Ta Chính Là Không Theo Sáo Lộ Ra Bài

Chương 975: Đạo Đãi Khách

Hắn cũng muốn đi theo sư huynh tới một sân khấu cao hơn.
Nhưng sau khi thấy Khúc sư đệ thay đổi, thực lực tăng vọt, cảm xúc không cam lòng này ngày càng rõ rệt.
Hắn thật sự quá yếu.
Nhưng vào lúc hắn đang nghĩ nên làm thế nào để giữ nhà cho tốt thì sư huynh bỗng giao cho hắn một nhiệm vụ nguy hiểm, quan trọng không gì sánh được.
Đàm quốc nước mạnh nhất trong Huyền Long đại lục, nghe nói dù là Huyền Hoàng thì ở đó cũng phải kẹp đuôi làm người. Huyền Vương thì chẳng khác nào Đại Huyền Sư ở đây cũng thấy được như ở Thịnh quốc.
Nhưng sư huynh lại yên tâm để hắn tới đó làm việc.
Việc này khiến Cố Thanh Hoan cảm thấy phấn chấn không gì sánh được, thậm chí còn cảm thấy dù bản thân có chết ở đó thì hắn cũng cam tâm.
Giang Bắc Nhiên nhìn Cố Thanh Hoan nắm chắc song quyền liền đoán được quả nhiên được oa nhi này đã kiềm chế quá lâu, hiện tại chắc chắn trong lòng đang nghĩ “Dù có chết cũng phải giúp sư huynh hoàn thành chuyện này.”
Bất quá Cố Thanh Hoan là tiểu đệ của Giang Bắc Nhiên, nếu ngay cả chút chuyện này cũng không làm được thì làm sao theo hắn là đại sự?
"Được, các ngươi chuẩn bị xong đi, ta đi trước."
Giang Bắc Nhiên nói xong thì dẫn Hạ Linh Đang ra ngoài hang động.
"Sư huynh đi thong thả!"
Cố Thanh Hoan và Khúc Dương Trạch cùng chắp tay hành lễ với Giang Bắc Nhiên.
Hạ Linh Đan rời khỏi sơn động, thỉnh thoảng còn nhìn vào trong đó, đồ đệ của chủ nhân thật sự quá thần kỳ, to con như vậy, xem ra không phải người đơn giản.
Nhưng nàng biết mình không nên hỏi nhiều, chỉ có thể cố gắng dằn lòng hiếu kỳ này xuống.
Giang Bắc Nhiên thổi ra một đám mây, cùng Hạ Linh Đan bay về hoàng cung.
Từ sau cuộc họp ở Lương Châu lúc trước, dù đám cự đầu kia cũng rất để ý tới Thịnh quốc nhưng hiện tại tâm tư của hắn chủ yếu chỉ đặt trên việc tranh giành địa bàn và đám đệ tử. Về phần dân chúng Thịnh quốc sống chết thế nào, họ hoàn toàn không quan tâm.
Vì thế Giang Bắc Nhiên quyết định tới hoàng cung Phong Châu xem sao, dù sao chỉ tới nơi đó hắn mới tìm hiểu được tầng dưới chót của Thịnh quốc thế nào.
Giang Bắc Nhiên vào cung, dùng tinh thần lực kiểm tra xong thì đáp xuống ngự thư phòng.
Giang Bắc Nhiên đẩy cửa vào, vừa tính lên tiếng thì thấy Khổng Thiên Thiên đang húp cháo, dừng lại ngẩng đầu lên nhìn hắn.
"Hoàng thượng! ? Khụ khụ khụ!"
Khổng Thiên Thiên vừa thấy Giang Bắc Nhiên lập tức muốn gọi hoàng thượng theo bản năng nhưng quên mình vừa húp một ngụm cháo bát bửu.
Trong lúc nhất thời, nàng sặc tới "quên cả trời đất".
Giang Bắc Nhiên thấy thế lập tức nhíu mày.
Khổng Thiên Thiên thấy hoàng thượng nhíu mày thì bị hù cho hú hồn, không quan tâm mình đang ho khan, vội dùng ống tay áo mãnh liệt xoa vết cháo bị dính trên thẻ trúc.
"Ai cho phép ngươi ăn trong thư phòng?"
Tuy Giang Bắc Nhiên hỏi rất bình tĩnh nhưng vẫn khiến Khổng Thiên Thiên bị hù tới run lẩy bẩy, nàng trực tiếp quỳ trên mặt đất, dập đầu nói:
"Nô tỳ biết sai rồi, nô tỳ biết sai rồi..."
"Vô pháp vô thiên, xem ra chỉ đánh bằng roi căn bản không trị được ngươi đúng không."
Khổng Thiên Thiên nghe xong thì vừa lắc đầu vừa dập đầu:
"Không phải, không phải, nô tỳ chỉ... . Không đúng không đúng, nô tỳ thật cũng không dám nữa, thật sự biết sai rồi."
Nhìn dáng vẻ răn dạy Thiên Thiên của Giang Bắc Nhiên, Mộc Dao đang phê chữa tấu chương cũng không dám nói chuyện, vì nàng biết hiện tại mình mà giúp Khổng Thiên Thiên thì chẳng khác nào đổ thêm dầu lửa mà thôi, không chỉ có không giúp được Thiên Thiên mà còn khiến nàng gặp chuyện không may.
"Còn có ngươi."
Vào lúc Mộc Dao giả bộ chăm chú phê duyệt tấu chương thì Giang Bắc Nhiên nhìn về phía nàng. Ba chữ này khiến tay cầm bút của Mộc Dao run lên một cái.
"Ta đã ra quy định không được ăn trong ngự thư phòng, sao không chấp hành cho tốt."
"Trẫm... Trẫm biết sai rồi."
Mộc Dao để bút xuống, cúi đầu nhận sai.
Giang Bắc Nhiên nghe xong không khỏi mỉm cười, nghe Mộc Dao tự xưng trẫm thì không khỏi có cảm giác như thế được Võ Tắc Thiên ở dị giới.
Giang Bắc Nhiên lại nhìn Khổng Thiên Thiên đang không ngừng dập đầu thì nói:
"Đừng dập đầu nữa, đứng lên thu dọn đi."
"Vâng! Nô tỳ lập tức thu thập ngay."
Khổng Thiên Thiên nói xong thì vội móc một cái khăn ra lau lau bàn.
Lúc này Mộc Dao đi ra từ sau bàn đọc sách, nhanh chóng đánh giá Hạ Linh Đang sau lưng Giang Bắc Nhiên rồi nói:
"Sao hôm nay ngươi cũng tới?"
"Tới để hỏi thăm về tình hình gần đây của Thịnh quốc."
Giang Bắc Nhiên nói xong thì đưa tay cầm lấy ấm trà bên cạnh.
"Để ta pha trà cho ngươi.”
Mộc Dao đi qua, bắt đầu pha trà.
'Hả? Không thích hợp...'.
Tuy thái độ của Mộc Dao với hắn đã khá cung kính nhưng không đến mức ân cần thế này.
Thấy Giang Bắc Nhiên nhìn mình bằng ánh mắt kỳ quái như thế, Mộc Dao vội nói:
"Cái này... Đây chỉ là đạo đãi khách của trẫm, ngươi đừng nghĩ nhiều."
Bạn cần đăng nhập để bình luận