Ta Chính Là Không Theo Sáo Lộ Ra Bài

Chương 501: Tại Đập Nước Tam Hạp (3)

Quốc gia đầu tiên Vương đại ca muốn đánh chiếm là Lương quốc, hắn sẽ tới đó làm tiền trạm trước và xây dựng cơ sở trước.
Vương đại ca lại giao trách nhiệm quan trọng như vậy cho ta! Quả nhiên chút xa lánh trước đây chỉ là khảo nghiệm mà thôi.
"Vâng! Phục Thành tất không phụ sự nhờ vả của bệ hạ!"
Lệ Phục Thành kích động hô.
Giang Bắc Nhiên nghe xong thì sững sờ, hắn vẫn chưa nói hết, sao lại trực tiếp nhảy tới giai đoạn này rồi?
"Ngươi hiểu rõ đề nghị của trẫm chứ?"
"Phục Thành hiểu rõ."
"Ồ? Nói một chút xem."
"Bệ hạ muốn ta tới Lương quốc thăm dò, để ngày sau chúng ta dễ bề chinh phục Lương quốc."
Khá lắm... Mạch não của tiểu tử này lợi hại à nha.
Giang Bắc Nhiên vốn nghĩ để Lệ Phục Thành làm tình báo viên cho Thanh Hoan, tới Lương quốc thăm dò tin tức, hắn thì tốt quá, trực tiếp tự phong mình thành Đại nguyên soái.
Nhưng Giang Bắc Nhiên nghĩ kỹ lại một chút, cảm thấy cũng không phải không thể. Nói thế nào thì Lệ Phục Thành cũng là mệnh cách nhân vật chính, chỉ làm một tình báo viên nho nhỏ quả thật lãng phí nhân tài, để hắn tới Lương quốc quấy rối, nói không chừng sẽ tạo nên kỳ tích.
Giang Bắc Nhiên thầm đưa ra quyết định rồi vỗ vai Lệ Phục Thành:
"Không, trẫm chỉ cho ngươi một ý kiến, nói ngươi biết tới nơi nào tương đối phù hợp mà thôi."
"Ta đã rõ!"
Lệ Phục Thành ưỡn ngực hô.
Thấy Lệ Phục Thành đã được bản thân “tẩy não” thành công, Giang Bắc Nhiên cũng không tiếp tục đàm luận về đề tài này nữa, nói thẳng:
"Nhớ kỹ một điểm, đây là con đường do chính ngươi lựa chọn, ngươi không cần vì trẫm làm gì cả. Mặt khác, đi Lương quốc rất nguy hiểm, tốt nhất ngươi nên chuẩn bị nhiều chút."
"Vâng, ta đã hiểu!"
"Mặt khác, đừng quên hẹn ước nửa năm trước của vị vị Huyền Tôn kia.” "Phục Thành nhớ kỹ."
"Xong rồi, ngươi đi đi, trẫm chúc ngươi có thể hoàn thành chuyện ngươi muốn làm.” "Đa tạ bệ hạ, Phục Thành cáo lui."
Nói xong rời đi không quay đầu lại.
Xem ra mệnh cách nhân vật chính cũng không dễ lợi dụng nha...
Giang Bắc Nhiên cảm thấy, nếu hắn sai sử Lệ Phục Thành thì nhiệm vụ sẽ phát động, cho nên mới đổi từ ngữ khác.
Bất quá đến cùng nhiệm vụ cũng chẳng nhảy ra, chuyện lần này khiến Giang Bắc Nhiên biết được nhân vật chính cũng lợi dụng được, chỉ là phải cẩn thận một chút.
Nghĩ đến bây giờ về cung cũng không có gì làm, Giang Bắc Nhiên liền ngồi tường vân quay về Quy Tâm tông.
Tới Đinh Lan thủy tạ, Giang Bắc Nhiên vừa vào sân nhỏ đã thấy Thi Phượng Lan chạy như bay đến.
"Tiểu ! Bắc ! Nhiên ! ".
Giang Bắc Nhiên thuần thục nghiêng người tránh thoát, chắp tay với Thi Phượng Lan vì quá đà mà vừa vượt qua mình, chắp tay nói:
"Bái kiến Thi đường chủ."
Không ôm được Giang Bắc Nhiên, Thi Phượng Lan không chút buồn bực, sải bước đi tới trước mặt Giang Bắc Nhiên:
"Tiểu Bắc Nhiên, đi cùng ta tới một nơi!"
Không đợi Giang Bắc Nhiên mở miệng, ba lựa chọn đã xuất hiện.
Lựa chọn một: Trực tiếp đồng ý với Thi Phượng Lan.
Ban thưởng: Tu Di Thánh Đồ (Địa cấp thượng phẩm).
Lựa chọn hai: Hỏi thăm là đi đâu.
Ban thưởng: Đông Cực Linh trận đồ (Huyền cấp thượng phẩm).
Lựa chọn ba: "Không đi, cáo từ."
Ban thưởng: Cộng một điểm thuộc tính cơ sở ngẫu nhiên.
Giang Bắc Nhiên bị nhiệm vụ Địa cấp dọa cho sững sờ, nhưng tiếp đó hắn chẳng do dự, trực tiếp chọn số ba, chắp tay nói:
"Không đi, cáo từ."
Nói xong thì quay người muốn rời khỏi Đinh Lan thủy tạ, hoàn toàn không vì tiếng gọi ầm ĩ của Thi Phượng Lan mà dừng lại nửa bước.
Ban thưởng hoàn thành nhiệm vụ: Cộng một điểm sức mạnh.
Về tới Lam Tâm đường, rốt cục Giang Bắc Nhiên mới thở phào nhẹ nhõm.
Địa cấp thượng phẩm... đã lâu không phát động, rốt cục Thi Phượng Lan muốn dẫn ta đi đâu?
Lấy trạng thái hiện tại của Giang Bắc Nhiên, nhiệm vụ muốn phát động cũng chẳng dễ chứ nói chi tới Địa cấp thượng phẩm.
Giang Bắc Nhiên càng nghĩ càng thấy nghi ngờ.
Hoặc Thi Phượng Lan muốn dẫn hắn đi gặp người nhà của nàng mà cha nàng là một nữ nhi khống.
Kết quả: Thảm.
Hoặc Thi Phượng Lan muốn dẫn hắn tới một nơi cực kỳ nguy hiểm.
Kết quả vẫn vậy: Thảm.
Quả nhiên, muốn sưu tập càng nhiều điểm thuộc tính càng khó mà làm cá ướp muối ở Thịnh quốc a.
Hiện tại vì việc phân địa bàn nên mùi khói thuốc súng ở Thịnh quốc vẫn chưa hoàn toàn hết, nhưng tổng thể mà nói thì vẫn là ổn.
Làm một hoàng đế trong quốc gia hòa bình, lại có hai đại lão bao bọc, người có thể giết hắn dường như không có mấy ai.
Hay cứ thuận theo tự nhiên đi.
Dù Giang Bắc Nhiên cũng từng có ý nghĩ muốn ra ngoài xông xáo, nhưng hắn cảm thấy hành vi chắc chắn là gây sự trong mắt Thiên Đạo, khó lòng tránh thoát.
Giang Bắc Nhiên về phòng kiểm tra thư tín thì phát hiện vẫn không có thư của sư huynh, Giang Bắc Nhiên có chút thất vọng nhưng cũng thấy may mắn.
Dù sao đến bây giờ hắn vẫn chưa tìm được công pháp thích hợp cho sư huynh.
Bạn cần đăng nhập để bình luận