Ta Chính Là Không Theo Sáo Lộ Ra Bài

Chương 226: Phân Phó

Ban thưởng hoàn thành nhiệm vụ: Cộng một điểm trận pháp.
Ta khuyên thành công rồi?
Giang Bắc Nhiên thở phào nhẹ nhõm, trong đầu đột nhiên hiện lên khuôn mặt kinh ngạc của Vu hộ pháp khi nghe tin hắn chủ động muốn tham gia Anh Kiệt Hội. nếu để đối phương biết hắn dám vì tông môn mà cự tuyệt giáo chủ ma giáo thì chẳng biết sẽ có biểu tình gì nữa.
Nhưng không thể không nói, nếu không có sự tín nhiệm được vun bồi nhiều năm. Đôi khi Giang Bắc Nhiên cảm thấy hành vi không làm theo lẽ thường này của hắn thật sự rất tự tìm đường chết a.
“Được rồi, bắt đầu nói chuyện chính sự đi.” Lúc này, Ân Giang Hồng cất bàn cờ đi, lấy một phần danh sách ra đặt trên bàn rồi nói với Giang Bắc Nhiên:
"Chuyện của Hoàng bang ta đã sắp xếp người điều tra, ngươi cũng từng gặp Hoàng bang rồi, ngươi giúp bản tôn nhìn xem ai trong đây là bang chủ Hoàng bang.” Đã điều tra xong? Hiệu suất tốt thật...
Lựa chọn một: Trực tiếp cự tuyệt Ân Giang Hồng yêu cầu.
Ban thưởng: Mặc Sương Linh Lục (Huyền cấp trung phẩm).
Lựa chọn hai: Thông qua Quan Thập An uyển chuyển cự tuyệt Ân Giang Hồng.
Ban thưởng: Loan Chu Y (Hoàng cấp thượng phẩm).
Lựa chọn ba: Nhận lấy danh sách.
Ban thưởng: Một điểm thuộc tính cơ bản ngẫu nhiên.
Ai, quả nhiên không được...
Kỳ thật Giang Bắc Nhiên cũng không muốn xem danh sách này. Dù sao khả năng cao trong danh sách này sẽ có những nhân vật có mặt mũi trong ma giáo. Hơn nữa, còn có rất nhiều chuyện đại sư liên quan tới ma giáo. Một khi hắn đụng vào, chả khác nào đạp nửa chân lên thuyền giặc.
Nhưng hắn vừa muốn cự tuyệt thì nhiệm vụ đã được phát động.
Dựa vào nhiệm vụ, Giang Bắc Nhiên có thể xác định dù Ân Giang Hồng trông có dễ gần bao nhiêu thì đối phương vẫn là chúa tể một phương. Nếu hắn không tìm ra lý do cự tuyệt thích hợp thì dù có nói gì đối phương vẫn sẽ ghim hắn, thậm chí trở mặt tại chỗ.
Chọn số ba xong, Giang Bắc Nhiên bất đắc dĩ nhận lấy danh sách.
Ban thưởng hoàn thành nhiệm vụ: Cộng một điểm tốc độ.
Nghe được âm thanh nhắc nhở, Giang Bắc Nhiên đột nhiên phát hiện ra, trọng điểm chính là danh sách. Tiếp đó hắn chỉ cần tùy tiện qua loa chút là được.
Bất quá lúc này Ân Giang Hồng đang theo dõi hắn, nếu hắn qua loa quá phận chắc chắn không được, cho nên Giang Bắc Nhiên chỉ đành bật mode diễn xuất lên, dùng hết thảy các loại biểu lộ để diễn tả sự nghiêm túc của mình. Kỳ thật trong lòng hắn lại đang nghĩ ngày mai nên ăn gì.
Nhưng vào lúc hắn lật hết danh sách, một cái tên đã khiến Giang Bắc Nhiên chú ý.
Lệ Thương Thiên Cái tên này vừa nghe đã thấy phản loạn rồi!
Nhìn xuống chút nữa, giáo chủ Huyết Viêm giáo.
Đọc tới đây, trong nháy mắt ký ức của Giang Bắc Nhiên được kích hoạt.
Đây chẳng phải là cha của tiểu tử ngốc kia hả.
Giang Bắc Nhiên đột nhiên nhớ tới Lịch Phục Thành, không khỏi có phần xúc động.
Cũng không biết hiện tại hắn lăn lộn thế nào rồi, bất quá vị cha ruột kia... Không đúng, Tam thúc đi theo kia hẳn là không có vấn đề gì nhỉ.
Nghĩ tới Tam thúc, Giang Bắc Nhiên bỗng thấy ba chữ Lệ Thương Thiên xanh mơn mởn.
Bất quá vì là diễn viên ưu tú nên Giang Bắc Nhiên không để lộ những điều này, nhanh chóng lật tới trang tiếp theo.
Sau khi xem hết danh sách, Giang Bắc Nhiên thở dài một hơi.
"Thế nào, nhận ra ai rồi à?” Ân Giang Hồng hỏi.
Giang Bắc Nhiên đặt danh sách qua một bên, chắp tay với Ân Giang Hồng:
"Kỳ thật vãn bối chỉ mới nghe nói tới tên của Hoàng bang chủ chứ không tiếp xúc quá nhiều, cho nên không thấy ai quen mắt cả.” "Cái này..."
Ân Giang Hồng gật đầu:
"Vậy ngươi cảm thấy chữ Hoàng trong Hoàng bang này thì sao? Liệu có liên quan tới chữ Hoàng trong Hoàng tông chủ không?” Ngài nói thẳng vào vấn đề chính không được à...
Cảm giác được Quan Thập An cũng trợn tròn mắt nhìn, Giang Bắc Nhiên nhức trứng vô cùng.
Trong lúc Giang Bắc Nhiên đang nghĩ xem nên trả lời thế nào, Quan Thập An đã lên tiếng:
"Ân giáo chủ, câu hỏi này có phần o ép quá rồi, chẳng lẽ trong ma giáo không có ai họ Hoàng?"
"Ai! Đúng, thật sự không có."
Ân Giang Hồng cười nói.
Thấy hai đại lão chuẩn bị cãi nhau tiếp, Giang Bắc Nhiên yên lặng ngồi một bên, dù sao hắn không giúp được gì, cũng không cần trêu vào làm chi.
Chờ hai người nhao nhao đủ rồi, Ân Giang Hồng mới cầm danh sách mà Giang Bắc Nhiên vừa để trên bàn nói:
"Ai, đúng là phiền toái."
Nói đến đây, tròng mắt Ân Giang Hồng xoay một cái:
"Bắc Nhiên a."
Nghe thấy giọng điệu của Ân Giang Hồng, Giang Bắc Nhiên đột nhiên nổi da gà.
Cách gọi này, tuyệt đối không có chuyện tốt...
Nhưng Giang Bắc Nhiên lại chắp tay đáp:
"Không biết Ân giáo chủ có gì phân phó."
"Vừa rồi ngươi không cho ta tới Quy Tâm tông đúng không?"
"Vãn bối không dám, vãn bối chỉ hi vọng..."
"Đừng đừng đừng, không cần nói nhảm nhiều như vậy, muốn bản tôn không đi cũng được, chỉ là chuyện Hoàng bang ở khu Giang Bắc thì nhờ ngươi thuận tay giúp đỡ điều tra một chút a?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận