Ta Chính Là Không Theo Sáo Lộ Ra Bài

Chương 370: Nhất Định Phải Đánh Bại Ngô Thanh Cương

"Ha... Ha..."
Trên lôi đài, năm người Liễu Tử Câm thở hổn hển, tay cầm kiếm bắt đầu run rẩy, có thể nhìn ra được các nàng đã dốc hết toàn lực.
Ngô Thanh Sách bị vây ở giữa cũng không dễ chịu.
Lần này, hắn đã đồng ý một lần đối chiến với cả năm người Liễu Tử Câm. Hắn vốn tưởng cuộc tỷ thí này vẫn nhẹ nhàng vui sướng như trước, vậy mà không ngờ Ngũ tỷ muội lại cùng bày ra Phong Lôi Trận, chế trụ Lôi linh khí của hắn.
Việc này khiến Ngô Thanh Sách xác định một chuyện, đó là bình thường năm người này khi luyện tập đều xem để nhằm vào hắn.
Trong lúc tỉ thí, số lần Đám Liễu Tử Câm công kích đã nói rõ điểm này.
Thậm chí Ngô Thanh Sách còn não bổ ra trong lúc thảo luận, năm người này nói về việc sẽ dùng chiêu gì đánh hắn, người nào ở vị trí nào, quấy nhiễu là ai, phản kích là ai.
Năm người này đúng là tới giúp ta tìm ra điểm yếu của công pháp mà.....
Sau một trận kịch chiến, dù Ngô Thanh Sách không chiếm thế thượng phong nhưng chênh lệch thực lực vẫn khá lớn, đám Liễu Tử Câm không tạo thành uy hiếp với hắn, nhưng vẫn khiến Ngô Thanh Sách phải tốn không ít công sức ngăn cản.
"Đa tạ Ngô thanh cương chỉ giáo."
Tỷ thí kết thúc, năm người Liễu Tử Câm cầm kiếm, cùng chắp tay với Ngô Thanh Sách.
"Trận luận bàn này cũng khiến ta có thêm nhiều thu hoạch, cám ơn mấy vị sư muội."
Ngô Thanh Sách lập tức vui vẻ thi lễ.
Lần nữa khom người thi lễ với Ngô Thanh Sách, năm tỷ mũi lùi khỏi lôi đài, đi tìm Vu Mạn Văn. Trong lúc sáu người thương lượng, thỉnh thoảng còn liếc nhìn hắn, ánh mắt quyết tâm phải thắng cho bằng được.
Khóe miệng Ngô Thanh Sách co rúm hai lần, dù rất muốn tiến lên hỏi các nàng một chút, đến cùng vì sao lại cố chấp đánh bại hắn như thế, nhưng cảm thấy khả năng cao các nàng cũng chẳng nói thật, vì vậy cũng không hỏi làm gì. Dù sao luận bàn với năm người các nàng cũng có lợi.
"Ngô Thanh Sách không hổ là đệ tử trẻ tuổi nổi bật nhất. Các ngươi muốn thắng hắn, cần phải nâng cao tu vi thêm một bậc, chỉ dựa vào chiến thuật vẫn không đủ tạo thành uy hiếp gì với hắn.”
Vu Mạn Văn nhìn năm người Liễu Tử Câm.
Liễu Tử Câm nghe xong có chút bất đắc dĩ:
"Sư phụ, chúng ta thật sự đã luyện tập vô cùng khắc khổ, nhưng tốc độ tăng tiến của Ngô thanh cương thật sự quá nhanh. Không phải nói tu vi càng cao càng khó tăng tiến à? Sao ta không thấy Ngô thanh cương giống vậy.”
Vu Mạn Văn gật đầu, biểu lộ cũng có chút kỳ quái:
"Tốc độ phát triển của hắn xác thật có chút quá kinh người, khiến hắn mạnh như vậy không chỉ vì hắn là đệ tử thân truyền của tông chủ thôi đâu. Tất cả chiêu thức của hắn không hoàn toàn thuộc về Quy Tâm tông, hẳn hắn đã gặp được kỳ ngộ gì đó bên ngoài rồi.”
