Ta Chính Là Không Theo Sáo Lộ Ra Bài

Chương 935: Huyền Linh Mặc Hạ

"Chậm chút đã, ta còn phải hoàn thành vài việc sư huynh giao.”
Nghe tới là chuyện của sư huynh, trong nháy mắt Ngô Thanh Sách dừng lại:
"Cũng được, vậy chờ ngươi làm xong việc rồi tính, mặt khác... ngươi cảm thấy thể tu lợi hại mà sư huynh vừa nói sẽ có tu vi thế nào?”
Cố Thanh Hoan nghe xong đột nhiên mỉm cười, đáp:
"Ta cảm thấy khẳng định sẽ cao hơn ngươi."
Ngô Thanh Sách nghe xong lập tức hít vào một hơi, hỏi:
"Vì sao?"
"Dựa theo những gì sư huynh vừa nói, ta cảm giác được tu vi của hắn cao hơn ta rất nhiều. Chúng ta đều là Huyền Linh cảnh, tất nhiên hắn cũng sẽ lợi hại hơn ngươi."
"Cái này... Vậy ngươi nói xem, liệu sư huynh có nhận hắn làm đệ tử không?"
"Ngươi nói xem?"
Cố Thanh Hoan mỉm cười hỏi ngược lại.
"Ta... Ta ra ngoài một chuyến, muộn chút sẽ trở lại tìm ngươi."
Ngô Thanh Sách nói xong thì rời khỏi kết giới bản tâm.
Cố Thanh Hoan cười lắc đầu, đi tới phòng Cổ Trùng.
Rời khỏi kết giới bản tâm, Giang Bắc Nhiên dẫn Hạ Linh Đang đi về phía đầm lầy nơi Mặc Hạ đang ở.
Trên đường đi, Giang Bắc Nhiên thử dạy Hạ Linh Đang dẫn linh khí vào trong cơ thể của nàng rồi chuyển hóa thành huyền khí.
Chỉ cần hoàn thành một bước này, Hạ Linh Đang sẽ chính thức từ người bình thường bước vào thế giới của tu luyện. Không nói những cái khác, ít nhất nàng có thể ngồi tường vân thay vì ngồi xe ngựa như bây giờ.
Tu luyện là chuyện rất huyền diệu, khi không cảm ngộ được linh khí, nó chính là đỉnh cao không thể chạm, nhưng chỉ cần cảm ứng được một chút linh khí, mọi chuyện sẽ như nước chảy thành sông.
Tuy tư chất Hạ Linh Đang rất bình thường nhưng được Giang Bắc Nhiên dạy bảo, nàng vẫn có thể chầm chậm hút linh khí vào trong cơ thể.
"Chủ nhân, ta cảm giác được phía dưới hơi nóng, đây chính là huyền khí sao?"
"Không nên nóng lòng, tiếp tục."
"Vâng."
Sau hai canh giờ, rốt cục Hạ Linh Đang cũng ngưng tụ được một đoàn huyền khí nhỏ trong lòng bàn tay.
Tuy việc này chẳng là gì so với đại đa số người tu luyện nhưng nó khiến Hạ Linh Đan vui tới mức không ngậm miệng được.
"Chủ nhân, ta thành công, ta thành công rồi!"
Giang Bắc Nhiên nghe xong thì gật đầu, mỉm cười:
"Đúng vậy, chúc mừng ngươi."
"Cứ vậy có phải ta có thể đi theo bên người chủ nhân không."
"Tạm thời là thế."
Giang Bắc Nhiên nói xong thì nhìn ra ngoài cửa sổ, phát hiện rất nhanh đã tới nơi.
'Cái gì... Chuyện gì đây?' Vào đầm lầy không lâu, Giang Bắc Nhiên phát hiện nơi chim cũng không thèm ỉa này bỗng náo nhiệt vô cùng.
Chỉ là náo nhiệt là náo nhiệt của người âm, vô số quỷ hồn bay lơ lửng xung quanh.
Tuy lần trước tới Giang Bắc Nhiên đã phát hiện quỷ hồn nhiều hơn nhưng thế này thì có chút khoa tương rồi, Giang Bắc Nhiên tùy tiện đếm sơ đã xác định được con số đã qua hàng trăm a.
Lúc Giang Bắc Nhiên đánh giá những quỷ hồn này thì chúng cũng đang đánh gió hắn, đồng thời xì xào bàn tán.
“Ai, mau nhìn mau nhìn, có hai người tới."
"Đúng là người đó, rất lâu ta chưa thấy người a."
"Ai? Có phải người bên trái thấy được chúng ta không?"
"Hình như vậy, khó trách có thể tìm được tới đây. Hay là... Chúng ta tới chào hỏi chút đi?"
Vừa lúc con quỷ vừa nói tính tiến lên thì nó cảm nhận được một cỗ cảm giác áp bách to lớn đánh tới, khiến nó hoàn toàn chẳng dám động đậy gì.
Giang Bắc Nhiên cứ thế chế phục vài quỷ hồn đang muốn rục rịch rồi đi tới bên ngoài phòng nhỏ.
"Đùng, đùng."
Giang Bắc Nhiên nâng tay phải lên gõ cửa hai lần cử.
"Đến rồi!"
Tiếng hô kích động vang lên, cửa gỗ thuận thế được mở ra.
"Sư huynh!"
Thấy người tới quả nhiên là sư huynh, Mặc Hạ cao hứng hô.
Giang Bắc Nhiên theo thói quen dùng tinh thần lực dò xét tu vi Mặc Hạ, vừa tính lên tiếng nói chuyện thì ngây ngẩn cả người.
'Huyền... Linh?' Giang Bắc Nhiên ngơ ngác, hắn nhớ rõ lúc mình đi Mặc Hạ chỉ mới là Huyền Sư thôi, mấy tháng trôi qua sao đã là Huyền Linh rồi?
Tốc độ này có thể so với đám thiên tài của Thi gia luôn rồi.
"Tu vi của ngươi là sao?"
Giang Bắc Nhiên trực tiếp hỏi thẳng vào vấn đề.
Mặc Hạ vốn còn muốn cho Giang Bắc Nhiên một kinh hỉ, nhưng nghe sư huynh hỏi thế thì lập tức xìu xuống, giới thiệu quỷ hồn ngồi đối diện trên bàn cờ:
"Tu vi của ta có thể tăng nhanh như vậy, toàn bộ đều là nhờ vị quỷ tiền bối này tương trợ."
Nhìn về phía quỷ hồn ở đối diện bàn đánh cờ, Giang Bắc Nhiên bỗng cảm thấy nó khác hẳn với những quỷ hồn khác.
Không phải là hình tượng mà là khí chất, quỷ hồn này vô cùng trầm ổn, thậm chí trầm ổn tới mức khiến Giang Bắc Nhiên không cảm giác được đối phương.
Mà việc này là lần đầu tiên hắn thấy từ lúc thấy quỷ.
Trong lúc Giang Bắc Nhiên dò xét quỷ hồn kia thì Mặc Hạ đứng bên cạnh đã kịp thời giới thiệu:
"Sư huynh, cho tới bây giờ vị quỷ tiền bối này chưa từng mở miệng nói chuyện, cho nên ta cũng không quá rõ thân phận của hắn là gì."
Nhìn thân ảnh bay bay kia, Giang Bắc Nhiên mở miệng hỏi:
"Đã xảy ra chuyện gì."
"Sư huynh, ngươi còn nhớ hắn không?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận