Ta Chính Là Không Theo Sáo Lộ Ra Bài

Chương 203: Hợp Tác

Nếu đã thế cũng chỉ có thể đi một bước tính một bước. Bây giờ Giang Bắc Nhiên mới yên lòng nhắm mắt đi ngủ.
Lúc Giang Bắc Nhiên đang ngủ, bên ngoài loạn càng thêm loạn.
Sau chuyện này, Anh Kiệt Hội khẳng định không thể tiếp tục. Đệ tử hai phe cũng có ngăn cách, tình hữu nghị khó khăn lắm mới lập nên nay triệt để sụp đổ.
Lục Dận Long sắp xếp xong mấy đại trận bảo hộ cho Giang Bắc Nhiên thì đi tới gặp Quan Thập An.
"Bắc Nhiên không có sao chứ?"
Quan Thập An hỏi.
Lục Dận Long gật đầu:
"Ừm, đã ngủ rồi."
"Bí mật trên người hắn không ít a."
"Muốn sinh tồn trong loạn thế này, ai mà không có chút bí mật chứ, thẩm vấn xong đệ tử ma giáo đả thương hắn chưa?"
Thấy Lục Dận Long đổi chủ đề, Quan Thập An cũng không hỏi tiếp:
"Vẫn chưa, ngươi tới vừa đúng lúc, cùng vào đi."
"Vậy thì tốt quá, ta cũng muốn nghe xem đến cùng chúng muốn gì.” Lục Dận Long đi vào phòng thẩm vấn, phát hiện đối phương đã bị trói vào cột, trên thân bị dán hai tấm bùa chú. Hai tấm phù này không để tra tấn hắn mà bảo mệnh cho hắn.
Ân Giang Hồng thấy hai người tới thì nói:
"Là ta giám thị bất lực mới để xảy ra loại chuyện này, thật có lỗi, đã các vị kinh sợ."
Lục Dận Long không trả lời, nhìn người bị trói trên cây cột kia:
"Ý ngươi là, chuyện hắn làm không liên quan gì tới ngươi?” Ân Giang Hồng nghe xong thì đáp:
"Nếu ta hạ lệnh để hắn giết đệ tử trong tông các ngươi, kết cục sẽ không thế này."
Lục Dận Long nghe xong thì gật đầu, xem như đồng ý với đối phương.
Thấy Lục Dận Long gật đầu, Ân Giang Hồng nói tiếp:
"Hắn tên Úc Dương Vinh, ba năm trước được chiêu mộ vào Toái Tinh giáo làm hoa quan, vì luôn làm việc cẩn thận nên được giáo chủ dẫn theo tới đây, không ngờ lại xảy ra chuyện này.” Giáo chủ Hạo Diễm của Toái Tinh giáo nghe xong thì đứng ra chắp tay nói với Lục Dận Long:
"Ta đã phái người điều tra thân thế của hắn, ngày mai sẽ có kết quả."
Ân Giang Hồng nghe xong thì nói:
"Ngày mai? Chỉ sợ mấy vị tông chủ không đợi nổi, hay cứ giao cho ta hỏi một chút.” Trong vòng nửa canh giờ sau đó, Lục Dận Long đã rõ vì sao phải dán phù bảo mệnh cho đối phương rồi, Ân Giang Hồng hạ thủ xác thực rất hung ác.
Ban đầu miệng của Úc Dương Vinh thật sự rất cứng, vẫn luôn khai là không ai sai hắn, nhưng đến cuối vẫn không gánh được, đã khai ra bản thân là người của Tử Vi giáo, tới đây để khơi lên phân tranh giữa ma giáo và chính phái..
Tử Vi giáo là Vịnh Châu lệ thuộc Phong Châu, là một ma giáo có quy mô tương đối lớn.
Căn cứ những gì Úc Dương Vinh khai, Tử Vi giáo muốn phát triển đến Phong Châu, cho nên phái rất nhiều đệ tử nằm vùng trong ma giáo ở Phong Châu, chỉ cần tìm được cơ hội sẽ phá vỡ sự cân bằng giữa hai phe.
Lời này tuy hợp lý nhưng vẫn có không ít chỗ hổng, đầu tiên hắn nói không biết có đồng bọn nào bị cài vào không vì họ không biết mặt lẫn nhau.
Mặt khác, đối phương cũng chẳng thể nói ra kế hoạch cụ thể gì, chỉ hung hăng cường điệu hắn tới để chấp hành nhiệm vụ được giao, còn lại thì không biết gì cả.
Dưới tình huống hắn khăng khăng là vậy, Ân Giang Hồng cũng không có cách gì để moi thêm nữa, chỉ có thể chờ ngày mai người được phái đi điều tra về báo cáo thôi.
Đêm khuya, bên cạnh một cái bàn tròn, Ân Giang Hồng uống xong một chén rượu thì nói với Quan Thập An:
"Ngươi biết mục đích thật sự ta đến đây lần này là gì không?"
"Không biết."
Quan Thập An ngay cả đoán cũng lười đoán.
"Không thú vị."
Ân Giang Hồng tự rót cho mình một chén rượu rồi nói tiếp:
"Hiện tại hai ta đều là Huyền Tông, ngươi không cảm thấy tiếp tục ở lại Phong Châu rất vô nghĩa à?” Quan Thập An nghe xong thì nhíu mày hỏi:
"Ngươi muốn làm gì?"
"Muốn liên thủ với ngươi, phát triển thế lực của chúng ta đến những châu khác."
"Liên thủ?"
Quan Thập An như nghe được chuyện cười:
"Ta sao có thể liên thủ cùng ma giáo!"
"Ai, hẹp a."
"Cái gì hẹp?"
"Cách nhìn hẹp."
Ân Giang Hồng nói xong thì uống sạch ly rượu:
"Cái gì ma giáo, chính phái, không phải chỉ là hư danh thôi à? Lần này ta tới là muốn cho ngươi thấy, đệ tử ma giáo chúng ta không thua chính phái các ngươi, thậm chí so với các ngươi càng mạnh hơn! Bây giờ không lữ ngươi vẫn cảm thấy thiện ác phải có lằn ranh rõ ràng ư? Chẳng lẽ đệ tử chính phái các ngươi sẽ không làm điều xấu?” "Chớ có nói bậy! Đệ tử chính phái chúng ta quang minh chính đại hơn ma giáo các ngươi nhiều!” "Ồ? Đúng không, sao ta nghe nói nội đấu giữa các ngươi tương đương lợi hại a. Nếu không làm ba cái đại hội vớ va vớ vẩn này làm gì.” Quan Thập An nghe xong thì có chút trầm mặc, trong lúc nhất thời không tìm thấy lời để phản bác Ân Giang Hồng.
Thấy Quan Thập An không nói lời nào, Ân Giang Hồng nói tiếp:
"Chính phái hay ma giáo chỉ là cách gọi mà thôi. Không bằng chúng ta phân loại đệ tử của mình. Hiện tại đệ tử danh gia vọng tộc đều tập trung trong chính phía các ngươi, mà hài tử nghèo đều gia nhập ma giáo chúng ta. Sao chúng ta không liên hợp, khiến Phong Châu có một lực lượng hoàn chỉnh!”
Bạn cần đăng nhập để bình luận