Ta Chính Là Không Theo Sáo Lộ Ra Bài

Chương 923: Tặng Lễ (1)

Cứ thế Giang Bắc Nhiên đối đáp trôi chảy một vòng, sau khi phát hiện đa phần các câu hỏi đều chẳng có chút chất lượng nào thì hô lên:
“Được rồi, ta biết các ngươi có rất nhiều thắc mắc. Nhưng ta tin sau khi đến đó các ngươi sẽ tự động biết được thôi, không cần lo lắng như thế làm gì.
Nói xong, Giang Bắc Nhiên vỗ tay hai cái:
"Hôm nay tới đây thôi, trở về hảo hảo nghiên cứu về hội huyền nghệ mà các ngươi sắp gia nhập đi.”
“Vâng!”
Tiếng trả lời chỉnh tề vang lên, sau đó mọi người lần lượt hành lễ với Giang Bắc Nhiên rồi nhanh chóng rời đi. Rất nhanh, trong viện chỉ còn lại tám người.
Mà tám người này là tám người đã thông qua được ‘vòng phỏng vấn’ của hệ thống.
Sở dĩ họ ở lại là vì Giang Bắc Nhiên đã âm thầm truyền tin cho họ.
Tám người hai mặt nhìn nhau, cũng khó hiểu vì sao những người còn lại không rời đi.
“Người còn ở lại trong viện hiện tại đều là người được ta nhìn trúng. Chuyện các ngươi cần làm sẽ nhiều hơn những người kia một chút. Đương nhiên, thu hoạch cũng sẽ phong phú hơn so với họ.”
Trong số tám người đó, Kế Tử Thạch là người hiểu ý Giang Bắc Nhiên sớm nhất.
Đối phương đã muốn nói chuyện riêng với họ chứng tỏ đã nghĩ xong sẽ phân việc thế nào. Khả năng cao những người đã đi là người của Thi phủ, mà họ..... chính là người được Giang đại ca coi trọng!
Việc này khiến Kế Tử Thạch vô cùng hưng phấn. Dù sao bản lĩnh của Giang đại ca cả huyền phường đều biết, dù trong Linh Lung phường đi nữa cũng là tiếng lành đồn xa. Nếu họ có thể trở thành thủ hạ của Giang đại ca, tương lai chắc chắn lên như diều gặp gió.
'Xem ra đây chính là chuyển vận mà mọi người thường nhắc tới!’ Kế Tử Thạch thầm kích động.
Đối với tám người đã thông qua khảo nghiệm hệ thống, Giang Bắc Nhiên cũng không có quá nhiều thứ cần dặn dò gì.
Kêu họ lại mục đích là muốn họ hiểu nhau một chút, hiểu rõ đối phương là ‘đồng chí’ của mình.
"Thân ở tha hương, nơi đất khách quê người, làm chuyện gì cũng phải cẩn thận hơn."
Nói xong câu này, Giang Bắc Nhiên lấy một xấp bùa từ trong Càn Khôn giới ra, phát cho đám người:
"Nếu gặp phải chuyện gì khó khăn, các ngươi có thể cầu Thi gia giúp đỡ, cũng có thể dùng lá bùa này xếp thành hạc giấy rồi gửi ta.”
Ý tứ trong câu này của Giang Bắc Nhiên rất rõ, chuyện công thì có tìm Thi gia, chuyện riêng không muốn cho Thi gia biết thì tìm hắn.
Về phần tám người này hiểu thế nào cứ dựa vào bản lĩnh của họ đi.
Mà đây cũng chính là đề thi thứ nhất mà Giang Bắc Nhiên đưa ra cho họ.
"Đa tạ Giang đại ca!"
Tám người nhận lấy lá bùa rồi nhao nhao chắp tay nói.
"Ừm, chúc các ngươi tiền đồ như gấm, trở về đi."
“Vâng!”
Trả lời nhịp nhàng xong, tám người rời đi, quảng trường lần nữa khôi phục yên tĩnh.
Giang Bắc Nhiên ngửa đầu quan sát bầu trời đầy ánh sao, không biết khi nào mối đầu tư này mới có thể thu lợi được.
'Thuận theo tự nhiên, thuận theo tự nhiên đi.' Giang Bắc Nhiên thầm nói, sau đó chậm rãi rời đi.
Giang Bắc Nhiên đứng phía sau bỏ ra thời gian hai ngày để chữa trị cho gốc Kim Phượng Quỷ Lan kia, giúp nó lần nữa khôi phục lại.
Mà Thi Nguy Dịch cũng chẳng chút keo kiệt, trực tiếp tặng Giang Bắc Nhiên một kiện pháp bảo Huyền cấp làm tạ lễ.
"Cái này thật sự quá quý giá, vãn bối nhận ngại lắm."
Giang Bắc Nhiên cầm lấy hộp gấm và nói.
"Không cần khách khí, đây cũng là ý của lão tổ tông ý tứ, hắn nói tu vi của ngươi tương đối thấp, không có một kiện pháp khí phòng ngự tốt mà rời nhà thì quá mức nguy hiểm, ngươi cứ cất lấy mà xài đi."
Bảo vật Thi Nguy Dịch đưa cho Giang Bắc Nhiên lần này có tên Bạch Nguyệt Huyền Trạc, là một kiện pháp bảo Huyền cấp trung phẩm, có tác dụng hình thành một tầng Kim Quang Tráo nhờ vào lực ý chí, lực ý chí của người sử dụng càng mạnh thì lực phòng ngự của Kim Quang Tráo càng cao.
Dựa vào lực ý chí yếu kém của người tu luyện, Kim Quan Tráo được huyễn hóa ra cũng cản được một chiêu của Huyền Tôn mà thôi, có thể nói là pháp bảo phòng ngự vô cùng lợi hại.
Bất quá Giang Bắc Nhiên thật sự không ngờ quà đáp lễ của Thi Nguy Dịch lại là một kiện pháp bảo Huyền cấp.
Phải biết hắn ở lại lục quốc lâu như vậy cũng dần nhận ra một việc.
Dù ở lục quốc đi nữa thì pháp bảo Địa cấp và Thiên cấp cũng vô cùng thưa thớt.
Nguyên nhân rất đơn giản, pháp bảo Thiên cấp là thứ chỉ có Huyền Đế mới sử dụng được, nhưng từ khi Huyền Đế biến mất trên Huyền Long đại lục tới nay, có thể nói pháp bảo Thiên cấp hiếm có vô cùng.
Mà pháp bảo Địa cấp tất nhiên để Huyền Thánh sử dụng, nó cũng hiếm như số lượng Huyền Thánh ở đây vậy.
Mỗi lần xuất thế đều sẽ gây nên sóng to gió lớn.
Dưới tình huống hai loại pháp bảo này hiếm có như thế, mọi người đa phần chỉ xài pháp bảo Huyền cấp và Hoàng cấp mà thôi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận