Ta Chính Là Không Theo Sáo Lộ Ra Bài

Chương 588: Tiểu Nương Tử (2)

Thư sinh ăn mặc như người trẻ tuổi kia lập tức luống cuống, sợ hãi nói:
"Ngươi... Ngươi là ai! ? Ban ngày ban mặt muốn làm gì..."
"Cút!"
Du côn đẩy thư sinh ra, khiến thư sinh ngã nhào xuống đất:
"Nhóc con, ai cho phép ngươi nói chuyện cùng gia gia?"
Người trẻ tuổi ngồi trên mặt đất bưng má phải, mơ hồ không rõ nói:
"Ngươi... Ngươi sao còn đám đánh người?"
"Đánh ngươi? Nhiều chuyện nữa gia gia trực tiếp lấy luôn mạng của ngươi!"
Nói xong, du côn ngẩng đầu lên quát tiểu nhị:
"Làm sao? Ngươi cũng muốn nếm thử nắm đấm của gia?"
Tiểu nhị nghe xong thì nhanh chân chạy ra ngoài, đoán chừng là đi tìm chưởng quỹ.
"Hừ, coi như ngươi thức thời."
Du côn nói xong, xuân ý dào dạt nhìn về phía tiểu nương tử:
"Thế nào tiểu nương tử, có phải ca ca ta mạnh hơn tên tiểu bạch kiểm này không?” Lúc này, khách nhân trong tửu quán trên cơ bản đã chạy hết, chỉ còn một mình Giang Bắc Nhiên tự rót tự uống.
Cũng không phải Giang Bắc Nhiên không muốn quản mà vì hệ thống đã nhảy ra, lựa chọn an toàn nhất là ngồi yên tại chỗ.
Lúc này, tiểu nương tử kia cũng hoảng hồn, thấy tình lang bị đánh sấp mặt, xung quanh lại không ai trượng nghĩa xuất thủ, mắt thấy tên du côn sắp xông tới, nàng chỉ có thể tuyệt vọng chạy tới núp sau lưng Giang Bắc Nhiên:
"Công tử cứu ta!"
Du côn thấy tiểu nương tử chạy cũng không vội, quay người đánh giá Giang Bắc Nhiên vài lần.
“Mẹ nó, lại là một tên tiểu bạch kiểm, chẳng lẽ ngươi cũng muốn xen chuyện này?"
Lựa chọn một:
"Đúng vậy, chuyện này ta quản."
Ban thưởng: Mãn Nguyệt Kiếm Trận Đồ (Địa cấp hạ phẩm).
Lựa chọn hai: Trực tiếp đánh ngã tên du côn.
Ban thưởng: Cô Phong Kiếm Đồ (Huyền cấp trung phẩm).
Lựa chọn ba: Đẩy tiểu nương tử tới trước mặt du côn, biểu thị mình không quản việc này.
Ban thưởng: Cộng một điểm thuộc tính cơ sở ngẫu nhiên.
Hả?
Giang Bắc Nhiên nhìn ba lựa chọn, bỗng cảm thấy rất thú vị.
Chỉ là một tên du côn lại có thể phát động nhiệm vụ Địa cấp chứng tỏ đối phương có chuẩn bị mà tới.
Mỉm cười, Giang Bắc Nhiên chọn số ba, đẩy tiểu nương tử tới trước mặt tên du côn:
"Bỉ nhân chỉ là không bỏ được số rượu và đồ ăn này, tuyệt đối không có làm phiền ngươi. Đây, trả tiểu nương tử lại ngươi."
Hử! ?
Hành động này của Giang Bắc Nhiên không chỉ khiến tiểu nương tử mà còn khiến quần chúng xung quanh vây xem mà ngây ngẩn cả người. Ngay cả tên du côn cũng ngơ ngác nửa ngày, trong lúc nhất thời không biết nên nói gì.
Ban thưởng hoàn thành nhiệm vụ: Cộng một điểm cảm giác.
Hả?
Nhìn điểm thuộc tính hoàn toàn mới, đầu tiên Giang Bắc Nhiên sửng sốt một chút, trong lòng nhảy cẫng lên.
Đây đúng là một trong những chỗ yếu của hắn, nếu không trước đây hắn cũng chẳng để Tô Tu Vũ xông bừa vào hoàng cung mà mình chẳng biết gì.
Thật tốt.
Trong lúc Giang Bắc Nhiên đang cao hứng lúc, tên du côn rốt cục cũng lấy lại tinh thần, cười nói:
"Coi như ngươi thức thời!"
Giang Bắc Nhiên cũng không có lại phản ứng, tiếp tục tự rót tự uống đứng lên.
Nhìn xem Giang Bắc Nhiên như thế, trong lòng tiểu nương tử tràn đầy nghi hoặc.
Dựa theo kinh nghiệm trước đây của họ mà nói, xảy ra chuyện này, chỉ cần là nam nhân đều nghĩ đến chuyện anh hùng cứu mỹ nhân, vì thế bọn hắn trực tiếp khóa chặt mục tiêu là Giang Bắc Nhiên, nghĩ hắn cũng như những con mồi trước.
Sau đó trình diễn trò hay gặp chuyện bất bình, rút đao tương trợ.
Nhưng người trước mắt này... Sao không làm theo lẽ thường gì hết...
Trong lúc tiểu nương tử ngây, tên du côn cũng có chút ngơ ngác. Họ đã diễn trò này nhiều lần, chưa thất thủ bao giờ, sao hôm nay đột nhiên xảy ra chuyện thế này.
Đúng là trên đời này cái quái gì cũng xảy ra được...
Mà cảnh này hoàn toàn lọt vào trong mắt Giang Bắc Nhiên. Hắn đã thầm xác định ba người này có vấn đề. Nếu là người bình thường không có chút tu vi nào sao có thể phát động nhiệm vụ Địa cấp được.
Trong lúc Giang Bắc Nhiên nghi hoặc, tên du côn cùng tiểu nương tử đã trao đổi ánh mắt.
Sau đó, tên du côn đẩy tiểu nương tử ngã lên mặt bàn Giang Bắc Nhiên đang ngồi. Nhưng may mà Giang Bắc Nhiên nhanh tay lẹ mắt, đã cầm bầu rượu và đồ ăn lên.
"Hắc hắc! Tiểu nương tử, hôm nay ngươi đi theo ta đi."
Tên du côn nói xong thì bắt đầu xé quần áo tiểu nương tử.
Giang Bắc Nhiên thấy thế, hắn cầm rượu thịt của mình đi qua bàn khác ăn.
"Công tử ! cứu ta, công tử, cầu ngài mau cứu ta."
Áo tiểu nương tử đã bị xé gần như nát, nàng khàn cả giọng hô hào, nhưng Giang Bắc Nhiên vẫn bất vi sở động như cũ.
Thật xúi quẩy!
Tên du côn và tiểu nương tử thầm mắng.
Đồng thời, du côn cũng quay đầu ra hiệu cho một tên trong đám đông, sau đó một người cao gầy hô:
"Bộ khoái tới rồi! Bộ khoái tới rồi!"
Du côn nghe xong thì dừng lại:
"Xem như tiểu nương tử may mắn, chờ đấy, sau này gia còn tới tìm ngươi."
Nói xong thì nhảy cửa sổ rời khỏi quán rượu.
Bạn cần đăng nhập để bình luận