Ta Chính Là Không Theo Sáo Lộ Ra Bài

Chương 973: Ba mươi hai quyền

Nghe tới đây, cộng với những gì vừa rồi, Giang Bắc Nhiên liền hiểu nguyên nhân.
Rõ ràng là 12 tiểu khả ái lột xác thành cổ vương, bất mãn với hoàn cảnh sinh tồn hiện tại của mình nên muốn tìm chỗ tốt hơn, mà tim không thể nghi ngờ là nơi có ‘cơm’ ngon nhất.
Vì thế chúng tranh nhau, khiêu chiến với Cửu Âm Thi Biệt Sở dĩ Khúc Dương Trạch hóa kén hẳn là cơ chế bảo hộ của bản thân, bằng không cơ thể hắn khó mà chống chịu được cuộc đại chiến của 14 cổ vương.
"Thanh Hoan, hắn đã hóa kén bao lâu rồi?"
"Thưa sư huynh, chừng một tháng."
Giang Bắc Nhiên nghe xong thì gật đầu, hắn cũng đoán ra được vì sao mãi mà Khúc Dương Trạch vẫn không phá kén.
Mười ba cổ vương bất thân thắng bại, trong lúc đó, cơ thể Khúc Dương Trạch cũng không khôi phục kịp.
'Cho nên hiện tại là lão Vương đã kết thúc cuộc tranh đấu của chúng à...' Lão Vương vừa bò vào thì Khúc Dương Trạch lập tức phá kén mà ra, muốn nói hai bên không có quan hệ gì tuyệt đối không thể.
Cộng với việc hiện tại lão Vương thật sự đã chiếm ‘phòng tổng thống’ trong thân thể Khúc Dương Trạch, chứng tỏ nó đã dùng thực lực của mình chinh phục 13 cổ vương chỉ trong nháy mắt, khiến chúng không ngấp nghé vị trí trái tim nữa.
Không có tranh đấu, tất nhiên Khúc Dương Trạch cũng thuận lý thành chương phá kén mà ra.
'Thú vị...' Tuy trước kia Giang Bắc Nhiên đã biết Khúc Dương Trạch có tiềm lực dưỡng cổ cực cao nhưng không ngờ lại lợi hại như thế, có thể làm chỗ ở của tận 14 con cổ trùng.
Tuy hiện tại tu vi Khúc Dương Trạch chỉ là Huyền Sư, nhưng nếu đánh nhau..... Giang Bắc Nhiên thật sự không tưởng tượng nổi hiện tại hắn đã mạnh tới cỡ nào "Thanh Hoan."
"Có mặt."
Cố Thanh Hoan lập tức chắp tay.
"Tỷ thí với Dương Trạch một trận đi, thử chút thực lực của hắn."
Giang Bắc Nhiên dùng tinh thần lực cũng không đo ra thực lực của Khúc Dương Trạch, vậy chỉ có thể dựa vào thực chiến mà thôi. Giang Bắc Nhiên thật sự rất tò mò rốt cuộc Khúc Dương Trạch đã phát triển tới trình độ gì.
"Vâng."
Cố Thanh Hoan đáp xong thì chắp tay nói với Khúc Dương Trạch:
"Khúc sư đệ, xin mời."
Khúc Dương Trạch không khỏi sửng sốt, sau đó mới chắp tay nói:
"Vẫn xin sư huynh hạ thủ lưu tình."
Tiếp đó hai người lùi về sau một bước, Cố Thanh Hoan lấy Liệu Nguyên Chùy sư huynh cho ra, mà Khúc Dương Trạch thì dùng vòng tay Nguyên Linh của Giang Bắc Nhiên đưa.
"Dương Trạch, ngươi đừng động, để Thanh Hoan công kích ngươi trước đi."
Khúc Dương Trạch nghe xong thì sững sờ, nghĩ tu vi Cố sư huynh cao hơn mình nhiều như vậy, phải là hắn công kích Cố sư huynh chứ, sao lại đổi ngược lại.
Nhưng sư phụ khẳng định có đạo lý riêng, cho nên Khúc Dương Trạch lập tức gật đầu nói:
"Vâng."
Mặc dù Cố Thanh Hoan không biết vì sao sư huynh lại nói vậy, nhưng hắn hiểu sư huynh không hề xem thường hắn, hẳn là thân thể Khúc sư đệ có thay đổi gì rất lớn a.
‘Sư huynh muốn ta kiểm tra cường độ thân thể của Khúc sư đệ ư...’.
Sau khi hiểu rõ ý đồ của sư huynh xong, Cố Thanh Hoan vung Liệu Nguyên Chùy trong tay lên, Hỏa linh khí màu đỏ toàn lực bạo phát, kết hợp với Chân Nguyên Thiên Cương Quyết hội tụ ở tay phải của hắn.
Vì có sư huynh ở bên tại nên Cố Thanh Hoan cũng không sợ có chuyện ngoài ý muốn.
Cho nên lần đầu tiên hắn xuất thủ đã chuẩn bị dùng toàn lực.
“Sư đệ, cẩn thận."
Cố Thanh Hoan nói xong thì truyền toàn bộ hỏa linh khí được ngưng tụ bên tay phải vào trong Liệu Nguyên Chùy.
Nhìn Liệu Nguyên Chùy chưa đựng huyền khí bên trong, Giang Bắc Nhiên không khỏi nhẹ gật đầu.
Cố Thanh Hoan thật sự rất phù hợp để luyện Chân Nguyên Thiên Cương Quyết, hiện tại đã có thể truyền huyền khí vào trong pháp bảo, khiến uy lực của pháp bảo tăng lên thêm mấy lần.
Trong lúc Giang Bắc Nhiên đang thầm tán thưởng Cố Thanh Hoan thì đối phương đã xông tới trước mặt Khúc Dương Trạch.
"Lạc Nhật!"
Cố Thanh Hoan thét lên, đập Liệu Nguyên Chùy vào mặt Khúc Dương Trạch.
Khúc Dương Trạch không muốn tránh thì nghe được sư phụ nói:
"Không cần tránh, cản lại."
“Vâng!”
Khúc Dương Trạch đáp xong thì giơ hai tay lên cản lại.
"Đang !"
Một khắc khi Liệu Nguyên Chùy đập trúng Khúc Dương Trạch thì một tiếng vang trầm đục vang lên.
Khúc Dương Trạch kinh ngạc phát hiện tay của mình được bao bọc bởi một lớp lông màu vàng xám, nó đã giúp hắn nhẹ nhõm chống đỡ một kích này. Không sai, là nhẹ nhõm chống đỡ.
Thân là người tu luyện, Khúc Dương Trạch có thể cảm giác được rõ ràng uy lực một kích này của Cố sư huynh mạnh bao nhiêu, lúc hắn giơ tay lên cản đã nghĩ chắc tay sẽ bị nát thành mấy đoạn mất.
Nhưng điều khiến hắn bất ngờ là lớp lông này đã giúp hắn nhẹ nhàng tránh thoát. Đừng nói là đau, hắn thậm chí còn chẳng có tí cảm giác nào, lớp lông này đã hóa giải toàn bộ lực lượng của một kích này.
"Được rồi."
Lúc này, Giang Bắc Nhiên đi tới giữa hai người, nói với Cố Thanh Hoan:
"Thực lực hiện tại của Dương Trạch hẳn không thể tính theo bình thường nữa, mà biểu hiệu của người cũng vô cùng xuất sắc."
"Đa tạ sư huynh."
Cố Thanh Hoan thu hồi Liệu Nguyên Chùy lại, hành lễ nói.
Giang Bắc Nhiên gật đầu, nhìn Khúc Dương Trạch:
"Toàn lực công kích ta đi."
Tuy Khúc Dương Trạch không muốn làm chuyện dại nghịch bất đạo này nhưng hắn biết bản thân không thể không nghe lời của sư huynh.
Cho nên chỉ chần chừ một lát đã gật đầu nói:
“Vâng!”
Khúc Dương Trạch nói xong thì nín hơi ngưng thần, muốn mở miệng nói một câu "sư phụ xin cẩn thận” nhưng lại cảm thấy có chút đại bất kính.
Cho nên sau nửa ngày, lời gì hắn cũng không nói được, chỉ trực tiếp phát động thế công Mà lúc hắn chuẩn bị tấn công thì cảm thấy tay mình như lò xo bị nén lại, bỗng cảm nhận được cỗ sức mạnh vô cùng đáng sợ.
Vào lúc hắn chuẩn bị nói chuyện này với sư phụ thì sư phụ lại nói.
"Tới đi."
“Vâng!”
Khúc Dương Trạch đáp một tiếng, hữu quyền bỗng oanh ra.
'Thật nhanh!' Cố Thanh Hoan đứng ở một bên nhịn không được thầm cả kinh.
Một quyền này của Khúc sư đệ nhanh tới mức hắn chỉ miễn cưỡng bắt được, đây không còn là chiêu thức có thể thấy được bằng mắt thường nữa mà đã khiến linh khi xung quanh thay đổi.
Nếu chỉ dựa vào mắt thường sẽ không thấy rõ được quyền mà Khúc Dương Trạch đánh ra.
"Ầm!"
Một giây sau, Giang Bắc Nhiên đã vững vàng đón được một quyền này.
Nhưng tay phải vừa bị Giang Bắc Nhiên tóm được, tay trái Khúc Dương Trạch đã vung ra.
Ngay sau đó, quyền thứ ba, quyền thứ tư, quyền thứ năm...
Chỉ một hơi, Khúc Dương Trạch đã đánh ra tổng cộng 32 quyền.
"Không tệ."
Vào lúc ngăn quyền thứ 32 xong, Giang Bắc Nhiên nhẹ gật đầu, nói với Khúc Dương Trạch.
Giang Bắc Nhiên buông tay Khúc Dương Trạch ra.
"Cố gắng thích ứng với thân thể của ngươi một chút, nó không phải chỉ là gia tăng một chút cường độ thôi đâu."
Khúc Dương Trạch nháy mắt hai lần, gật đầu:
“Vâng!”
Đồng thời không thầm than.
'Sư phụ quả nhiên đáng sợ...'.
Bạn cần đăng nhập để bình luận