Ta Chính Là Không Theo Sáo Lộ Ra Bài

Chương 905: Cường Hóa Cúc Âm Trận

Đường Tịnh Nhiễm nghe xong thì lấy một tấm lệnh bài màu xanh thẳm từ trong Càn Khôn giới ra:
"Địa Hỏa Ngũ Lôi Lệnh, năm khối linh thạch Địa cấp hạ phẩm."
"Có chỗ gì đặc biệt?"
"Uy lực cực lớn."
"Hết rồi?"
"Hết rồi."
"Có ai nói với ngươi ngươi mà như vậy sẽ không bán được đồ không?”
"Không có."
"Được rồi..."
Tạm thời không nói nữa, Giang Bắc Nhiên vẫn chưa gặp quỷ hồn nào có thể chống đỡ được công kích từ tinh thần của hắn. Cho nên lần này hỏi mua đồ là muốn tìm hiểu chút giá cả thôi. Nếu được thì mua, nếu mắc quá thì thôi.
"Tạ ơn, hôm nay ta thu hoạch tương đối khá, vậy ta giúp ngươi cường hóa đại trận trước, cường hóa xong ngươi lại dạy ta cách tu luyện bốn loại khí kia nhé.”
"Được rồi."
Giang Bắc Nhiên gật đầu rồi đứng dậy rời khỏi phòng nhỏ.
Lúc mở cửa, Giang Bắc Nhiên phát hiện Lục Dương Vũ đang đứng xa xa, đoán chừng cú ngã vừa rồi đã để lại bóng ma tâm lý cho hắn.
"Nói chuyện phiếm xong chưa?"
Nghe được tiếng mở cửa, Lục Dương Vũ hỏi.
"Ừm."
"Thu hoạch thế nào?"
"Rất lớn."
"Vậy là tốt rồi, xem như mấy vò rượu của ngươi đổ đúng chỗ rồi nhé.”
Cười một tiếng xong, Lục Dương Vũ lại hỏi:
"Chuẩn bị trở về sao?"
Giang Bắc Nhiên lắc đầu rồi đáp:
"Ta chuẩn bị giúp nàng cường hóa Cúc Âm Trận nơi này một chút."
"A ! vậy ta phải hảo hảo học hỏi rồi, ta có thể đứng ở một bên quan sát không?"
"Được."
"Vậy ta cám ơn trước nhé."
Sau hai canh giờ, Giang Bắc Nhiên cầm trận kỳ bắt đầu tụng niệm.
"Ta đức trời trợ giúp, trước sau che la."
"Thanh Long Bạch Hổ, tả hữu khu bên trong."
"Chu Tước dẫn đường, thiên uy giúp ta, Lục Bính trừ a!"
Một giây sau, Giang Bắc Nhiên mở mắt ra nhìn về phía Lục Dương Vũ:
"Được, đi thôi."
"Lợi hại... Lợi hại."
Lục Dương Vũ liên tục tán thưởng, đây chính là ngoài nghề xem náo nhiệt, trong nghề xem môn đạo.
Nhưng mà quan sát đến trưa, Lục Dương Vũ trừ trừ xem náo nhiệt ra thì chẳng hiểu gì cả.
Dù sao hắn cũng không quá am hiểu loại trận pháp ẩn tàng khí tức, càng không cần phải nhắc tới việc làm sao để bố trí trận pháp nhiều tầng.
Việc này với hắn mà nói thật sự là quá sức a.
Bất quá quá sức thì quá sức, trong hai canh giờ này, trên cơ bản Giang Bắc Nhiên hỏi gì đáp nấy, khiến Lục Dương Vũ học hỏi được không ít thứ.
"Đi vào chứ?"
Đường Tịnh Nhiễm đứng ở cửa phòng nhỏ hỏi Lục Dương Vũ.
"Không được... Ta chờ ở ngoài cửa là được rồi."
Lục Dương Vũ lắc đầu, hắn còn muốn sống thêm mấy năm nữa, không muốn vào đó để giảm thọ đâu.
Giang Bắc Nhiên cười lắc đầu, đẩy cửa ra đi vào.
"Ta đã giúp ngươi cường hóa trận pháp xong. Về sau nơi này của ngươi sẽ an toàn hơn."
"Tạ ơn."
Đường Tịnh Nhiễm nói xong thì đưa bốn bản công pháp cho Giang Bắc Nhiên:
"Đây là công pháp tu luyện cơ sở bốn loại khí, nếu có chỗ không hiểu ngươi có thể tới hỏi ta bất kỳ lúc nào."
"Được rồi."
Giang Bắc Nhiên cất đồ vào Càn Khôn giới rồi đứng lên nói:
"Vậy hôm nay quấy rầy đến đây thôi, khi nào cần ta sẽ lại đến."
"Không tiễn."
"Cáo từ."
Giang Bắc Nhiên rời khỏi phòng nhỏ, tính xem thu hoạch lần này có đủ để Mặc Hạ trưởng thành trong thời gian ngắn không. Mặt khác, hắn phát hiện con đường quỷ tu này rất hợp với hắn.
Nuôi quỷ là có thể mạnh lên, lại không ảnh hưởng gì tới tu vi Luyện Khí ngũ giai của hắn.
Hiện tại Giang Bắc Nhiên thật muốn đi bắt một con quỷ tới để bồi dưỡng cho tốt.
Bất quá thông qua đoạn đối thoại vừa rồi, Giang Bắc Nhiên đã biết tiềm lực của quỷ tu và người tu luyện cách nhau một trời một đất. Quỷ tu luyện tốt chẳng khác nào bật hack, mà việc tu luyện một khi không có thiên phú thì đổ bao nhiêu tài nguyên vào cũng khó mà đi về đâu.
Giang Bắc Nhiên lại khó tính như thế, quỷ hồn bình thường chắc chắn không lọt vào nổi mắt hắn. Về phần quỷ hồn có tiềm lực lớn chỉ có thể ngộ chứ không thể cầu a.
Nhưng bất kể thế nào đi nữa thì chuyến đi tới ‘nhà ma’ lần này đã mở ra một con đường mới cho hắn, cũng đem tới thu hoạch vô lần to lớn cho Giang Bắc Nhiên.
Giang Bắc Nhiên ngồi lên phi tọa, bay không được bao lâu thì Lục Dương Vũ đã thấy Giang Bắc Nhiên lại bắt đầu vòng vèo.
'Đây là tật xấu gì a...'.
Lục Dương Vũ thầm oán một câu rồi ngoan ngoãn đi theo.
Lần này đường về Thi gia khá là long đong, Giang Bắc Nhiên cùng Lục Dương Vũ đi hết ba ngày mới về tới nơi.
Đi vào Thái Ất quán, Lục Dương Vũ đang tính tạm biệt Giang Bắc Nhiên thì nghe thanh âm quen thuộc vang lên.
"Ta nói này, ngươi ra ngoài sao không nói tiếng nào với ta vậy?"
Thận Thiên Hoa đi từ trong đại sảnh ra, sau đó lại xoay người chắp tay với Giang Bắc Nhiên:
"Chào đại sư."
Giang Bắc Nhiên gật đầu rồi nói:
"Đợi thêm mấy ngày, người giúp ngươi tự sẽ xuất hiện."
Nói xong, hắn đi về phía Linh Lung phường.
Bạn cần đăng nhập để bình luận