Ta Chính Là Không Theo Sáo Lộ Ra Bài

Chương 849: Ký Ức Kỳ Lạ (2)

Giang Bắc Nhiên nghe xong thì không khỏi nhìn sang cái mảnh vỡ, sau đó quay đầu lại hỏi:
"Ngươi thấy được gì?"
"Ta thấy được dường như rất lâu về trước ta từng đi tới hòn đảo này rồi.”
‘Rất lâu về trước...'.
Giang Bắc Nhiên không khỏi nghĩ có lẽ Tiểu Thất từng ở trong thân thể một người khác.
"Còn gì nữa không?"
"Sau khi thấy mình đi lên hòn đảo rồi thì ta không thấy gì nữa.”
Đến đây lúc này Giang Bắc Nhiên mới triệt để xác định Kim Đỉnh đảo là địa điểm bật hack của nhân vật chính Tiểu Thất, tất nhiên hắn sẽ đạt được đại đột phá ở đây.
'Đây chính là mệnh cách nhân vật chính à...'.
Cảm khái xong, Giang Bắc Nhiên quay người nhìn về phía Tiểu Thất rồi nói:
"Xem hòn đảo này có liên quan chặt chẽ tới ngươi, tiếp tục tìm kiếm đi, tìm được càng nhiều mảnh vỡ như này, hẳn ngươi sẽ có thể tìm càng nhiều đầu mối hơn."
"Vâng!"
"Đi thôi, ta chờ tin tức của các ngươi."
Nhìn Cư Tử Dân dẫn Tiểu Thất rời đi, Giang Bắc Nhiên không khỏi rơi vào trầm tư.
‘Xem ra, thiên phú của Cư Tử Dân được thiết kế hoàn toàn là để Tiểu Thất sử dụng. Vậy còn ta thì sao, là ông mai bà mối cho họ à? ... . Sao tự nhiên thấy phía sau lạnh lạnh vậy.’.
Trong 10 ngày cuối cùng trên Kim Đỉnh đảo, Giang Bắc Nhiên bận rộn vô cùng.
Ban ngày, hắn sẽ dẫn Tiểu Thất và Cư Tử Dân đi đánh ‘tiểu quái thú’ dị tộc. Ban đêm thì thông qua tình báo tiếp tục nghiên cứu nơi nào còn có mảnh vỡ nữa không.
Đương nhiên, bận rộn thì bận rộn nhưng thu hoạch cũng thập phần phong phú.
Ngày càng gặp nhiều dị tộc hơn, Giang Bắc Nhiên càng xác định được suy đoán của mình. Hẳn Thạch Linh đã dùng cách nào đó để áp súc từ một số lượng Huyền Vương nhất định thành Huyền Hoàng.
Từ sau khi Thạch Linh đầu tiên xuất hiện, Giang Bắc Nhiên đã gặp thêm 6 Thạch Linh khác, cộng với Thạch Linh mà Tiểu Thất và Cư Tử Dân liên thủ đánh bại thì tổng cộng là tám con.
Có thể nói là mỗi ngày một con, cực kỳ đều đặn. Tiếp tục như thế. Có lẽ tỷ lệ trao đổi sẽ là 1000 Huyền Vương đổi thành 10 Huyền Hoàng.
Dùng số lượng lớn đổi lấy chất lượng, có thể nói là kiếm lời lớn.
Nếu không vì sự xuất hiện của Giang Bắc Nhiên, lần này Thạch Linh có thể nhẹ nhõm đoàn diệt người tu luyện của nhân loại, tiện thể không chút kiêng kỵ vơ vét toàn đảo một phen.
Tuy chúng nghĩ thế nhưng đám Thạch Linh hớn hở vui mừng lên đảo nay đã hóa thành bột mịn bay tới khắp nơi trên Kim Đỉnh đảo. Đồng thời cũng trở thành công cụ để Tiểu Thất và Cư Tử Dân điên cuồng ‘hút fan’.
Mấy ngày trước, Tiểu Thất từng đề nghị, để nhân loại còn sống trên Kim Đỉnh đảo tụ tập lại một chỗ.
Bây giờ Tiểu Thất đã có loại năng lực hiệu triệu này, mà mấy ngày nay hắn cũng đã tạo ra rất nhiều mối quan hệ. Những người được cứu cũng xem Tiểu Thất và Cư Tử Dân như thần hộ mệnh của hòn đảo này.
Đã là tuyên truyền thì tuyên truyền càng nhiều càng tốt.
Vì mỗi lần chiến đấu xong Tiểu Thất sẽ thổ huyết rất nhiều, dùng mắt thường nhìn cũng thấy nó ngày càng suy yếu.
Ngoài ra, còn có rất nhiều Huyền Vương giao thủ với Tiểu Thất khi vừa bước lên đảo cũng chứng thực tuy thực lực Tiểu Thất rất mạnh nhưng tuyệt đối không mạnh đến mức có thể đánh một trận cùng Huyền Hoàng. Bây giờ có thể vượt cấp chiến đấu cùng Huyền Hoàng nhất định đã sử dụng công pháp cần bỏ ra đại giới gì đó.
Một tới hai đi, tất cả Huyền Vương đều cảm thấy hắn đang thiêu đốt sinh mệnh của mình để tác chiến với các Thạch Linh kia, đã thế sao họ có thể không có lòng tôn kính chứ!
Cho nên khi Tiểu Thất mới mở miệng lên tiếng, tất cả Huyền Vương đều tuân theo ý kiến của hắn, từ bốn phương tám hướng tụ về, xây dựng một doanh địa chung.
Tiểu Thất và Cư Tử Dân thuận thế trở thành lãnh tụ, khiến mọi người dừng hoạt động Bích Tiêu hội lại. Dưới tình huống bây giờ, trước việc còn sống rời khỏi Kim Đỉnh đảo mới là chính đạo.
Lời này đương nhiên không có ai phản bác, tất cả mọi người là Tiểu Thất cái kia càng phát ra thân ảnh đơn bạc cảm động, trong lòng suy nghĩ ra đảo đằng sau mặc kệ trả bất cứ giá nào, cũng nhất định phải tìm nhà mình trưởng bối là Tiểu Thất tìm tới kéo dài tính mạng chi pháp.
Nhìn thân ảnh đơn bạc của Tiểu Thất... Mà sự đơn bạc này cũng chẳng giả, mà đúng là hắn bị dày vò mấy ngày nay mới như thế.
Từ khi tiếp xúc với mảnh vỡ thần bí, lấy được trí nhớ không thuộc về hắn xong, thỉnh thoảng trí nhớ của Tiểu Thất sẽ xuất hiện chút gì đó không thuộc về hắn, cơ mà rất nhanh lại quên mất.
Ban đầu, tần suất của loại tình huống này vẫn có thể tiếp nhận được. Nhưng theo số lượng mảnh vỡ được tìm thấy ngày càng nhiều, tình trạng này ngày càng nghiêm trọng hơn.
Cho tới bây giờ, hai người bọn họ đã phát hiện bốn cái mâm trong thần bí trên đảo, ký ức không thuộc về Tiểu Thất cũng ngày càng gia tăng, vòng đi vòng lại càng khiến Tiểu Thất khổ không thể tả.
Bạn cần đăng nhập để bình luận