Ta Chính Là Không Theo Sáo Lộ Ra Bài

Chương 228: Nữ Nhi Khống

"A !"
Ân Giang Hồng như hiểu được mà gật đầu:
"Chỉ sợ không được a, con trai cả của ta bị Ngô Thanh Sách trong Quy Tâm tông các ngươi đánh bại xong đã nói muốn quay về tu luyện, sợ rằng một thời gian ngắn sẽ không gặp được hắn đâu.” Móa! Chạy nhanh như vậy! ? Xem ra đả kích lần này thật sự không nhỏ với hắn a.
“Ta thấy Mộc tiểu thư và Cửu Nhật huynh huynh muội tình thâm, nàng không về theo huynh trưởng của mình à?"
"Này, nha đầu kia biết đại ca mình một khi bế quan, ai cũng không gặp. Đi theo chẳng để làm gì nên ở lại bên cạnh ta.” Ân Giang Hồng nói xong thì híp mắt trừng Giang Bắc Nhiên, có chút không vui nói:
"Làm sao? Dao Dao nhà ta xấu xí quá hả? Sao thấy bộ dáng của ngươi không tình nguyện chút nào vậy."
Ân Giang Hồng đích thị là nữ nhi khống, Giang Bắc Nhiên vội chắp tay:
"Vãn bối tuyệt không có ý này, lệnh ái thanh nhã linh tú, thướt tha xiêu vẹo, là giai nhân đương thời khó gặp."
Ân Giang Hồng nghe xong, lúc này mới hài lòng gật đầu:
"Vậy chuyện này quyết định thế đi, muộn chút nữa ta và Quan tông chủ sẽ nói chuyện này với Lục tông chủ của ngươi."
Nghiệp chướng a!
Biết bản thân mà cự tuyệt nữa chắc chắn sẽ chọc giận vị đại lão này, vì thế Giang Bắc Nhiên chỉ có thể chắp tay nói:
"Đa tạ Quan tông chủ, Ân giáo chủ chiếu cố."
"Ừm, vậy ngươi về trước đi, cụ thể thế nào ngày mai Dao Dao sẽ tới nói với ngươi.” Giang Bắc Nhiên nghe xong thì chắp tay với hai vị cự đầu rồi rời khỏi phủ tông chủ.
Chuyện cho tới bây giờ... chỉ có thể trông cậy vị đại tiểu thư kia sẽ khóc lóc om sòm từ chối. Lúc này mà đi chọc nàng thì lộ liễu quá, Ân giáo chủ nhất định có thể nhìn ra, đến lúc đó mọi chuyện đều công cóc rồi.
Ai, cứ thuận theo tự nhiên đi, nếu không được thì cùng lắm giải quyết Hoàng bang luôn là được...
Giang Bắc Nhiên trở lại Nghênh Tân quán, còn chưa lên lầu đã cảm giác được huyền khí của Ngô Thanh Sách, thế là hắn liền vòng ra phía sau Nghênh Tân quán, yên lặng tới một nơi hẻo lánh không người.
"Hôm nay không tệ lắm, phát huy xuất sắc hơn trong tưởng tượng của ta nhiều."
Ngô Thanh Sách nghe xong thì mừng tít mắt, chắp tay:
"Đây đều là sư huynh vun trồng tốt, ta chỉ..."
"Được rồi, bớt nói mấy câu thế này đi. Hôm nay chẳng lẽ ngươi nên không say không về với các vị tông chủ chứ, chạy tới chỗ ta làm gì.” "Hồi bẩm sư huynh, vừa rồi không biết vì sao Quan tông chủ lại rời đi sớm, vì thế các tông chủ khác cũng rời khỏi theo.” "Vậy tông chủ thì sao, không lôi kéo ngươi uống nhiều thêm hai chén à?"
"Uống xong là tới tìm sư huynh đó. Tông chủ bảo đợi về tông sẽ chính thức chúc mừng.” Nói xong, ngữ khí Ngô Thanh Sách đột nhiên hưng phấn hơn nhiều:
"Lúc này ta tìm sư huynh là có hai chuyện phải bẩm báo."
"Chuyện gì?"
"Một là tông chủ rời khỏi yến hội đã nói cho ta biết, vì lần này ta đã bảo vệ vinh dự chính phái, cho nên sẽ thưởng thêm cho ta. Ngày mai để ta tới bảo khố Quy Tâm tông tùy ý chọn một món bảo vật.” Giang Bắc Nhiên nghe xong gật đầu nói:
"Ta vốn cho rằng ngươi cống hiến lớn như thế, Quan tông chủ sẽ thưởng cho ngươi một kiện pháp bảo Hoàng cấp, hiện tại xem ra không có rồi."
Đã nói tùy ý chọn, khẳng định sẽ không cho tới nhà kho gì đặc biệt. Cùng lắm chỉ là vũ khí tuyệt phẩm hay linh dược ngũ phẩm thôi.
"Ta vừa hỏi xong, trong kho Yểm Nguyệt tông có không ít dược liệu, khoáng thạch, các loại tài liệu dùng để luyện chế bùa chú… Ta tới là để nhận danh sách, xem thử có món nào sư huynh cần không.” "Vật liệu à... cũng là không tệ."
Giang Bắc Nhiên gật đầu, lấy một tờ giấy từ trong Càn Khôn giới ra, phía trên là thứ hắn cần kỳ này.
"Đến lúc đó ngươi hỏi thử xem có thứ gì trong danh sách này không. Nếu không, ngươi đi đổi là được.” "Vâng."
Ngô Thanh Sách nhận danh sách bằng hai tay rồi để vào Càn Khôn Giới.
"Chuyện còn lại là gì?"
"Còn một chuyện nữa là..."
Ngô Thanh Sách vừa nói vừa rút Vạn Quân ra:
"Hôm nay sau khi thắng Mộc Cửu Nhật xong, ta cảm thấy Vạn Quân đã thay đổi, ta thấy nó như muốn giao lưu với ta vậy.” Khí linh! ?
Giang Bắc Nhiên kinh ngạc, bình thường mà nói, muốn bồi dưỡng được khí linh cần rất nhiều thời gian, mà con hàng này vừa nhận Vạn Quân chưa được bao lâu, sao lại có khí linh rồi? !
Mặc dù Giang Bắc Nhiên biết tư chất Ngô Thanh Sách không tệ, nhưng tuyệt đối không thiên tài đến mức chỉ cần vài phút là bồi dưỡng ra được khí linh.
Không ngờ ra tiểu tử này lại là con trai của khí vận... Bất quá trước kia đâu thấy hắn may như vậy, chẳng lẽ là dồn hết may mắn cho lần này?
"Chuyện tốt, điều này nói rõ khí linh trong Vạn Quân đang dần thức tỉnh, bình thường ngươi có thể thử dùng huyền khí cảm thụ nó."
Nghe được sư huynh đây là khí linh, Ngô Thanh Sách vui mừng vô cùng, hắn vội cúi đầu nói cảm tạ:
"Tay nghề rèn đúc của sư huynh quả nhiên là thiên hạ đệ nhất!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận