Ta Chính Là Không Theo Sáo Lộ Ra Bài

Chương 679: Mạnh Tư Bội (1)

Tứ Phương tông, Cửu Nghi sơn, Lan Châu.
Là đại tông đệ nhất Lan Châu, mỗi ngày Tứ Phương tông đều đông như trẩy hội, nhân sĩ các tông nối tới bái phỏng không dứt.
Sáng sớm hôm nay, đệ tử Tứ Phương tông vẫn như thường ngày đứng ở chỗ cửa lớn kiểm tra theo thông lệ, vì hai bên thường xuyên qua lại nên trên cơ bản khi nhàn rỗi cũng sẽ gặp và trò chuyện với nhau vài câu.
"Đây không phải Minh Đạt huynh ư, đã lâu không gặp ngươi a."
Một đệ tử Tứ Phương tông đưa tay chào hỏi.
Nam đệ tử được gọi là Minh Đạt lắc đầu rồi khoát tay nói:
"Đừng nói nữa, không phải do cái ôn dịch đáng chết đó sao, hại chúng ta bị cấm túc hơn một tháng, bây giờ mọi chuyện tốt hơn một chút, sư phụ mới chịu thả chúng ta ra."
"Quận của các ngươi có nghiêm trọng không? Lần này phạm vi ôn dịch thật thật sự rộng lớn."
"Chứ còn gì nữa, đến đây, đừng khách sáo."
"Này, đã quen nhau lâu như vậy mà còn khách sáo gì nữa.”
Đệ tử Tứ Phương tông vừa nói vừa nhận lấy bức thư, hắn kiểm tra tượng trưng một chút rồi nói với Minh Đạt:
"Ai đúng, Minh Đạt huynh, tin tức của ngươi đúng là rộng, có nghe được là vị đại hiền nào giải quyết được trận ôn dịch này không.”
"Này, ngươi hỏi đúng người rồi.”
"Ha ha ha, ta biết ngay Minh Đạt huynh thần thông quảng đại mà, mau nói, mau nói đi."
"Ta nghe nói là nhờ tân hoàng Thịnh quốc chúng ta đó.”
"Tân hoàng đế? A a, là nữ hoàng đế đó ư?"
"Đúng, chính là nàng."
"Nàng lợi hại như vậy à?"
"Cũng không phải, người ta là nữ nhi của ma đầu, có một chút bản sự như thế không phải rất bình thường à?"
Đệ tử Tứ Phương tông nghe xong đầu tiên cười ha ha, nhưng rất nhanh đã giận dữ nói:
"Thật hâm mộ người ta có cha tốt a, việc này là để con gái hắn ngồi vững lên vị trí hoàng đế à? Bất quá cũng chỉ là một tiểu hoàng đế có hay không cũng được thôi mà cũng làm ra động tĩnh lớn vậy sao.”
"Ngươi thì biết cái gì, người ta gọi đó là bố cục, hạ cờ lớn đó."
"A? Có ý gì? Minh Đạt huynh mau nói ta biết đi."
"Hắc hắc, cái này nói ra thì nhiều, ngươi biết không..."
Nghe Minh Đạt huynh nói được nửa câu lại đột nhiên sửng sốt, đệ tử Tứ Phương tông vừa muốn thúc giục liền thấy một thân ảnh chói mắt từ trên trời giáng xuống.
Đạo thân ảnh kia phảng phất như Thải Phượng giáng thế, diễm lệ vô song, váy phiêu dật càng thêm dẫn động động lòng người.
Mọi người trợn mắt hốc mồm, đệ tử Tứ Phương tông lấy lại tinh thần, chắp tay hành lễ với đạo thân ảnh lộng lẫy kia:
"Bái kiến phó tông chủ."
Mạnh Tư Bội quét mắt phượng một vòng qua đám người rồi nhẹ gật đầu xem như chào hỏi, sau đó đi vào tông.
Mãi đến khi thân ảnh của nàng biến mất trong tầm mắt tất cả mọi người, đám đệ tử như hóa đá kia mới bắt đầu cử động lại.
Cố Minh Đạt chớp mắt hai cái rồi mới hỏi đệ tử Tứ Phương:
"Thật sự hâm mộ tiểu tử nhà ngươi a, có dạng phó tông chủ như Hoàng Tiên Mạnh Tư Bội này, mỗi ngày nhìn nhiều một chút cũng có thể kéo dài tuổi thọ a."
Đệ tử Tứ Phương tông nghe xong thì không khỏi ngóc đầu lên kiêu ngạo nói:
"Đó là đương nhiên, có không ít người hâm mộ tới vì phó tông chủ Hoàng Tiên của chúng ta, trong đó cũng không thiếu cường giả các đại tông."
Kiêu ngạo xong, đệ tử Tứ Phương tông hỏi tiếp:
"Minh Đạt huynh, vừa rồi ngươi đang nói gì?”
"Là..."
Cố Minh Đạt đột nhiên khoát khoát tay:
"Nói mấy cái này làm gì, tranh thủ thời gian lấy được một vị mỹ kiều nương như Hoàng Tiên mới là chính đạo, đi đi.”
Cố Minh Đạt nói xong thì trực tiếp đi vào Tứ Phương tông.
"Phi."
Đệ tử Tứ Phương tông khinh bỉ Cố Minh Đạt xong thì nói:
"Cóc ghẻ mà muốn ăn thịt thiên nga, dạng như ngươi chỉ đáng xác giày cho phó tông chủ của chúng ta thôi. Không đúng, ngay cả xách giày cũng không xứng, còn ở đó mà cưới với chả hỏi, cũng không soi mặt ngươi vào nước tiểu xem ngươi là ai.”
Sau đó, đệ tử Tứ Phương tông thở dài, nghĩ thầm đến tột phải là người siêu phàm nhập thánh, cử thế vô song đến cỡ nào mới có thể được phó tông chủ của họ cảm mến chứ.
Mặt khác, Mạnh Tư Bội đi vào Tứ Phương tông, tới Bích Lạc trai, nơi này là chỗ nghỉ ngơi của Vạn An Thanh, tông chủ Tứ Phương tông.
Thấy Mạnh Tư Bội chậm rãi mà đến, thị nữ đứng ở cửa ra vào vội vàng hành lễ nghênh đón:
"Bái kiến phó tông chủ, tông chủ đang đợi ngài ở Liên Tâm sảnh, để nô tỳ dẫn đường cho ngài."
"Được, vất vả cho ngươi."
"Phó tông chủ nói quá lời rồi, mời tới bên này."
Thị nữ nói xong thì dùng tay làm dấu mời, dẫn Mạnh Tư Bội đi vào trong.
Xuyên qua hai vườn hoa, thị nữ đứng trước một đại sảnh bàng bạc khí thế.
"Phó tông chủ chờ một lát, ta đi thông báo cho tông chủ một tiếng."
Bạn cần đăng nhập để bình luận