Ta Chính Là Không Theo Sáo Lộ Ra Bài

Chương 972: Sự Thay Đổi Của Khúc Dương Trạch

Chỉ một câu chứa đựng hiệu lực của Ngôn Linh, Khúc Dương Trạch với biểu lộ đang giãy giụa nháy mắt trở nên nhẹ nhõm, dần thư giãn hơn.
Mà không chỉ Khúc Dương Trạch, ngay cả Cố Thanh Hoan đang lo lắng bên cạnh cũng dần ổn định xuống.
Thấy tình huống của Khúc Dương Trạch có chuyển biến tốt đẹp, Giang Bắc Nhiên vươn tay đặt lên lồng ngực của hắn, thuận tiện dùng tinh thần lực xem xét toàn thân đối phương.
'Khá lắm... vào ở trong đó luôn rồi.' Vào lúc quét tới tim Khúc Dương Trạch, Giang Bắc Nhiên phát hiện lão Vương đang đắc ý nằm nghỉ ngơi trong đó, thỉnh thoảng còn ăn một ngụm máu tươi, trông vô cùng hài lòng.
‘Xem ra huyết dịch của Dương Trạch có sức hấp dẫn với cổ trùng hơn ta a.' Lúc trước Giang Bắc Nhiên là dựa vào máu của mình mới đoạt được lão Vương từ chỗ cường giả dị tộc. Có thể thấy lão Vương cực kỳ thực thế, ai cho nó ăn ngon nó theo người đó.
Vì thế, Giang Bắc Nhiên lập tức xác định được máu trong người Khúc Dương Trạch hấp dẫn hơn hắn nhiều.
Giang Bắc Nhiên quan sát tiếp thì phát hiện Cửu Âm Thi Biệt vốn nằm trong ngực Khúc Dương Trạch nay đã chạy về phía phổi.
'Ách... Có chút thảm a.' Ban đầu, Cửu Âm Thi Biệt là cổ vương do Giang Bắc Nhiên bỏ vào thân thể Khúc Dương Trạch, sau đó Khúc Dương Trạch phát triển toàn diện.
Nhưng không ngờ nó vẫn không phải đối thủ của lão Vương.
‘Lão Vương này thật có tiền đồ.' Giang Bắc Nhiên cười lắc đầu, tiếp tục quan sát các khí quan khác.
'Ừm! ?' Vào lúc kiểm tra tới dạ dày Khúc Dương Trạch, Giang Bắc Nhiên phát hiện Quý Độc Phong trong đó đã lột xác thành cổ vương.
Hắn nhớ ban đầu nó chỉ là cổ trùng bình thường mà thôi.
'Dưỡng cổ chi thể... mạnh vậy à.’ Sau khi phát hiện Quý Độc Phong lột xác thành cổ vương, Giang Bắc Nhiên lại vội kiểm tra các loại khí quan khác của Khúc Dương Trạch.
'Khá lắm... Thật con mẹ nó khá lắm.' Lúc này, Giang Bắc Nhiên đã hiểu vì sao Khúc Dương Trạch lại ‘tiến hóa’.
Thì ra các ‘tiểu khả ái’ hắn bỏ vào trong người Khúc Dương Trạch đều đã lột xác thành cổ vương cả rồi!
‘Dưỡng cổ chi thể này thật mạnh a...' Người bình thường đừng nói tiếp nhận mười ba con, a không đúng, hiện tại là mười bốn cổ vương. Chỉ là 14 sâu độc thôi cũng chẳng thể chịu nổi, chỉ chừng vài phút là tèo ngay.
Vậy mà Khúc Dương Trạch thông qua phương thức biến hóa này để có thể tăng cường và cùng tồn tại với số cổ trùng trong cơ thể hắn.
'Quá mạnh rồi...' Trong lúc Giang Bắc Nhiên cảm khái vạn phần thì Khúc Dương Trạch cũng đã tỉnh táo lại.
"Sư... Sư phụ! ?"
Trong nháy mắt khi thấy Giang Bắc Nhiên, Khúc Dương Trạch lập tức đứng, thi lễ với đối phương:
"Bái kiến sư phụ!"
Động tác như nước chảy mây trôi, mảy may không nhìn ra thân thể có chút yếu ớt nào.
"Cảm thấy thế nào?"
Giang Bắc Nhiên hỏi.
Khúc Dương Trạch cúi đầu nhìn thân thể của mình một chút, sửng sốt hồi lâu mới đáp:
"Đồ... Đồ nhi cũng không biết nên nói thế nào nữa."
"Ngươi cảm nhận được gì thì nói cái đó."
"Vâng."
Khúc Dương Trạch đáp xong, suy nghĩ một lát mới tiếp tục nói:
"Đồ nhi cảm giác tình trạng cơ thể hiện tại cực kỳ tốt, thậm chí có thể nói là tốt tới mức trước nay chưa có, nhưng. . so với lần đầu sư phụ cứu ta là lạ hơn nhiều, vừa giống cũng vừa không giống."
"Ừm, nói theo nghĩa nào đó thì ngươi thật sự đã thoát thai hoán cốt, có loại cảm giác này cũng rất bình thường, còn gì khác không?"
"Mặt khác..."
Khúc Dương Trạch nói xong thì hoạt động tay chân một chút, lại bẻ bẻ cổ, cuối cùng lắc đầu:
"Mặt khác cũng không có cảm giác gì nữa."
Nghe Khúc Dương Trạch trả lời xong, Giang Bắc Nhiên liền xác định mười bốn con cổ vương kia thật sự đã ổn, ít nhất thì tạm thời cũng sẽ không nháo nữa.
Sau khi xác định Khúc Dương Trạch đã ổn, Giang Bắc Nhiên mới hỏi:
"Trước khi hóa kén thì ngươi có cảm giác gì?"
"Kén?"
Khúc Dương Trạch có chút không hiểu nháy mắt hai cái:
"Ta hóa kén?"
"Ừm, ngươi có thể nhìn thử xung quanh, đây đều tơ kén của ngươi."
Khúc Dương Trạch nghe xong thì nhìn xung quanh, chỉ thấy khắp nơi trong sơn động đều là dịch nhờn và sợi tơ.
'Nguyên... Nguyên lai ta hóa kén sao.' Khúc Dương Trạch chỉ nhớ, khi ấy bản thân đau đớn vô cùng, cứ như đang có ai đó mốt phân thây hắn vậy. May mà lúc ấy Cố sư huynh đến, kéo hắn về huyệt động tiến hành trị liệu.
Cuối cùng hắn chỉ nhớ sư huynh cho hắn ăn một viên kim tủy hoàn, sau đó hai mắt hắn tối sầm lại, mất đi ý thức.
"Ta..."
Khúc Dương Trạch cố gắng nhớ lại nửa ngày, cuối cùng vẫn lắc đầu nói:
"Thật xin lỗi sư phụ, ta thật sự không nhớ rõ quá trình hóa kén đó."
"Vậy ngươi nói cho ta biết, trước khi hóa kén, thân thể ngươi có gì thay đổi không?”
Nghe vậy, Khúc Dương Trạch lập tức trả lời:
"Ta..... ta cảm thấy trong thân thể như có nhiều người đang đánh nhau, rối loạn vô cùng.”
'Thì ra là thế...'.
Bạn cần đăng nhập để bình luận