Ta Chính Là Không Theo Sáo Lộ Ra Bài

Chương 482: Dạy Thi Phượng Lan Điêu Khắc

Huống chi hệ thống cũng không phát động, chứng tỏ hắn có thể yên tâm sử dụng.
"Trở về đi."
Kết thúc quá trình nhớ lại, Giang Bắc Nhiên vỗ vai Khúc Dương Trạch, để hắn quay về đội ngũ.
Sau đó, Giang Bắc Nhiên trải một tấm bản đồ xuống đất, để dám Ngô Thanh Sách xem rồi nói:
"Lần này sở dĩ ta gọi các ngươi tới là có chuyện muốn các ngươi đi làm."
Nói xong thì chỉ một tọa độ trên địa đồ rồi nói:
"Đại hạp cốc Đăng Tân, đầu tháng sau, các ngươi phải điều tra rõ nơi này đã xảy ra chuyện gì rồi báo lại cho ta."
Đã một thời gian rất dài, Giang Bắc Nhiên không bói toán, trước mấy ngày thần thức hắn bỗng cảm nhận được điều dị thường, mà giác quan thứ sáu của hắn cũng ra hiệu gì đó.
Dưới loại tình huống này Giang Bắc Nhiên quả quyết bố trí tỉ mỉ một phen, tính một quẻ.
Kết quả cũng như lần Lôi Linh Hoa nở ở Hoa Diệp Lâm, lần này tọa độ Giang Bắc Nhiên lấy được là ở đại hạp cốc Đăng Tân.
"Vâng."
Đám Ngô Thanh Sách đồng loạt chắp tay nói.
"Nhớ chiếu cố tốt Dương Trạch."
Lưu lại câu nói này, Giang Bắc Nhiên vừa mới chuẩn bị quay người rời đi thì nghe Ngô Thanh Sách hô:
"Sư huynh, chờ chút."
"Chuyện gì?"
Giang Bắc Nhiên nghiêng đầu sang một bên hỏi.
Ngô Thanh Sách bước nhanh về phía trước, lấy ra hai Càn Khôn giới:
"Sư huynh, đây là vật liệu theo danh sách ta đã thu thập được gần đây, có Hôi Tinh Tủy và Nhung Tâm Thảo là chưa có thôi, còn lại đều có đủ.”
A?
Giang Bắc Nhiên nghe xong thì hơi kinh ngạc, danh sách hắn đưa Ngô Thanh lần trước có không ít vật liệu hiếm. Ban đầu Giang Bắc Nhiên cảm thấy thu thập được một phần ba đã khá lắm rồi, ai ngờ nay chỉ thiếu có hai loại.
Xem ra trong các giáo các tông quả nhiên có không ít hàng tốt a.
"Ừm, xem ra hai tháng này ngươi thật sẽ đã xây dựng được không tí danh tiếng. tiếp tục cố gắng, sư huynh còn nhiều vật liệu cần ngươi tìm giúp."
Nghe sư huynh khen ngợi, Ngô Thanh Sách hưng phấn nói:
"Vâng! Ta nhất định không cô phụ kỳ vọng của sư huynh."
Ngô Thanh Sách cung kính thi lễ xong thì chỉ vào hai viên Càn Khôn Giới màu lam:
"Trong đồ trong Càn Khôn giới này khá đặc biệt, xin để ta nói một chút.”
Giang Bắc Nhiên gật đầu, nghe Ngô Thanh Sách nói xong.
Tuy Giang Bắc Nhiên không hứng thú với những thứ đồ vật kỳ lạ này nhưng trong lòng hắn vẫn không khỏi lệ nóng doanh tròng.
Công cụ... Không, rốt cục đồ nhi cũng trưởng thành a.
Đây chính tác dụng mà Giang Bắc Nhiên muốn đám Ngô Thanh Sách phát huy hết mức trong lý tưởng, bây giờ rốt cục có thể toại nguyện rồi.
Giang Bắc Nhiên cất Càn Khôn giới đi, không thấy hệ thống thông báo hắn mới yên tâm hoàn toàn.
Quả nhiên, Thiên Đạo không để ý tới người trung gian kiếm lời cho mình!
Giang Bắc Nhiên lại biểu dương Ngô Thanh Sách hai câu, sau đó dặn dò bốn người vài câu mới quay người rời đi.
Chờ Giang Bắc Nhiên biến mất trong tầm mắt bốn người, Cố Thanh Hoan nhặt bản đồ lên nhìn một hồi, rất nhanh đã chỉ vào một ký hiệu bên cạnh đại hạp cốc Đăng Tân rồi nói với Lạc Văn Chu:
"Văn Chu sư đệ, ngươi phụ trách đến trấn nhỏ này nghe ngóng chút chuyện liên quan tới đại hạp cốc, hết thảy tin đồn, dị tượng, đặc sản đều thu thập."
"Được, ta đã biết."
Từ sau lần hợp tác ở Tập Nguyên trấn, Lạc Văn Chu vô cùng tin tưởng Cố sư huynh lên kế hoạch chu đáo chặt chẽ, tính toán không lộ chút sơ hở này, cho nên rất phục tùng mệnh lệnh đối phương.
Sau khi phân phối xong nhiệm vụ cho Lạc Văn Chu, Cố Thanh Hoan nhìn về phía Ngô Thanh Sách rồi nói:
"Ngô sư huynh, mời ngươi tới các nơi trong đại hạp cốc Đăng Tân điều tra một phen, sưu tập thêm càng nhiều manh mối càng tốt.”
"Không có vấn đề gì."
Ngô Thanh Sách trả lời rất dứt khoát.
Cuối cùng, Cố Thanh Hoan cất bản đồ đi, nhìn Khúc Dương Trạch nói:
“Ta phụ trách dẫn Khúc sư đệ tới đại hạp cốc Đăng Tân cắm trại, ba ngày sau chúng ta lại tụ họp."
"Được."
Nói xong, bốn người cùng rời khỏi rừng cây.
Giao phó xong chuyện của đại hạp cốc, Giang Bắc Nhiên ngồi tường vân quay về Quy Tâm tông, tới Thủy Kính đường. Giang Bắc Nhiên vừa vào Đinh Lan thủy tạ liền thấy Thi Phượng Lan như gió chạy ra đón.
"Tiểu Bắc Nhiên, Tiểu Bắc Nhiên, mau nhìn mau nhìn."
Thi Phượng Lan cầm một vật điêu khắc hình người, lao tới chỗ Giang Bắc Nhiên.
Đưa đồ cho Giang Bắc Nhiên, Thi Phượng Lan mong đợi hỏi:
"Thế nào, có đẹp không? Có đẹp không?"
Giang Bắc Nhiên đánh giá pho tượng hình người một chút rồi hỏi ngược lại:
"Thi đường chủ cảm thấy có được không?"
"Đương nhiên đẹp mắt rồi, ngươi nhìn cái mũi này đi, ngươi xem cái lỗ tai này đi."
"Cái mũi... Ở đâu?"
Giang Bắc Nhiên nhìn chằm chằm tượng điêu khắc kia.
"Ngay tại đây!"
Thi Phượng Lan chỉ vào một nơi nhô ra.
Giang Bắc Nhiên dò ý rồi tiện tay lấy một thanh dao điêu khắc ra, khắc khắc mấy lần:
"Đây mới gọi là mũi."
Nhìn pho tượng có thể cái mũi thẳng tắp, Thi Phượng Lan nhịn không được vỗ tay nói:
"Thật dễ nhìn, thật dễ nhìn, Tiểu Bắc Nhiên thật khéo tay, nhanh dạy cách điêu khắc đi.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận