Ta Chính Là Không Theo Sáo Lộ Ra Bài

Chương 260: Thật Buồn Nôn

Giang Bắc Nhiên nhận lấy rồi chắp tay:
"Đa tạ Trương đường chủ."
Mặc dù hiện tại hắn đã có Dung Viêm Than nhưng đối với than tốt mà nói, Giang Bắc Nhiên không ngại có nhiều hơn.
Trương Hạc Khanh vỗ vai Giang Bắc Nhiên, cảm khái:
"Ta biết chỉ cần ngươi nghiêm túc, trong toàn bộ Phong Châu khó tìm ra người có thể thắng ngươi. Mà ngươi cũng thấy đấy, dù ngươi không có thiên phú tu luyện, chỉ cần là người có bản lĩnh đều có thể dương danh lập vạn, cho nên về sau vẫn phải tiếp tục cố gắng a."
"Đệ tử đã nhớ."
"Đúng rồi, trước đó tông chủ từng nói với ta, đoán chừng một đoạn thời gian nữa ngươi mới về, sao mới mấy ngày đã về tông rồi?"
"A, mọi chuyện tương đối thuận lợi nên về sớm."
"Bất quá tiểu tử ngươi cũng nghiêm túc thật đấy, làm việc rất đáng tin, ta cũng ngoài ý muốn."
Nói xong Trương Hạc Khanh có chút do dự rồi nói lảng sang chuyện khác:
"Tới tới tới... Ngươi thấy bồn Phật Tang này thế nào?"
Trương Hạc Khanh đứng trước một chậu Phật Tang màu đỏ hỏi.
Giang Bắc Nhiên nghe xong thì tiến lên một bước nói:
"Cánh hoa hình quả trứng ngược, phần đỉnh tròn, bên ngoài có lông mềm, xem ra đường chủ vẫn hiểu rõ Phật Tang thích ấm áp và ẩm ướt."
"Không sai, không sai, trò chuyện với người hiểu hoa rất thú vị.” Trương Hạc Khanh nói xong lại kéo Giang Bắc Nhiên bình phẩm chậu hoa khác..
Đánh giá xong chậy cuối cùng, Trương Hạc Khanh được Giang Bắc Nhiên dỗ cho mặt mày hớn hở, tâm tình thật tốt cao hứng nói:
"Vậy ngươi nói xem, nếu ta mời Vu hộ pháp đến ngắm hoa, nàng sẽ thích chứ?"
Hèn mọn a...
Thầm thở dài, Giang Bắc Nhiên đáp:
"Ta tin Vu hộ pháp sẽ thích."
"Được, có ngươi câu này của ngươi, ta đã yên tâm rất nhiều."
Nói xong, Trương Hạc Khanh cảm khái:
"Ngươi không biết a, trong khoảng thời gian ngươi ra ngoài, ngày càng nhiều đường muốn hợp tác với Thủy Kính đường. Nhất là Dương Ngọc Lâm của Loạn Tinh đường, cả ngày đều lôi Ngô Thanh Sách ra nói khoác chính mình biết dạy đệ tử ra thế nào, kết quả thì sao? Nói hồi lâu cũng chẳng được gì.” Trương Hạc Khanh có chút khinh thường hừ một tiếng, nói tiếp:
"Ta thấy đó, tên Ngô Thanh Sách kia là thiên phú đủ cao, cộng với ra ngoài liên tục gặp kỳ ngộ mới luyện thành bản sự như thế.” Trương Hạc Khanh nói xong thì nhìn về phía Giang Bắc Nhiên:
"Ngươi nói xem có đúng không?"
"Đệ tử cũng cho là vậy."
"Cũng may Vu hộ pháp thấy rõ, không bị lão già này bẫy. Ngươi nói đi, sao lại có loại người da mặt dày như vậy chứ? Vu hộ pháp đã cự tuyệt, hắn còn cả ngày đến dây dưa, thật khiến người ta buồn nôn."
...
Lúc này, những gì Giang Bắc Nhiên nghe được chẳng khác nào chó chê mèo lắm lông. Cả hai cùng là thiểm cẩu... . không đúng, đều vì tình yêu, cần gì đấu đá lẫn nhau, cùng có chung một sở thích thì nên trở thành bằng hữu tốt mới đúng.
Đương nhiên, những lời này cũng không thể nói ra, Giang Bắc Nhiên chỉ có thể gật đầu phụ họa:
"Hành vi như vậy thật khiến người ta buồn nôn!"
Trương Hạc Khanh gật đầu nói tiếp:
"Cho nên, nếu ngày mai ngươi tới Thủy Kính đường gặp được Vu hộ pháp mà nói, kêu nàng đến chỗ ta ngắm hoa đi."
Cái logic gì đây... Sao lại kéo ta vào rồi.
Dù rất muốn ói nhưng Giang Bắc Nhiên vẫn gật đầu nói:
"Đệ tử biết."
"Vất vả cho ngươi, vậy hôm nay ngươi trở về nghỉ ngơi sớm đi."
"Vâng, đệ tử cáo từ."
Giang Bắc Nhiên chắp tay với Trương Hạc Khanh xong thì thối lui khỏi chính sảnh.
Bái hiến mấy vị lãnh đạo trực tiếp xong, Giang Bắc Nhiên trực tiếp ra sau núi, dùng tinh thần lực quét ra được sự tồn tại của Cố Thanh Hoan.
Giang Bắc Nhiên đẩy cửa phòng tu luyện ra thì thấy cả người Cố Thanh Hoan tản ra huyền khí màu xanh thì vui mừng nhẹ gật đầu.
Xem ra thật sự đã luyện thành.
Trước khi đi, Giang Bắc Nhiên đã đưa Chân Nguyên Thiên Cương Quyết cho Cố Thanh Hoan.
Bây giờ thấy Cố Thanh Hoan rốt cuộc cũng tìm được công pháp thích hợp với bản thân, Giang Bắc Nhiên bỗng có cảm giác như hài tử nhà mình vừa thi đỗ đại học Bắc Kinh vậy.
Giang Bắc Nhiên xen vào mà ra ngoài bắt đầu bố trí trận pháp.
Một lúc lâu sau, huyền khí màu xanh trên người Cố Thanh Hoan từ từ tán đi, toàn thân bốc hơi nóng chậm rãi mở mắt ra.
Ừm! ?
Cố Thanh Hoan phát hiện phòng tu luyện được mở ra thì bỗng đứng lên, chạy ra khỏi phòng tu luyện.
Thấy Giang Bắc Nhiên, Cố Thanh Hoan vội chạy tới hô:
"Bái kiến sư huynh!"
Giang Bắc Nhiên đang bày trận đứng lên, nhìn Cố Thanh Hoan:
"Tiến độ tu luyện khá ổn, xem ra Chân Viễn Thiên Cương Quyết rất thích hợp với ngươi."
"Vâng, ta nhất định sẽ tu luyện thật tốt để báo đáp sư huynh."
Cố Thanh Hoan nói xong thì lấy một cái nhẫn Càn Khôn ra đưa cho Giang Bắc Nhiên bằng hai tay:
"Sư huynh, đây là vật liệu trước khi đi ngài kêu ta tìm."
"Ồ? Tử Tủy Thiết cũng có?"
"Đúng!"
"Không sai, dù cường độ tu luyện cao nhưng ta vẫn không quên những gì sư huynh dặn.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận