Ta Chính Là Không Theo Sáo Lộ Ra Bài

Chương 386: Sứ Giả Lương Quốc

"Thiếp thân chẳng qua là lo lắng vì hoàng thượng."
"Ha ha ha, tốt cho một câu lo lắng a, trẫm thật cảm động. Nói tiếp đi, tại sao tự thân trẫm khó đảm bảo?"
"Trước đây thật lâu thiếp thân từng nghe tới đại danh của Ân giáo chủ, biết hắn có dã tâm cực lớn. Bây giờ Phong Châu loạn lạc, Ân giáo chủ cần một hoàng thượng thông minh đến chủ trì đại cục thông minh, khôi phục dân sinh."
"Nhưng đợi đến khi đại loại Phong Châu lắng xuống, ngài sẽ trở thành ngươi như cha ta trong mắt Ân giáo chủ. Mà ngươi còn thông minh hơn cha ta, Ân giáo chủ tất nhiên sẽ nghi kỵ ngươi."
Nghe được cái này, Giang Bắc Nhiên khẽ giật mình, lộ ra biểu lộ như bừng tỉnh đại ngộ.
"Trẫm gần nhất xuôi gió xuôi nước, thời gian có chút quá an nhàn... Ngược lại chưa nghĩ tới điểm này, Đặng tiểu thư nói hoàn toàn chính xác, cũng rất có đạo lý... Không biết trẫm nên tự cứu thế nào?"
Thấy Giang Bắc Nhiên cố nén vẻ bối rối, Đặng Tương Hàm thầm thở phào nhẹ nhõm, nàng biết mình đã nói trúng chỗ đau của vị hoàng đế này.
"Hoàng thượng, bây giờ thiếp thân và ngài đồng tâm hiệp lực, nếu không có ngài bảo hộ, thiếp thân tự nhiên sẽ chết không nơi táng thân. Nếu là hoàng thượng không chê, thiếp thân nguyện ý đưa ra mấy chủ ý để hoàng thượng tham mưu một hai."
"Mau nói."
Giang Bắc Nhiên có chút bức thiết hỏi.
Đặng Tương Hàm nhìn Giang Bắc Nhiên nhíu mày, phát hiện đối phương như phát hiện thực ra người hắn khinh thường thật sự rất thông minh.
Quả nhiên chỉ cần là người... thì không khả năng không có kẽ hở.
"Đầu tiên, hoàng thượng chủ động nhường ngôi sau khi đại loạn Phong Châu kết thúc, Ân giáo chủ cũng không có cơ hội nghi kỵ ngươi."
"Không thành."
Giang Bắc Nhiên trực tiếp lắc đầu:
"Lần này họa loạn Phong Châu cần rất nhiều thời gian mới an ổn. Đợi khi chân chính lắng xuống, nếu trẫm trực tiếp nhường ngôi, Ân giáo chủ tất nhiên sẽ hoài nghi ta đã làm chuyện đuối lý. Vạn nhất Ân giáo chủ không cho, cứng rắn muốn bức tử ta ngay khi ta còn tại vị thì làm sao bây giờ?"
Đặng Tương Hàm nghe xong gật đầu:
"Bệ hạ thánh minh, là thiếp thân nghĩ không đủ chu toàn."
"Chủ ý tiếp theo là gì?"
"Hoàng thượng nghĩ cách, trong đoạn thời gian này chủ động để Ân giáo chủ theo dõi, kể từ đó, Ân giáo chủ tất nhiên lại sẽ không còn lý do nghi kỵ ngươi."
"Cái này... Cũng là một ý kiến hay, nhưng như thế, chẳng phải trẫm lại thành con rối trong tay Ân Giang Hồng sao?"
"Không sai, nhưng hoàng thượng, ngài hẳn là hiểu rõ hơn ta, Ân Giang Hồng là loại người nào. Nếu không làm vậy, hắn tất nhiên sẽ không tin tưởng ngươi."
Giang Bắc Nhiên từ từ nhắm hai mắt suy tính một hồi lâu, cuối cùng xoa mũi nói:
"Nói chủ ý tiếp theo xem.” Thấy hoàng thượng không muốn đưa tới họa sát thân, lại không nguyện ý trở thành thủ hạ của Ân Giang Hồng, Đặng Tương Hàm xác định mình đã tranh thủ được sự tín nhiệm của vị hoàng thượng này.
Thế nàng phảng phất như làm ra quyết định trọng yếu gì lắm, nghiêm túc nói:
"Như thiếp thân vừa nói, hiện tại thiếp thân cùng hoàng thượng vui buồn tương quan, nếu hoàng thượng bị trục xuất, vậy thiếp thân cũng nghênh đón tai họa ngập đầu, cho nên thiếp thân sẽ liều chết cho ngài một chủ ý, hoàng thượng có biết biến hóa những năm gần đây của Lương quốc không?"
Thấy hoàng thượng nhíu mày, thần sắc biến hóa không lường, Đặng Tương Hàm liền biết hoàng thượng đã hiểu nàng muốn nói gì, khiến nàng cảm thấy nói chuyện với người thông minh thật sự rất dễ chịu.
Một lát sau, Giang Bắc Nhiên thở dài một hơi, hỏi:
"Lương quốc có gì biến hóa?"
"Cường giả Huyền Tông cảnh của Lương quốc một mực nhìn chằm chằm Thịnh quốc chúng ta, không bằng làm liều một phen, hợp tác với Lương quốc..."
Trong lúc Giang Bắc Nhiên nghĩ nên biểu lộ thế nào, hệ thống lại nhảy ra.
Lựa chọn một: Tán đồng Đặng Tương Hàm chủ ý.
Ban thưởng: Ngọc Hoàng Linh Quyết (Địa cấp thượng phẩm).
Lựa chọn hai: Lớn tiếng quát lớn Đặng Tương Hàm ngu xuẩn.
Ban thưởng: Nhạn Linh Bảo Đồ (Huyền cấp thượng phẩm).
Lựa chọn ba: Thuật lại cuộc đối thoại này cho Ân Giang Hồng.
Ban thưởng: Một điểm thuộc tính đặc biệt ngẫu nhiên.
Hả? ? ?
Giang Bắc Nhiên thấy thế thì ngơ ngác. Hắn chỉ muốn moi từ miệng Đặng Tương Hàm chuyện về cha nàng thôi. Ai dè hệ thống lại xuất hiện.
Hơn nữa còn là điểm thuộc tính đặc biệt.
Về sau có thể thử thêm vài lần.
Chọn số ba xong, Giang Bắc Nhiên hỏi Đặng Tương Hàm:
"Hợp tác với Lương quốc và hợp tác với Ân Giang Hồng có gì khác nhau, chẳng lẽ Lương quốc đánh Thịnh quốc xong, ta sẽ được làm hoàng đế tiếp?” "Cho nên thiếp thân mới nói là liều một phen. Ngài chỉ có hai con đường để chọn, hợp tác với Lương quốc khả năng sống sót cao hơn.” "Vì sao?"
"Huyền Tông của Lương quốc rất đáng tin, chỉ cần hắn đáp ứng với điều kiện của ngươi, nhất định sẽ không trở mặt. Đến lúc đó, hoàng thượng ngài vẫn có thể toàn thân trở ra."
"Dường như Đặng tiểu thư hiểu rất rõ về Lương quốc?"
"Không dối gạt gì hoàng thượng, trước đây thật lâu Lương quốc từng phái sứ giả tới tìm cha ta."
A ! Giang Bắc Nhiên đã hiểu, thì ra tính tình Đặng Bác bỗng nhiên đại biến là vì cái này. Sứ giả kia nhất định đã phân tích gì đó với Đặng Bác, khiến con hàng này cảm thấy đi theo Ân Giang Hồng chỉ có con đường chết, cho nên mới muốn tìm đường khác cầu sinh.
Nguyên lai có thế lực lớn của Lương quốc làm chỗ dựa...
Kể từ đó, Giang Bắc Nhiên dần hiểu vì sao Đặng Bác có thể lôi kéo nhiều chính phái cùng ma giáo như vậy, hẳn là có Lương quốc núp trong bóng tối giúp đỡ hắn.
Đồng thời... Giang Bắc Nhiên cũng hiểu, kẻ địch tiên quyết của Thịnh quốc là ai.
Lương quốc ở bên cạnh Thịnh quốc, tài nguyên tu luyện hai nước đều không phong phú. Trong Huyền Long đại lục, có thể được xưng là cá mè một lứa.
Nhưng không phong phú đi nữa vẫn là hai nước, nếu có thể cướp được Thịnh quốc, Lương quốc lời to, họ âm thầm phá hư cũng chẳng kỳ quái.
Biết chuyện gì xảy ra, Giang Bắc Nhiên hỏi tiếp:
"Cho nên... Cha ngươi đã đáp ứng với yêu cầu của Lương quốc?"
"Vâng..."
Đặng Tương Hàm gật đầu.
"Cái này quá nguy hiểm... Trẫm cần suy nghĩ thật kỹ."
"Hoàng thượng, không bằng ngài cứ gặp sư giả Lương quốc trước rồi quyết định cũng không muộn.” Trong lúc Giang Bắc Nhiên chuẩn bị từ chối, hệ thống lại xuất hiện.
Lựa chọn một: Từ chối thẳng thắn.
Ban thưởng: Hỏa Ô Yêu Đồ (Địa cấp hạ phẩm).
Lựa chọn hai: "Để trẫm suy nghĩ một chút."
Ban thưởng: Cộng một điểm thuộc tính đặc biệt ngẫu nhiên.
Hả... ?
Nhìn hai lựa chọn này, Giang Bắc Nhiên cảm thấy có chút ý vị thâm trường, hắn chỉ muốn đùa giỡn, lừa gạt tiểu nữ hài một chút thôi, ai dè lại từ đùa thành thật?
Bạn cần đăng nhập để bình luận