Ta Chính Là Không Theo Sáo Lộ Ra Bài

Chương 863: Khôi Thủ (1)

Giang Bắc Nhiên nói xong thì lấy một bản danh sách từ trong Càn Khôn giới ra, đưa cho Thi Hồng Vân.
"Ồ?"
Thi Hồng Vân có hơi kinh ngạc, hắn biết trong đảo đã xảy ra chuyện gì. Trên đảo bỗng xuất hiện Thạch Linh trên mức Huyền Hoàng, gần như tàn sát các tiểu bối trên đảo. Nhưng bấy giờ lại xuất hiện hai người đánh bại Thạch Linh, cứu mạng của tất cả mọi người.
Hai người này một người là Hàn Đại Thành, là người của Lâm gia Kỳ quốc, còn một người là Cư Tử Dân, là đệ tử Vô Thượng tông của Tăng quốc.
Vì báo đáp ân cứu mạng của hai người, cơ hồ tất cả các tiểu bối đều giao tài bảo thu hoạch được cho họ.
Chuyện này có thể nói là hợp tình hợp lý, Thi Hồng Vân cũng chấp nhận cho đám tiểu bối làm như thế. Nếu trong mắt đám tiểu bối này chỉ có tranh đấu, không có tâm trả ơn thì mới thật sự là đáng sợ.
Cho nên, lúc Thi Hồng Vân nghe được Giang Bắc Nhiên không đưa thu hoạch của Thi gia cho Hàn Đại Thành thì có hơi kinh ngạc.
Lúc này, Thi Gia Mộ cũng tránh thoát khỏi cái ôm của mẫu thân, chạy lại tới trước mặt lão tổ tông, dùng hai tay dâng một hộp Càn Khôn giới lên và nói:
"Lão tổ tông, thu hoạch trong chuyến đi lên Kim Đỉnh đảo này đều ở đây, ngài nhìn qua thử ạ.”
Thi Hồng Vân cũng không vội nhận lấy cái hộp, mà nhìn về phía Giang Bắc Nhiên hỏi:
"Nói thử xem, chuyện gì đã xảy ra."
Hắn không tin Giang Bắc Nhiên có thể độc lập sinh tồn trên Kim Đỉnh đảo. Lần này đa phần mọi người đều giao ra thu hoạch của mình, chứng tỏ mọi người đều sẽ nhận được sự bảo hộ của hai người kia.
Thi Hồng Vân cũng không tin Giang Bắc Nhiên sẽ là người vô ơn, vì thế rất mong chờ lời giải thích của Giang Bắc Nhiên.
"Bẩm tiền bối, chuyện là thế này..."
Một lát sau, nghe Giang Bắc Nhiên nói xong, Thi Hồng Vân không khỏi cười ha hả, rốt cuộc hắn cũng hiểu chuyện gì đã xảy ra.
Lúc này, Tiểu Thất và Cư Tử Dân cũng đi ra ngoài. Trong lúc nhất thời, toàn trường không ngừng vỗ tay, tất cả Huyền Vương trở về từ cõi chết đều vỗ tay một cách thật lòng cho hai người họ.
Cư Tử Dân và Tiểu Thất cũng không ngừng đáp lễ bốn phía.
Cùng lúc đó, người của Lâm gia và Vô Thượng tông cũng đi tới chỗ đệ tử nhà mình, cao tầng của mỗi nhà đều cười đến mức không ngậm được miệng.
Đệ tử nhà họ không chỉ kiếm được mặt mũi cho họ mà còn âm thầm khẳng định thực lực của họ tại lục quốc, khiến một nhóm Huyền Vương phải thiếu nợ ân tình của họ, hơn nữa còn mang về một lượng lớn tài bảo trong Kim Đỉnh đảo nữa chứ.
Nhà mình đệ tử lúc này thế nhưng là quá cho bọn hắn kiếm mặt, không chỉ có để lục quốc thực lực cao cấp nhất, tiềm lực lớn nhất một nhóm Huyền Vương đều thiếu nợ hạ nhân tình, hơn nữa còn mang về đại lượng Kim Đỉnh đảo bảo tài.
Có thể nói là thắng lợi trở về.
Đối với dạng đệ tử ưu tú này, đương nhiên họ chỉ cười trừ rồi cười trừ thôi.
"Lợi hại a, tiểu muội, quả nhiên tiểu tử ngươi đề cử rất lợi hại, nhanh như vậy đã làm ra trò trống rồi."
Tam ca của Lâm Thi Uẩn nói xong thì đi tới trước mặt nàng.
"Đúng thế, ngay từ đầu ta đã nói rồi mà."
Lâm Thi Uẩn đắc ý nói.
"Ha ha ha, làm tốt lắm, làm tốt lắm. Yên tâm, lần này mặc kệ kết quả có thế nào đi nữa, Tam ca vẫn đồng ý đưa đồ cho ngươi.”
Vừa nghe đến có tin tức manh mối về Lưỡng Nghi Bí Vũ, Lâm Thi Uẩn lập tức cao hứng nói:
"Đa tạ Tam ca!"
"Khách khí cái gì, nói về sự tích của Tiểu Thất nói cho chúng ta nghe đi, để chúng ta cùng cao hứng một chút."
"Không có vấn đề gì..."
Lâm Thi Uẩn vừa muốn nói gì đó thì tròng mắt xoay tròn, đột nhiên nhìn về phía Tiểu Thất:
"Tiểu Thất, hay tự ngươi nói đi."
Tiểu Thất nghe xong lập tức trả lời:
"Vâng, kỳ thật chỉ là chút việc nhỏ thôi. Nếu Tam gia cảm thấy hứng thú, Tiểu Thất sẽ kể cho các vị nghe."
Đến đêm, cổng truyền tống chậm rãi đóng lại, Bích Tiêu hội cũng chính thức kết thúc.
Tất cả Huyền Vương may mắn còn sống sót đang được tông chủ hoặc gia chủ nhà mình kiểm tra, sau khi xác định trên thân họ không có Càn Khôn giới dư thừa hoặc tư tàng tài bảo thì lập tức tụ tập lại trên quảng trường, chuẩn bị đợi trưởng bối của mình tuyên bố ba vị trí đứng đầu của Bích Tiêu hội lần này.
Đương nhiên, kỳ thật họ đã sớm biết đáp án.
Chỉ chốc lát sau, một vị công tử mặc áo xanh trường bào văn nhã đi lên đài diễn thuyết.
Sau một loạt các lời nói vuốt mông ngựa, Giang Bắc Nhiên biết hắn là phát ngôn viên do mọi người bình chọn ra, xem như là người nổi bật nhất trong thế hệ trẻ trên phương diện huyền nghệ.
Cảm tạ xong những người cần cảm tạ, Ứng Hãn Mạc chắp tay với mọi người:
“Ta biết chuyến đi lần này các vị đã vất vả nhiều. Ta cũng không nói nhảm nhiều nữa. Sau khi tài bảo được giám định xong, khôi thủ Bích Tiêu hội lần này chính là đội ngũ của Thi Gia Mộ đến từ Thi phủ Đồng quốc.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận