơn."
"Không."
Cao Lan Văn kiên định lắc đầu:
"Ta chỉ muốn học hỏi ở ngài thôi. Ngài đi trên con đường dung hợp này lâu như vậy rồi, nhất định sẽ có tâm đắc mà người khác khó so sánh được. Yên tâm đi, lần này ta không nhờ ngài dạy không công đâu. Trong Hằng Nhã trai này, ngài coi trọng loại ngọc gì có thể trực tiếp lấy đi là được. Nếu ngài hứng thú với thứ khác thì cứ nói với ta, ta nhất định sẽ tìm được cho ngài.” ‘Hít...' Nhìn biểu lộ cuồng nhiệt không gì sánh được của Cao Lan Văn, Giang Bắc Nhiên suy nghĩ một lát rồi quay đầu, dùng ánh mắt ra hiệu với Thi Hoằng Phương.
Thi Hoằng Phương cũng không phải người ngu, cộng với lần phối hợp trước đó, chỉ trong nháy mắt hắn đã hiểu ý của Giang Bắc Nhiên.
‘Đúng là một hảo tiểu tử!' Thi Hoằng Phương thầm khen Giang Bắc Nhiên rồi đi tới nói:
"Bắc Nhiên a, ngươi cần gì cứ nói với ta.” Thấy Thi Hoằng Phương hiểu ý mình, Giang Bắc Nhiên có chút vui vẻ, nếu không chắc hắn tức chết quá.
"Tiền bối nói đùa, ta..."
Không đợi Giang Bắc Nhiên nói xong, Thi Hoằng Phương lắc đầu nói:
"Phương diện khác có lẽ ta không đủ hiểu ngươi, nhưng về mặt trận pháp, ngươi đừng mong ẩn giấu, bằng không khó qua mắt lão tổ tông đấy."
"Cái này..."
Lúc Giang Bắc Nhiên biểu lộ sự xấu hổ, Thi Hoằng Phương vỗ vai của hắn, nhìn Cao Lan Văn và nói:
"Cao quán chủ, về mặt trận pháp hắn giỏi lắm đấy, lão tổ tông cũng từng tán thưởng.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận