Ta Chính Là Không Theo Sáo Lộ Ra Bài

Chương 514: Châm Cứu

Mạnh Tư Bội nghe xong thì không khỏi có chút xấu hổ, nhưng đột nhiên cảm thấy loại quở mắng này rất quen.
Trong lúc nhất thời, hình ảnh người trước mắt bỗng chồng lên hình ảnh người Mạnh Tư Bội từng gặp trong hang động Cổ Điêu.
Đều đáng đánh đòn như nhau!
Mạnh Tư Bội hỏi:
"Nhưng không phải vừa rồi tiền bối đã giúp ta à?"
"Vừa rồi là vừa rồi, bây giờ là bây giờ, sở dĩ bản vương cứu ngươi vì không muốn để quá nhiều người biết bản vương, hiểu không?"
Chỉ vì vậy? Chẳng lẽ... trong mắt vị tiền bối này, ta đặc biệt hơn những người khác?
Trong lúc nhất thời, Mạnh Tư Bội bỗng cảm thấy lâng lâng kỳ quá, cảm giác khó gọi tên trào dâng trong lòng...
"Còn đứng đó phát ngốc cái gì, nhanh đi đi."
Bị Giang Bắc Nhiên thúc giục, Mạnh Tư Bội tỉnh thần, cất kỹ bình ngọc rồi thôi động huyền khí, mở ra hình thành Hoàng.
"Khục! Khục! Khục!"
Bỗng, Mạnh Tư Bội điên cuồng ói máu, quỳ một chân trên đất, trên mặt lúc trắng lúc xanh, đầu đau tới muốn nứt ra, trên mặt hóa đen.
Nhìn biểu hiện của Mạnh Tư Bội, Giang Bắc Nhiên cau mày, rõ ràng vừa rồi đã cho nàng dùng đan dược, đủ để thanh trừ độc chướng trong cơ thể nàng, sao vẫn còn nội thương nặng như vậy?
Cùng lúc đó, Giang Bắc Nhiên lấy sáu cây kim châm, cắm vào sau lưng Mạnh Tư Bội, chính xác ghim vào sáu huyệt đạo:
"Đưa tay cho ta."
"Hô..."
Mạnh Tư Bội bị kim châm vào thì thở phào một hơi nhẹ nhõm. Vừa rồi, đầu nàng đau nhức như muốn nứt ra, sau khi nghe Giang Bắc Nhiên nói thì chậm rãi giơ tay lên.
Giang Bắc Nhiên bắt lấy tay Mạnh Tư Bội, ấn lên mạch đập của nàng, bắt đầu lắng nghe.
Mạnh Tư Bội cảm nhận được tay bị nắm thì gương mặt xinh đẹp có chút ửng đỏ, đây là lần đầu nàng tiếp xúc với nam tử xa lạ, trong lúc nhất thời lại cảm giác có chút khẩn trương.
Nhưng loại cảm giác khẩn trương này rất nhanh đã bị một thanh âm tát bay mất.
"Ngươi có bị ngốc không vậy?"
Mạnh Tư Bội khẽ cắn môi dưới, trừng Giang Bắc Nhiên một cái:
"Tiền bối, dù ngài cứu mạng ta, nhưng như vậy..."
"Vừa rồi ngươi cùng dùng Bích Oánh Đan và Thiên La Đan đúng không?"
Mạnh Tư Bội giật mình hỏi:
"Tiền bối vậy mà cũng biết?” "Ai..."
Hiểu ra vấn đề, Giang Bắc Nhiên buông tay Mạnh Tư Bội ra:
"Người có đầu óc như ngươi vậy mà cũng có thể tấn thăng đến Huyền Hoàng, thực sự khó lòng tưởng tượng nổi."
"Ta... Ta thì sao!"
Mạnh Tư Bội có chút tức giận mà hỏi.
"Bích Oánh Đan đúng là để giải độc nhưng nó giải giải Vũ Xà độc, ngươi có biết không? Ngươi trúng độc chướng, dùng Bích Oánh Đan làm được gì? Lại nói, Thiên La Đan dùng để phòng ngừa sắp tới sẽ trúng độc, ngươi trúng độc lại dùng nó thì làm được cái gì?"
Mạnh Tư Bội nghe xong, trong lúc nhất thời á khẩu không trả lời được.
"Cái này... không phải đều dùng để giải độc sao? Lúc người khác cho ta cũng không nói như thế..."
Mạnh Tư Bội nói xong câu cuối thì thanh âm rõ ràng nhỏ hơn rất nhiều. Đoán chừng nhớ tới hình như người ta cũng đã nhắc qua, chỉ là nàng không để ý thôi.
Lúc ấy, nàng cùng lúc dùng hai viên Giải Độc Đan là vì muốn tìm hy vọng trong tuyệt vọng, đâu ngờ cả hai tuy dùng để giải độc nhưng không giải được độc chướng, cuối cùng gây ra tác dụng phụ.
"Ai... Tuyệt vời."
Giang Bắc Nhiên thở dài, tiếp tục nói:
"Dù ngươi không phân rõ thuốc giải độc thì chắc cũng nghe đan dược có ba phần độc chứ? Còn là hai viên đan dược cao cấp, độc dược trong đó chắc chắn không thấp, không phải nôn ra hai ngụm máu là xong đâu.” Mạnh Tư Bội nghe xong mới chợt hiểu ra, luôn miệng nói:
"Đa tạ tiền bối chỉ điểm, ta xin thụ giáo."
"Về sau đừng ăn linh dược bậy bạ, trước kia ngươi ăn bậy mà không sao là do tu vi ngươi cao, chịu nổi. Một khi gặp phải tình huống như hôm nay, ngươi sẽ mất mạng bất kỳ lúc nào.” Giang Bắc Nhiên nói xong thì lấy một cái bao vải ra:
"Ta châm cứu trị liệu cho ngươi trước, nhưng đây chỉ là biện pháp khẩn cấp, sau khi trở về, ngươi phải điều dưỡng thật tốt, bằng không về thân thể sẽ bị tổn thương."
"Xin hỏi, nên điều dưỡng thế nào?"
"Tìm cao nhân giúp ngươi xem qua là được, xoay qua chỗ khác."
Mạnh Tư Bội nghe xong, đang chuẩn bị quay người thì đột nhiên cẩn thận từng li từng tí hỏi:
"Châm cứu... Có cần cởi quần áo không?"
"Ngươi rất muốn cởi à?"
Mạnh Tư Bội lập tức lắc đầu như trống tỏi.
"Vậy thì không cần, tranh thủ thời gian xoay người qua chỗ khác đi."
Nghe ngữ khí khinh thường của Giang Bắc Nhiên, Mạnh Tư Bội lập tức đỏ mặt, không biết vì gấp hay vì xấu hổ, hoặc nói là vừa thẹn vừa vội.
Mở bao vải ra, Giang Bắc Nhiên bắt đầu châm cứu.
Chỉ vẻn vẹn một cái chớp mắt, Mạnh Tư Bội đã cảm thấy mình khỏe hơn, huyền khí trong cơ thể cũng vận hành thoải mái hơn nhiều.
Thật lợi hại...
Từ lúc gặp được vị cao nhân này đến giờ, hắn liên tiếp phô bày bản thân tinh thông đủ loại phù thuật, trận pháp, luyện khí, cổ thuật, hiện tại ngay cả y thuật cũng chẳng khác là bao...
Năng lực học tập của dị tộc mạnh vậy à?
Trong lúc Mạnh Tư Bội đang suy nghĩ thì một dòng nước chảy xông thẳng tới trán này, huyệt đạo toàn thân như đều được đả thông, vô cùng thư sướng.
"A ! ".
Mạnh Tư Bội nhịn không được rên một tiếng rồi vội dùng tay che miệng lại.
"Chớ lộn xộn."
Nghe tiếng quát lớn sau lưng, Mạnh Tư Bội không khỏi cứng đờ, một chút cũng không dám động.
Không biết vị tiền bối này có tu vi thế nào...
Tuy nói vị tiền bối phô bày đủ các loại phương diện, tất cả đều cường đại nhưng từ đầu tới đuôi, tất cả không liên quan tới võ học, khiến nàng hoàn toàn đoán không đoán được đến tột cùng tu vi của cường giả là gì.
Nhưng Mạnh Tư Bội nghĩ lại một chút thì bình thường trở lại.
Bạn cần đăng nhập để bình luận