Ta Chính Là Không Theo Sáo Lộ Ra Bài

Chương 820: Ba Người Tầm Bảo (3)

'Quả nhiên là địa phương quái lạ.'.
Giang Bắc Nhiên ngẩng đầu lên nhìn rồi nói với Thi Gia Mộ:
"Dẫn Nguyên Chính xuống dưới xem một chút đi, nếu trực tiếp đào lên được thì đào lên.”
"Được."
Thi Gia Mộ nói xong thì dẫn Đinh Nguyên Chính cùng đi xuống dưới đáy.
Chỉ chốc lát sau, Thi Gia Mộ đã ôm một khối khoáng thạch tản ra ánh sáng màu tím đen nhảy lên.
"Giang đại ca! Kim Đỉnh đảo này quả nhiên khó lường a! Đây là lần đầu tiên ta thấy Tử Sương Thạch có phẩm chất cao như thế, quá lợi hại, quá lợi hại."
Giang Bắc Nhiên nhận lấy Tử Sương Thạch Thi Gia Mộ đưa tới cũng lấy làm lạ.
Tử Sương Thạch này vốn là cực phẩm. nếu dùng để luyện chế pháp bảo, chỉ cần thành công, tất nhiên sẽ đạt tới pháp bảo Huyền cấp. Mặt khác, dùng loại khoáng thạch này chế tạo vật chứa cũng rất hiệu quả, có thể thai nghén pháp bảo Băng hệ có uy lực cao.
Giang Bắc Nhiên cất Tử Sương Thạch vào Càn Khôn giới rồi nhìn về phía vài người khác:
"Nhìn đi, đơn giản vậy thôi."
Ba người còn lại nghe xong thì không khỏi tươi cười.
Thấy lần đầu tầm bảo thành công, tâm trạng của mọi người cũng dần tốt hơn nhiều.
Nếu Thi gia đoạt giải nhất trên Bích Tiêu hội, đây chính là vinh hạnh đặc biệt a, sau khi trở về chỗ tốt khẳng định không thiếu bọn hắn.
"Giang đại ca."
Lúc này Đinh Nguyên Chính hô lên một tiếng.
"Nói."
"Nhưng ta chỉ có một mình, tìm khoáng thạch xong thì đào lên kiểu gì được?”
"Vậy ghi lại địa điểm, trở về nói cho ta biết, ngươi hẳn không có vấn đề gì với việc nhớ đường chứ?”
"Không có vấn đề gì! Đây là thứ ta am hiểu nhất!"
Đinh Nguyên Chính vỗ ngực hô.
Giang Bắc Nhiên gật đầu rồi nhìn về phía hai người còn lại:
"Các ngươi cũng vậy?"
“Vâng!”
Kế Tử Thạch và Nghê Quan Ngọc cùng gật đầu nói.
Xóa bỏ tất cả pháp trận xong, Giang Bắc Nhiên nói với Kế Tử Thạch:
"Đi thôi, ngươi tiếp tục tìm kiếm đi, được chứ?”
"Có thể!"
Kế Tử Thạch dùng sức gật đầu một cái.
"Vậy xuất phát."
Có kinh nghiệm của lần đầu tiên, phía sau cũng thông thuận hơn nhiều, Kế Tử Thạch bắt đầu đi tìm mục tiêu.
Trên đường họ từng thấy hai đội Huyền Vương đang giao chiến, nhưng cũng rất nhanh đã nhẹ nhàng đi vòng qua.
"Ngay ở phía trên kia kìa."
Kế Tử Thạch chỉ vào một chỗ phía trên vách đá nói ra.
"Dẫn hắn lên đó đi."
Giang Bắc Nhiên nói với Thi Gia Mộ.
Thi Gia Mộ nghe xong thì kéo cổ áo Kế Tử Thạch, dẫn hắn bay lên giữa không trung.
Chỉ chốc lát sau, hai người đã cầm theo một gốc Càn Nguyên Thảo bay về.
"Giang đại ca! Càn Nguyên Thảo này tuyệt đối hơn 200 năm, dù là trong huyền phường của chúng ta, có tiền cũng chưa chắc mua được a!"
Nhìn bộ dáng kích động của Kế Tử Thạch, Giang Bắc Nhiên sao có thể không biết thứ đồ chơi này đáng tiền chứ.
Nhưng biết thì thế nào, không phải cũng là đi làm công cho người khác sao.
'Phải nghĩ cách đút túi riêng mới được.’.
Sau khi đào được hai món bảo bối, Giang Bắc Nhiên đã động tâm. Nếu có thể trắng trợn thu thập một phen, hắn sẽ có thể mở rộng kế hoạch lên phạm vi lớn hơn.
Mà năng lực tự bảo vệ của hắn đương nhiên cũng tăng lên diện rộng.
Nhưng nghĩ đến bên ngoài đều là Huyền Thánh, Giang Bắc Nhiên nhịn không được thầm thở dài.
'Đáng giận! Hận nhất chính là lũng đoạn! Càng hận hơn là người lũng đoạn không phải ta!'.
Giang Bắc Nhiên nhét Càn Nguyên Thảo vào Càn Khôn giới, tiểu đội năm người lần nữa lên đường đi tới mục tiêu kế tiếp.
Một mực kéo dài tới trời tối, Giang Bắc Nhiên mới dẫn tiểu đội quay về sơn động.
"Tiểu Bắc Nhiên ! ta đói a!"
Thấy Tiểu Bắc Nhiên đã trở về, Thi Phượng Lan lập tức chạy tới.
Đồng thời, ánh mắt của những người khác cũng chuyển đổi qua lại, phát hiện năm người quay về mà không thiếu ai, hơn nữa cũng không thiếu thiếu tay gãy chân, lập tức cảm thấy nỗi lòng lo lắng rơi xuống một chút.
Kế Tử Thạch đổ ra toàn bộ thu hoạch của mình, đại biểu nói với những người khác:
"Mọi người không cần lo! Bộ y phục này của Giang đại ca giống y như hắn nói vậy, không có bất kỳ một Huyền Vương nào có thể phát hiện ra chúng ta, dù cho mặt đối mặt đi nữa."
Nhìn tài bảo xếp thành núi nhỏ trước mặt, cộng với lời nói của Kế Tử Thạch, Vệ Quang là người dẫn đầu hoan hô!
"Quá tốt rồi! Ta có thể còn sống trở về gặp mẹ! Không đúng! Là ta có thể giúp mẹ có được một cuộc sống tốt hơn!"
Có người dẫn đầu, những người khác cũng lập tức hò reo theo.
"An tĩnh."
Nghe Giang Bắc Nhiên ra lệnh, mọi người lập tức ngoan ngoãn im lặng.
Bây giờ, bọn hắn không còn xem Giang Bắc Nhiên như quỷ sai kéo họ vào địa ngục nữa, mà coi hắn trở thành sứ thần kéo họ tới nơi cực lạc.
"Ngày mai, ta sẽ lần lượt dẫn các ngươi ra ngoài thể nghiệm một lần, sau đó các ngươi phải đơn độc hành động, có vấn đề gì không?"
"Không có vấn đề!"
Mọi người cùng hô.
Bạn cần đăng nhập để bình luận