Trong lúc nói chuyện, một khuôn mặt tuấn tú bỗng hiện ra trong đầu Vu Mạn Văn.
Chẳng lẽ là hắn?
Từ sau cảm giác kỳ lạ về mối quan hệ của Giang Bắc Nhiên và nt lần trước, Vu Mạn Văn bắt đầu chú ý tới Ngô Thanh Sách. Sở dĩ nàng đồng ý giúp huấn luyện đám Liễu Tử Câm là muốn xác minh ý nghĩ này.
Bây giờ tận mắt thấy Ngô Thanh Sách cường đại như vậy, dù chưa có chứng cứ xác thật nhưng Vu Mạn Văn cảm thấy Ngô Thanh Sách và Giang Bắc Nhiên nhất định liên quan tới nhau.
"Ai, Ngô thanh cương thật lợi hại... Vừa rồi Tử Câm tỷ hoàn toàn hấp dẫn sự chú ý của hắn, nhưng khi ta xuất kiếm vẫn có một khối Phi Hoàng Thạch đột nhiên bay ra đánh trúng tay ta. Ban đầu, ta còn tưởng một kiếm kia nhất định có thể đâm trúng hắn chứ."
Thấy sư phụ trầm tư, Ngu Quy Chủy cảm khái nói.
Ngu Quy Miểu ở bên cạnh cũng liên tục gật đầu, đồng ý:
"Ừm, thật mạnh, nghiêm túc mà nói, trong Quy Tâm tông, người có thể làm kẻ địch của hắn thật sự rất hiếm.”
Nghe xong câu này, Ngu Quy Thủy phản bác theo bản năng:
"Nếu sư huynh tìm được công pháp thích hợp, nhất định rất nhanh sẽ vượt qua Ngô thanh cương!"
Ngu Quy Miểu và Ngu Quy Chủy nghe xong không khỏi sững sờ, nhịn không được mà nhìn tỷ tỷ mình với ánh mắt trêu chọc.
"Đúng đúng đúng ! đương nhiên sư huynh lợi hại nhất a, vừa rồi ta quên trừ sư huynh ra. Tỷ tỷ, ngươi đừng sinh khí."
Ngu Quy Miểu cười hì hì nói.
"Ta... Ta nào có sinh khí, chỉ uốn nắn các ngươi một chút thôi."
Ngu Quy Thủy có chút đỏ mặt.
Tiếp đó, Ngu Quy Chủy cũng kéo tay Ngu Quy Thủy nói:
"Đương nhiên sư huynh là thiên hạ đệ nhất, đây là chung nhận thức của chúng ta mà, cho nên trong lúc trò chuyện không cần kéo hắn vào. Vì vậy tỷ tỷ đừng nóng lòng a.....”
"Ta nóng lòng chỗ này chứ!"
Ngu Quy Thủy cự lại.
Thấy dáng vẻ thất thố của tỷ tỷ, Ngu Quy Chủy không khỏi cảm khái mị lực của sư huynh quá lớn a. Từ nhỏ ba người các nàng lớn lên cùng nhau, nàng chưa từng thấy tỷ tỷ quan tâm một người như vậy, lúc nói về đối phương, tỷ tỷ lúc nào cũng vội ra mặt bảo vệ hắn, đổi lại trước kia, căn bản không thể nào.
Từ khi quay về từ Yểm Nguyệt tông, sự ăn ý giữa các nàng theo một cách nào đó đã giảm bớt, vì thỉnh thoảng tỷ tỷ sẽ ngẩn người, dù nàng biết tỷ tỷ là đang nghĩ tới sư huynh, nhưng loại cảm tình này nàng không đồng cảm được. Trước giờ chuyện này chưa từng xảy ra giữa tỷ muội các nàng.
Nhất định phải giúp tỷ tỷ đánh bại Ngô thanh cương! Tạo ra cơ hội cho tỷ tỷ và sư huynh!
Trong lúc Ngu Quy Chủy nhạo báng tỷ tỷ mình, các nàng đã giúp Vu Mạn Văn có suy nghĩ mới.
Bạn cần đăng nhập để bình luận