Ta Chính Là Không Theo Sáo Lộ Ra Bài

Chương 450: Là Sư Huynh

Mộc Dao nhìn Đặng Tương Hàm hai mắt đỏ bừng, khập khiễng đi khỏi ngự thư phòng thì cảm thấy là lạ, nhưng lại không nói được kỳ lạ ở chỗ nào, chỉ luôn cảm thấy hình như trước kia mình từng thấy cảnh này ở đâu rồi. Thu hồi ánh mắt, Mộc Dao gõ cửa hai lần.
Sau khi nghe tiếng cho phép của hoàng thượng, nàng mới đẩy cửa tiến vào.
Nhìn Mộc Dao cùng Khổng Thiên Thiên khập khiễng đi tới, Giang Bắc Nhiên ngoắc tay:
"Mộc Dao, tới."
Mộc Dao nghe xong thì lập tức bước nhanh tới, không thèm giả què nè.
"Tấu chương ngươi phê trẫm đều đã nhìn qua, vì sao mấy phần này còn để trắng?” Mộc Dao vội vàng trả lời:
"Vì mấy cái này ta nghĩ không thông, muốn hỏi thăm hoàng thượng ngài.” "Khá cẩn thận, vậy trẫm giải thích cho ngươi."
Giang Bắc Nhiên nói xong thì lấy một phần tấu chương ra, bắt đầu giải thích cho Mộc Dao.
Tấu chương có thể nói là một trong biểu tượng của chế độ trung ương tập quyền,.
Hoàng đế đọc tấu chương sẽ nhanh chóng trả lời, nếu là báo cáo bình thường thì đóng ngọc tỷ, hoặc có tâm hơn thì viết thêm chữ tốt.
Nếu là chuyện đột nhiên xảy ra, cần xin chỉ thị thì người viết phải đưa ra cách nhìn với chuyện đó cùng chủ trương và biện pháp, nếu cảm thấy người viết tấu chương là nhân tài sẽ gọi hắn vào cung thương nghị một phen.
Đương nhiên, vì Giang Bắc Nhiên biết bay nên khi đọc được tấu chương vào thú vị, hắn sẽ trực tiếp bay đi gặp quan viên đó.
Trong lúc Giang Bắc Nhiên dạy Mộc Dao kỹ xảo phê duyệt tấu chương thì ở bên trong Thủy Kính đường, Quy Tâm tông, đám Liễu Tử Câm vừa tắm thuốc xong, vừa đi tới Đinh Lan thủy tạ tạ ơn đường chủ. Năm người lặng lẽ hết nhìn đông tới nhìn tây, hy vọng có thể như lần trước đột nhiên nhìn thấy sư huynh đi tới.
"Đừng tìm nữa, mau về nghỉ ngơi đi, ngày mai còn phải luyện tập chiêu mới."
"Vâng!"
Năm người cùng lên tiếng, chắp tay với hộ pháp cùng đường chủ rồi rời đi.
Chờ đến năm đóa kim hoa vừa rời đi, Thi Phượng Lan vốn ngồi nghiêm chỉnh trong nháy mắt "đổ" người xuống dưới, phảng phất như bị rút xương, nàng quyết miệng nói:
"Sao hôm nay Tiểu Bắc Nhiên không đến! Rõ ràng lần trước đã nói sẽ ở chơi với ta lâu hơn, đại lừa gạt!"
"Hắn hiện tại bận rộn nhiều chuyện, ta thấy vài ngày trước tông chủ triệu bạch phiến cùng tả tướng tới, hẳn đều vì Giang Bắc Nhiên. Phải biết, nếu không phải đại sự, bình thường tông chủ sẽ không triệu họ cùng tới.” "Ô !"
Thi Phượng Lan dùng hai tay chống cằm, thở dài một hơi:
"Có đại sự gì được chứ..."
Nói xong, hai mắt Thi Phượng Lan đột nhiên sáng lên, nàng nói với Vu Mạn Văn:
"Ta ra ngoài một chuyến ! ngày mai trở về, Mạn Văn, ngươi giúp ta nhìn một chút."
"Ai!"
Thấy Thi Phượng Lan như gió biến mất trong tầm mắt, Vu Mạn Văn không khỏi ngơ ngác.
Sao lại bắt chước người kia, nói đi là đi thế.
Trên đường về, Liễu Tử Câm duỗi lưng một cái, mở miệng nói:
"Các ngươi có cảm thấy, mấy ngày nay tắm thuốc xong càng thêm thoải mái không, công lực cũng tăng nhiều hơn trước kia.” Ba tỷ muội Ngư gia cùng nhau gật đầu.
"Ta cũng tính nói! Mấy ngày nay, trong lúc tắm, ta cảm giác toàn thân tê dại, như cảm nhận được dược lực thấm vào trong thân thể vậy.” "Hôm qua ta tắm xong thì cảm thấy mình như sắp đột phá tới nơi rồi. Trong lúc tắm, linh khí không ngừng xông vào trong thân thể của ta.” "Ta cũng vậy, ta cũng vậy!"
Nhìn ba người mười phần kích động, Phương Thu Dao cũng gật đầu nói phải, nhưng rất nhanh liền kỳ quái nói:
"Vì sao hiệu quả lại chênh lệch lớn như vậy? Ta từng nhìn qua, dược liệu trong thùng tắm vẫn như cũ, chỉ là... . đều được bỏ vào một cái túi thôi!” Ba tỷ muội Ngu gia nghe xong thì đồng loạt hoảng sợ nói:
"Oa, Thu Dao tỷ, ngươi cẩn thận quá, vậy mà cũng phát hiện ra."
"Thường thôi, ta chỉ muốn tìm hiểu một chút về thành phần dược liệu, cũng biết mình thiếu đường chủ một phần nhân tình lớn."
"A !"
Ba tỷ muội đồng loạt gật đầu:
"Thì ra là vậy, chúng ta hoàn toàn không nghĩ tới việc này."
Cảm khái xong, ba khuôn mặt giống nhau như đúc đồng loạt xích lại gần Phương Thu Dao, trừng to mắt nói:
"Cho nên, ngươi cảm thấy vì sao hiệu quả nước tắm tốt hơn?"
Nhìn ba đôi mắt lập loè tỏa sáng, Phương Thu Dao rơi vào trầm tư.
Lúc này, Liễu Tử Câm mở miệng nói:
"Ta có một suy đoán..."
"Là gì, là gì! ?"
Ba tỷ muội Ngu gia đồng loạt nhìn về phía Liễu Tử Câm tò mò hỏi.
"Cá nhân ta cảm giác là... Ngày đó chúng ta thấy sư huynh trong Đinh Lan thủy tạ, hôm sau nước dược liệu trong tắm thuốc đã thay đổi, các ngươi nói xem, có phải hay không..."
"Oa ! a !"
Ba tỷ muội Ngu gia đi một vòng nhỏ quan người Liễu Tử Câm:
"Tử Câm tỷ, ngươi là tỉ mỉ hơn ai hết, ngươi nói như thế, nghe rất hợp lý a!” Phương Thu Dao cũng gật đầu nói:
"Đúng, không sai, sau khi chúng ta thấy sư huynh thì dược liệu trong nước tắm thay đổi.” Phương Thu Dao nói xong thì nhớ tới Thanh Tâm Đan mà mình luôn cất kỹ, nàng xác định sư huynh tuyệt đối có loại bản lĩnh này.
Bạn cần đăng nhập để bình luận