Ta Chính Là Không Theo Sáo Lộ Ra Bài

Chương 512: Người Hầu

"Ầm!"
Hai chưởng chạm vào nhau. Dưới trạng thái cường thịnh, Mạnh Tư Bội mạnh hơn tráng hán nhiều, chỉ sau vẻn vẹn hai ba chiêu, nàng đã chế trụ tráng hán dị tộc.
Nhưng cũng chỉ áp chế thôi, khi nào Mạnh Tư Bội chưa hoàn toàn tiêu diệt đối phương, tráng hán dị tộc vẫn có thể tiếp tục hấp thu huyền khí, dành lấy thắng lợi cuối cùng.
Đáng tiếc, Giang Bắc Nhiên sẽ không cho hắn cơ hội này.
"Thiên địa uy thần, tru diệt quỷ tặc."
"Sáu Ất cùng nhau đỡ, Thiên Đạo tán đức, ".
"Đi..."
"Không! Công! Không! Khắc!"
Theo chữ khắc vừa được đọc lên, địa thú trận xuất hiện dưới chân tráng hán dị tộc.
Sau khi xác định tráng hán không thể đánh lén mình, Giang Bắc Nhiên lập tức chuyển trận hình từ phòng thủ sang công kích, cũng tìm thời cơ phù hợp cho tránh hán một kích hung ác.
Thế nhưng tráng hán như chẳng biết đâu, dù liên tiếp bị thương hắn vẫn chẳng rên một tiếng, mạnh mẽ rút chân phải bị mắc kẹt ra.
"Hoàng Minh Tứ Hải!"
Mạnh Tư Bội có bỏ qua cơ hội tuyệt hảo lần này, huyền khí màu đỏ rực bao bọc tay nàng, đánh vào ngực tráng hán dị tốc.
"Viêm!"
Theo tiếng hô của Mạnh Tư Bội, hai trụ màu đỏ từ phía sau tráng hán đâm xuyên qua ngực hắn.
Năng lực khôi phục của tráng hán vốn đã bị suy yếu nhiều, bây giờ ngực bị đâm thành hai lỗ lớn, rốt cục không thể kiên trì được nữa, chậm rãi ngã trên mặt đất.
Chỉ còn một đôi mắt còn gắt gao nhìn chằm chằm Giang Bắc Nhiên, cứ như đang hỏi, vì sai...
Nhưng đáp lại hắn chỉ là Giang Bắc Nhiên vung tay lên, bốn rễ cây chui lên từ dưới đất, trói chặt bốn vị trí quan trọng trên người tráng hán.
Ban thưởng hoàn thành nhiệm vụ: Cộng một điểm tinh thần.
Cảm nhận được khí tức của tráng hán dị tộc đã hoàn toàn biến mất, lúc này Mạnh Tư Bội mới trầm tĩnh lại, cửu vĩ hồ sau lưng hóa thành cánh hoa dần biến mất.
Vào lúc nàng chuẩn bị ngồi xếp bằng, vận công khôi phục thì cảnh giác nhìn về hướng người bịt mặt.
"Ta nói này, người Thịnh quốc các ngươi đều không có lương tâm như vậy à? Bản vương vừa cứu ngươi một mạng, ngươi liền dùng loại ánh mắt này nhìn bản vương?"
Giang Bắc Nhiên từ từ đi tới, nói.
Ý thức được mình có chút vô lễ, lúc này Mạnh Tư Bội mới cúi đầu hành lễ:
"Đa tạ tiền bối cứu giúp."
Giang Bắc Nhiên vừa mới chuẩn bị mở miệng nói chuyện thì ba lựa chọn xuất hiện.
Lựa chọn một: Nhận lời cảm ơn của Mạnh Tư Bội rồi rời đi.
Ban thưởng: Thanh Long Đan Quyết (Địa cấp hạ phẩm).
Lựa chọn hai: Đuổi Mạnh Tư Bội đi.
Ban thưởng: Toái Cốt Long Ấn (Huyền cấp thượng phẩm).
Lựa chọn ba: "Cho nên ngươi tính cảm tạ bản vương thế nào?"
Ban thưởng: Cộng một điểm kỹ nghệ cơ sở ngẫu nhiên.
Ặc, quả nhiên công cụ hình người hệ thống ta chọn chính là nàng...
Khi hệ thống kêu hắn cứu nàng, Giang Bắc Nhiên đã biết nàng chắc chắn là công cụ hình người tốt nhất ở đây, cho nên mới phối hợp bắt đầu quán triệt tư tưởng cho nàng.
Tỉ như hắn là một giả dị tộc chẳng hạn.
Chọn số ba xong, Giang Bắc Nhiên hỏi:
"Cho nên, ngươi tính cảm tạ bản vương kiểu gì đây?"
Ban thưởng hoàn thành nhiệm vụ: Cộng một điểm cổ độc.
"A cái này..."
Mạnh Tư Bội chưa từng thấy người nào đòi ân cứu mạng nhanh như vậy, trong lúc nhất thời có chút không biết nên trả lời thế nào.
"Không biết à? Vậy được rồi, bản vương giúp ngươi. Từ giờ trở đi, ngươi chính là người hầu của bản vương. Hy vọng ngươi có thể hoàn thành tốt mỗi một nhiệm vụ bản vương giao cho ngươi. Đương nhiên, ngươi cũng có chọn cái khác, bản vương sẽ không ngăn ngươi."
"Người hầu! ?” Nghe được yêu cầu này, Mạnh Tư Bội mở to hai mắt nhìn…..
Từ nhỏ đến lớn, nàng là minh châu trong tay phụ thân. Nàng dựa vào thiên phú tu luyện kinh người càng được nhiều lần hâm mộ. Lúc mọi người nhìn nàng đau phần đều nhìn bằng ánh mắt kính sợ.
Nhưng hôm nay lại có người dám kêu nàng làm người hầu cho hắn! ?
Chỉ là tức giận thì sinh khí, tỉnh táo lại, Mạnh Tư Bội vẫn cảm thấy đối phương có đủ tư cách này.
Dù sao, nếu không nhờ vị cao nhân này, nàng bại trận dưới tay tráng hán dị tộc kia chỉ là vấn đề thời gian mà thôi.
Đối với yêu cầu của ân nhân cứu mạng, chỉ cần không quá mức quá phận, nàng vẫn nên thực hiện.
Hít sâu một hơi, Mạnh Tư Bội đáp:
"Tại hạ nguyện ý vì làm việc vì tiền bối, chỉ là có thể không làm người hầu được không?"
"Tùy ngươi, chỉ cần ngươi làm tốt việc bản vương giao là được."
Giang Bắc Nhiên nói xong thì ném một viên linh dược màu xanh lá cho Mạnh Tư Bội:
"Dùng đi, vừa rồi ngươi hút phải độc tố, dù bị Tiểu Hoàng hút mất không ít nhưng vẫn còn lại không ít, nếu thanh trừ trễ mà nói sẽ tạo ảnh hưởng không tốt cho quá trình tu luyện trong tương lai của ngươi.
Tiểu Hoàng?
Liên tưởng tới sâu độc màu vàng vừa rồi, Mạnh Tư Bội xác định đây là tên của nó.
Mạnh Tư Bội chắp tay với Giang Bắc Nhiên rồi hiếu kỳ hỏi:
"Không biết tiền bối có phải nhân sĩ Thịnh quốc không?"
"Không nên hỏi thì đừng hỏi, làm tốt chuyện của ngươi đi.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận