Ta Chính Là Không Theo Sáo Lộ Ra Bài

Chương 683: Gặp Lại Chu Quy Xán

Nghĩ đến Lâm Tiêu cao hứng được cọ cọ sư huynh, một cỗ sát khí từ từ dâng lên bên trong Lâm Du Nhạn.
Lâm Tiêu... Hì hì ha ha, hì hì ha ha...
Khi sát khí dâng lên tới mức nhất định, Lâm Du Nhạn cười một cách âm u.
"Ngươi cho rằng ngươi là của sư huynh tặng ta thì ta không làm gì được ngươi à..."
Nói xong, Lâm Du Nhạn dùng tay phải nâng cằm, nhẹ cắn ngón út cười nói:
"Xem ra chúng ta phải xác định lại thật tốt quan hệ chủ tớ này rồi.”
Vì gần đây Thịnh quốc và Lương quốc không ngừng ma sát nên quan khẩu trấn giữ ở giữa hai nước cũng đặc biệt nghiêm ngặt, bất quá so với Kỳ quốc có đại trận hộ quốc mà nói thì nói này chỉ như nhà chòi, Giang Bắc Nhiên không cần tốn nhiều sức đã nhẹ nhõm đi qua.
Bay trên lãnh thổ Lương quốc, cảm giác của Giang Bắc Nhiên về nơi này là hoang vu, bốn nơi đều là sa mạc nhìn không thấy bờ.
Dù Giang Bắc Nhiên nhờ vào tin tức trong báo cáo đã biết nhưng đến khi tận mắt nhìn thấy vẫn có chút rung động.
Quả nhiên, nơi càng nghèo càng thích gây sự a.
Giang Bắc Nhiên thầm cảm khái một câu rồi mở địa đồ ra, bay về chỗ ở của Lệ Phục Thành.
Suối An huyện, Bình Thuật châu, Chu Quy Xán vừa về đã đi vào một đại viện.
"Tham kiến phó tổng đà chủ."
"Chào Quy Xán đại ca."
"Phó tổng đà chủ, Lâm hương chủ nhận được tình báo, nói nếu ngài rảnh thì đi qua đó một chuyến."
Sau khi chào hỏi từng người xong, Chu Quy Xán đi tới Tụ Nghĩa sảnh.
"Ai, Chu đại ca, ngươi về rồi."
Đường Thính Song đang dọn dẹp thì kinh hỉ hô.
"Ta nói này Thính Song muội tử, việc nặng này sao ngươi để cho những người hầu kia làm, ngươi tự mình động tay làm gì?"
Đường Thính Song vừa lau ghế vừa đáp:
"Ta quen rồi, với lại từ đầu tới cuối ta đều là tỳ nữ của thiếu chủ mà. Đây đều là những chuyện ta nên làm.”
"Ai, nếu Phục Thành nghe mấy câu này sẽ la ngươi đó.”
Chu Quy Xán vừa nói vừa cầm một cái khăn lên bắt đầu lau bàn.
"Ai! Chu đại ca, ngươi bỏ xuống đi, để ta làm là được rồi."
"Được rồi, ngươi làm được chẳng lẽ ta không làm được ư?"
Chu Quy Xán tránh né, tiếp tục lau bàn:
"Mà nói tới mới nhớ, Tổng đà chủ đại nhân của chúng ta đi đâu rồi?"
Đường Thính Song nghe xong thì lắc đầu:
"Mấy ngày nay Thiếu Chủ thần thần bí bí, sáng sớm đã ra ngoài, tới khuya mới trở về, ta hỏi hắn đi đâu hắn cũng không nói."
"Thần bí thế?"
Chu Quy Xán không khỏi nhíu mày.
"Đúng vậy a."
Đường Thính Song lo lắng gật đầu:
"Chu đại ca, ngài hiểu hắn nhất, hay ngài tới hỏi một chút xem?"
Chu Quy Xán nghe xong thì bỏ cái khăn trong tay ra, gật đầu nói:
"Được rồi, để ta ra ngoài tìm hắn xem sao."
"Ai, ngươi đi nhanh đi, nơi này cứ giao cho ta là được."
Chu Quy Xán lau tay sạch sẽ rồi rời khỏi Tụ Nghĩa sảnh, đi về phía tây.
Xuyên qua mấy con phố, vượt qua một ngọn đồi, Chu Quy Xán leo núi một tòa núi cao.
"Quả nhiên nhiên ở đây."
Chu Quy Xán nhìn về phía Lệ Phục Thành đứng giữa mảnh đất trống và hô.
Nghe được tiếng của Chu Quy Xán, Lệ Phục Thành quay đầu lại cười nói:
"Trở về rồi, nghe được tin tức gì không?”
"Này, đừng nói nữa."
Chu Quy Xán bất đắc dĩ thở dài, bước nhanh tới bên người Lệ Phục Thành:
"Có rượu không?"
Lệ Phụ Thành lấy một vò Vân Lộ ra, đưa cho Chu Quy Xán rồi hỏi:
"Gặp phải phiền toái gì à?"
Chu Quy Xán cầm vò rượu tu ừng ực ừng ực mấy ngụm rồi ợ ra một ngụm tửu khí:
"Nói tới cũng lạ, rõ ràng sự kiện lớn như vậy mà ta chẳng tìm được ai để hỏi han, bình thường mọi người đều nghe ngóng cả, bây giờ bỏ hết cho ta.”
"Chuyện càng khó điều tra thì bảo vật càng quý, nếu không tìm được tin tức thì hai chúng ta sẽ cùng tới Nguyệt Nha cốc điều tra vậy."
"A! ?"
Chu Quy Xán kinh hô một tiếng:
"Ngươi lớn gan nhỉ. Hiện tại mấy đại gia hỏa Quy Nguyên tông, Vô Cực trai, Thương Lôi giáo đều đi hết rồi, chỉ còn mấy con tôm nhỏ như chúng ta thôi, chạy tới đó chẳng phải dâng đồ ăn tới miệng cọp à?”
"Yên tâm, ta tự có cách."
"Được rồi, nghe ngươi."
Nếu đổi lại trước kia, Chu Quy Xán còn có thể tranh luận Lệ Phục Thành một phen, nhưng bây giờ hắn với Lệ Phục Thành đã như thiên lôi sai đâu đánh đó. Từ khi hắn gặp qua vị Vương đại ca tự xưng là hoàng đế Thịnh quốc kia xong, Lệ Phục Thành ngày càng có chủ kiến, cũng ngày càng thành thục hơn.
Đương nhiên, khoa trương nhất trong đó vẫn là tu vi.
Hơn một năm trước, khi trở về Lệ Phục Thành đột nhiên nói hắn đã bái một vị Huyền Tôn làm vi sư, tin này khiến Chu Quy Xán không khỏi sửng sốt.
Bạn cần đăng nhập để bình luận