Ta Chính Là Không Theo Sáo Lộ Ra Bài

Chương 456: Từ Chối

"Chỉ cần ngươi chơi với ta một tháng, ta sẽ tặng nó cho ngươi, được không?” Thi Phượng Lan vừa nói xong, trước mặt Giang Bắc Nhiên xuất hiện hai lựa chọn.
Lựa chọn một: Đồng ý với Thi Phượng Lan.
Ban thưởng: Đoạn Long Cấm Phổ (Địa cấp thượng phẩm).
Lựa chọn hai: Cự tuyệt Thi Phượng Lan.
Ban thưởng: Cộng một điểm kỹ nghệ cơ sở ngẫu nhiên.
Khá lắm... Địa cấp thượng phẩm a.
Không chút do dự, Giang Bắc Nhiên trực tiếp chọn số hai:
"Không được."
Ban thưởng hoàn thành nhiệm vụ: Cộng một điểm luyện đan.
"Vì sao!"
Thi Phượng Lan quệt miệng hô.
"Không tốt là không tốt, ngươi cảm thấy ta là loại người sẽ bị bảo vật dụ hoặc sao?"
"Lần trước không phải ngươi cũng nhận Hồn Anh Quả của ta à?"
"Lần trước là lần trước."
"Vậy lần này có gì không giống!"
"Ta nói không giống là không giống, tranh thủ thời gian cất đi đi, coi chừng bị cướp."
Nói xong liền muốn rời khỏi đại sảnh.
Thấy Giang Bắc Nhiên muốn đi, Thi Phượng Lan một tay bắt được Giang Bắc Nhiên:
"Ngươi không thích cái này, ta sẽ giúp ngươi tìm cái khác, ngươi cùng ta chơi đùa một tháng đi."
Giang Bắc Nhiên thở dài rồi quay đầu lại nói:
"Yên tâm, coi như ngươi không cho ta cái này, về sau ta vẫn sẽ tới bồi ngươi chơi thường xuyên, ngươi không phát hiện hai ngày nay ta thường xuyên trở về sao?"
"Thật ư?"
Thi Phượng Lan trừng to mắt hỏi.
"Thật."
"Nhưng dù ngươi trở về cũng chưa chắc chơi với ta..."
"Đó là đương nhiên, ta còn chuyện cần làm."
Nói xong Giang Bắc Nhiên lập tức bổ sung:
"Đừng nói cái gì mà ngươi giúp ta, nếu nói vậy ta sẽ không tới nữa."
Thi Phượng Lan vừa muốn há mồm nói thì lập tức ngậm lại, gật đầu:
"Được rồi a..."
"Nhanh cất hoa lại đi."
Giang Bắc Nhiên thúc giục.
"Ngươi thật sự không cần a? Đây là ta vất vả mới trộm được từ trong nhà đó... Không đúng, lấy ra."
Giang Bắc Nhiên nghe xong thì trên đầu lập tức tràn đầy hắc tuyến, cũng hiểu vì sao vừa rồi lại phát động Địa cấp thượng phẩm, nếu để người nhà nàng biết nàng trộm Cực Lạc Điểu tặng hắn, hắn còn mệnh để sống sao?
"Tranh thủ thời gian trả về đi! Về sau đừng làm chuyện như vậy nữa."
"Ai nha ! ngươi yên tâm đi, cha rất thương ta, coi như biết thì cùng lắm chỉ gió huấn ta hai câu mà thôi, ta sẽ nói với hắn là ta thích nên mới mang về trồng.” "Nhanh! Trả! Về! Đi!” Giang Bắc Nhiên gằn từng chữ.
"Nha..."
Thi Phượng Lan gật gật đầu, chạy đi đóng nắp rương lại.
Nhìn rương lần nữa được đóng chặt, Giang Bắc Nhiên có thể nói, hắn bỏ được là nói dối, nhưng muốn dùng bảo bối tốt đi nữa cũng phải có mạng dùng mới được. Lần này coi như lấy được tình báo về Cực Lạc Điểu, về sau nói không chừng có thể phát huy được tác dụng.
Mà bảo vật cao cấp quá hắn cũng chẳng cần ngay, dù là luyện chế Hồn Anh Quả thì công cụ và phụ liệu cũng là hắn chắp vá lung tung mới kiếm đủ, mà Cực Lạc Điểu này đoán chừng càng khó hơn.
"Nhớ kỹ mau đưa về đó."
Giang Bắc Nhiên dặn dò.
"Biết rồi, đêm nay ta sẽ trả về mà, sao ngươi lại sợ bông hoa này thế?” Thi Phượng Lan kỳ quái nói.
"Ta là sợ bông hoa này của ngươi bị trộm."
"Biết rồi, biết rồi."
Thi Phượng Lan cắt rương vào chỗ kín, lần nữa chạy về đẩy đẩy Giang Bắc Nhiên:
"Vậy chúng ta mau đi chơi chơi Hoa Sơn Luận Kiếm đi!"
Trở lại đại sảnh, Giang Bắc Nhiên vừa lấy bàn cờ ra thì Vu Mạn Văn đến.
"Vu hộ pháp."
Giang Bắc Nhiên gật đầu với nàng xem như chào hỏi.
Vu Mạn Văn đánh giá Giang Bắc Nhiên một chút, có chút kỳ quái hỏi:
"Không phải ngươi biết hôm nay năm nàng không tới nên tới tới chứ?” "Không đến mức đó."
Giang Bắc Nhiên sắp xếp bàn cờ.
"Ta nói này, sao ngươi chán ghét năm đệ tử đó của ta thế?” "Ta không muốn thảo luận chuyện này."
"Được rồi."
Vu Mạn Văn nhún vai:
"Mấy ngày nay có phải ngươi cùng tông chủ thương lượng việc đại sự không?"
"Ồ? Tin tức Vu hộ pháp rất linh thông a, việc này cũng biết."
Giang Bắc Nhiên tiếp tục sắp xếp bàn cờ.
"Linh thông chỗ nào đâu, hiện tại tông chủ rất xem trọng vị hoàng đế là ngươi, điểm này chúng ta đều biết."
"Cho nên Vu hộ pháp muốn hỏi gì?"
"Cũng không có gì muốn hỏi, chỉ hiếu kỳ ngươi và tông chủ nói gì mới khiến hắn điều động nhiều cao tầng tới phối hợp với ngươi như vậy."
"A, chút việc nhỏ thôi."
Giang Bắc Nhiên nói xong thì rút năm tấm thẻ nhân vật ra, đưa cho Vu Mạn Văn nói:
"Vu hộ pháp cũng chơi cùng à?"
Vu Mạn Văn nhìn thẻ nhân vật trong tay Giang Bắc Nhiên, lại nhìn số thẻ trên bàn một chút rồi hỏi:
"Gần đây không chơi Hiệp Khách Tiêu Dao Hành nữa à?"
"Vu hộ pháp thích cái kia a?"
Vu Mạn Văn vội vàng khoát tay:
"Chỉ thuận miệng hỏi một chút thôi, không thích."
Lúc này, Thi Phượng Lan đang nghiên cứu kỹ năng nhân vật đột nhiên ngẩng đầu lên nói:
"Nào có, rõ ràng Mạn Văn ngươi rất là thích Kiếm tiên tử của mình mà, hôm trước ta còn thấy ngươi lấy ra ngắm nhìn mãi."
"Ta chỉ nhìn xem nàng có bị hỏng không thôi!"
Vu Mạn Văn nói xong thì nhận lấy thẻ nhân vật từ tay Giang Bắc Nhiên:
"Cài này chơi làm sao, chỉ ta coi.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận