Ta Chính Là Không Theo Sáo Lộ Ra Bài

Chương 499: Tại Đập Nước Tam Hạp (1)

Giang Bắc Nhiên có chút chột dạ, hắn cảm thấy có vẻ hắn biết.
"Cái này... Trẫm cũng không rõ, không biết là thiếu niên anh tài nào có thể khiến Thai tả tướng lắc đầu nhíu mày?"
Thai Anh Tung có chút do dự, một lúc sau mở miệng nói:
"Ta tin hoàng thượng hiểu rõ, có một ít gia tộc không để pháp quy của triều đình vào mắt, ‘trưng dụng’ một ít bình dân về làm việc cho họ. Đám thiếu niên anh tài này lại thích bênh vực kẻ yếu, thế lực hiện tại ngày càng lớn, các tông các giáo đều có không ít đệ tử gia nhập vào đó, đúng là tạo ra không ít phiền phức.” Uầy... Đúng là Thiên Hạ hội rồi.
Giang Bắc Nhiên đổi cái tư thế ngồi, hỏi:
"Không biết Thai tả tướng có chỗ khó gì?"
"Những thiếu niên anh tài này, cả ngày xem bình dân là kẻ yếu để bênh vực, đả thương không ít thành viên gia tộc làm việc cho tông môn, khi tông môn ra mặt vì những gia tộc đó lại phát hiện người mình cần đối phó là các đệ tử quen mặt, nếu giết những đệ tử kia, khó tránh khỏi kết thù với tông môn phía sau, mà không giết... Lại khiến họ không chút kiêng kỵ giết thành viên trong gia tộc.” "Đến cuối cùng, những tông chủ kia đã ném lại vấn đề này cho chúng ta, ngươi nói xem, có thể không phát sầu được sao?"
"Nghe qua thì có chút phiền phức thật."
Giang Bắc Nhiên gật gật đầu.
Thai Anh Tung vuốt vuốt xương mũi, đột nhiên nhìn về phía Giang Bắc Nhiên:
"Không biết nếu hoàng thượng gặp được việc này sẽ xử lý thế nào?"
"Chỉ có kêu các đại tông môn cùng ma giáo quản giáo đệ tử nhà mình chặt chẽ hơn, khiến thiếu niên anh tài kia không thể vô pháp vô thiên như vậy nữa."
"Ai, tuy biện pháp này nghe qua đơn giản lại hữu hiệu, nhưng bây giờ đệ tử tuổi trẻ thật sự rất khó quản giáo. Nói họ vài câu còn được, nếu nhất định ngăn cản, họ huyết khí phương cương một chút, sẽ trực tiếp trả lại tín vật, rời khỏi tông môn, ngươi nói xem, quản kiểu gì được."
"Cái này..."
Đối dạng hùng hài tử này, trong lúc nhất thời Giang Bắc Nhiên thật sự không nghĩ ra cách hạn chế được họ.
"Hoàng thượng, kế hoạch của ngươi về sau sẽ chấp hành khắp Thịnh quốc, đến lúc đó tự nhiên cần những tông môn này ngoan ngoãn nghe lời, nghĩ vậy, những thiếu niên anh tài kia cũng không cần làm mấy chuyện vô ích, hy sinh vô vị, thật sự được không bù mất a."
"Không biết Thai tả tướng có cách gì không?” "Nếu có, ta cần gì ở đây phát sầu, hỏi thăm hoàng thượng ngươi đây chứ."
Giang Bắc Nhiên cười một tiếng, lắc đầu nói:
"Tả tướng đệ nhất tông thật sự không dễ làm a, toàn bộ Phong Châu, chuyện gì cũng cần ngài quan tâm."
"Ai, hay đừng nói mấy chuyện phiền lòng này nữa. Tới tới tới, uống rượu đi."
Giang Bắc Nhiên bồi Thai Anh Tung uống đến chạng vạng tối. Trong lúc đó, hai người hàn huyên rất nhiều chuyện liên quan tới quốc gia đại sự, cũng biểu thị, Yểm Nguyệt tông sẽ là hậu thuẫn kiên cố nhất cho Giang Bắc Nhiên, muốn làm gì cứ thoải mái mà làm.
Trong đêm, Giang Bắc Nhiên cáo từ rời đi, để Anh Phong Điểu đưa thư cho Lệ Phục Thành.
Đúng như Thai Anh Tung nói, Thiên Hạ hội làm việc với thiện ý, nhưng chỉ trị ngọn không trị gốc. Không đúng, thậm chí ngay cả phần ngọn cũng không trị được.
Dưới tình huống Giang Bắc Nhiên đủ tự tin có thể triệt để trị khỏi “tật xấu” này cho tông môn, Thiên Hạ hội thật sự chỉ làm việc thừa, thậm chí có khi còn vì loại việc thừa này mà tử vong vô ích.
Giang Bắc Nhiên từng nghĩ cứ để Lệ Phục Thành tiếp tục hành động, dù sao cũng để hắn rèn luyện thêm, lịch luyện thì đánh ai cũng thế thôi. Cơ mà bây giờ nghĩ lại đúng thật có chút lãng phí nhân tài.
Để những người tu luyện có nhiệt huyết vì bá tánh chết như thế thì thực sự lãng phí.
Còn không bằng... Để bọn hắn giúp ta làm vài chuyện đi.
"Ầm ầm..."
Giang Bắc Nhiên đứng trước một đập nước, thưởng thức kiến trúc vĩ đại mang hơi hướng thế kỷ 21 độc nhất ở thế giới này.
Xây dựng đập nước cũng không cần khoa học kỹ thuật hiện đại gì nhiều. Giang Bắc Nhiên biết, sông đập đã xuất hiện từ hồi Tần triều, khi đó đâu có thuốc nổ hay máy xúc gì, nhờ các công tường vẫn xây được hoàn hảo đó thôi.
Sau khi Giang Bắc Nhiên đọc xong mấy quyển sách chính trị về thủy lợi, hắn phát hiện nhân tài kỹ thuật ở thời đại này tuyệt đối không ít. Chỉ cần nói rõ hướng xây dựng cho họ, hoặc vẽ ra một bản đồ phác thảo, cho họ xem, họ nhất định sẽ bộc lộ khả năng kinh người.
Sự thật đúng như thế, sau khi Giang Bắc Nhiên phái người tới dân gian tìm kiếm thợ vỡ, hắn đã có một bản phác thảo sơ bộ về đập nước, mà các công tượng xem cũng hiểu.
"Trí tuệ của nhân loại là vô cùng tận a..."
Nhìn đập nước Tam Hạp do hắn đặt tên, Giang Bắc Nhiên cảm thấy thế giới này đã dần thú vị hơn.
"Vương... A không, tham kiến bệ hạ."
Bạn cần đăng nhập để bình luận