Ta Chính Là Không Theo Sáo Lộ Ra Bài

Chương 589: Tiểu Nương Tử (3)

Tiểu nương tử chưa tỉnh hồn vội nhặt y phục lên che thân, nàng nhìn Giang Bắc Nhiên một chút, nhưng thật sự không nghĩ ra được lý do gì tới cảm ơn hắn cả.
Lúc này, thư sinh mới bò dậy, giữ chặt tay tiểu nương tử:
"Thiến nhi, chúng ta đi nhanh đi, bằng không tên du côn kia lại quay lại.” Tiểu nương tử có chút không cam lòng nhìn Giang Bắc Nhiên một chút rồi gật gật đầu chạy theo thư sinh.
Chỉ vậy thôi?
Xem xong, Giang Bắc Nhiên không khỏi nhún vai, nhưng hắn đoán hẳn vẫn còn phần tiếp theo, bằng không chỉ ba tên tiểu nhân này sao phát động được nhiệm vụ Địa cấp chứ.
Giang Bắc Nhiên an tâm dùng rượu và đồ ăn xong bèn buông đặt mấy đồng tiền xuống rồi rời khỏi quán rượu.
Vì hôm nay đã phát động không ít nhiệm vụ nên Giang Bắc Nhiên không tính đi tiếp nữa, quyết định tìm một khách sạn ở lại.
Khi tiểu nhị hỏi Giang Bắc Nhiên cần phòng nào thì nhiệm vụ lại được phát động.
Lựa chọn một: Vào ở phòng Thiên hào.
Ban thưởng: Quỷ Trận Đồ (Địa cấp hạ phẩm).
Lựa chọn hai: Vào ở phòng Địa hào.
Ban thưởng: Ô Kim Minh Phổ (Huyền cấp trung phẩm).
Lựa chọn ba: Vào ở phòng Nhân hào.
Ban thưởng: Cộng một điểm thuộc tính cơ sở ngẫu nhiên.
Mùa xuân của gia lại về rồi!
Nhìn ba lựa chọn này, Giang Bắc Nhiên bỗng nhớ tới đủ loại trắc trở khi lần đầu xuống núi thí luyện.
Đúng vậy a... Rõ ràng trước kia cũng khó khăn như hiện tại, sao bây giờ lại thấy áp lực thế này? Là vì an nhàn quá lâu sao?' Trong lúc nhất thời, Giang Bắc Nhiên cảm khái vô hạn.
Nhớ ngày đó, tu vi hắn lẹt đẹp dưới mặt đất, điểm thuộc tính cũng chẳng có, kỳ thật đi nửa bước cũng khó, tùy tiện tới tiểu trấn, gặp được mấy tên du côn lưu manh cũng phát động một đống nhiệm vụ.
Bây giờ chẳng qua từ du côn lưu manh biến thành Huyền Tôn Huyền Thánh mà thôi, kỳ thật trên bản chất cũng không khác gì nhau.
Trong chớp nhoáng, Giang Bắc Nhiên đột nhiên cảm thấy bản thân như đã tìm về sơ tâm, áp lực tâm lý cũng không có lớn như vậy.
Chọn số ba xong, Giang Bắc Nhiên thuê một gian phòng chữ Nhân.
Ban thưởng hoàn thành nhiệm vụ: Cộng một điểm chuyên chú.
Thấy thế, tâm tình Giang Bắc Nhiên không khỏi tốt hơn.
Bất quá Giang Bắc Nhiên cảm thấy, mặc kệ hắn làm gì cũng đều rất chuyên chú, không biết điểm thuộc tính mới này sẽ có tác dụng gì.
Giang Bắc Nhiên được tiểu nhị dẫn tới phòng, đẩy cửa ra thì phát hiện bên trong cũng không tệ lắm, tốt hơn một chút so với các phòng chữ Nhân hắn từng ở.
"Khách quan, trên bàn có cái chuông, có chuyện gì ngài cứ rung nó, ta sẽ tới ngay.” "Cho ngươi."
Nói xong, Giang Bắc Nhiên đưa vài đồng cho tiểu nhị.
"Đa tạ gia, đa tạ gia, ngài nghỉ ngơi trước, ta giúp ngài đốt đun chút nước nóng."
Tiểu nhị nhận được tiền thưởng thì cúi đầu ra khỏi gian phòng, cung kính gài cửa lại cho Giang Bắc Nhiên.
Giang Bắc Nhiên nằm lên giường nhìn trần nhà, không khỏi liền tới nhóm người vừa rồi.
“Đến cùng chúng muốn làm gì.....” ….
Giang Bắc Nhiên ăn một viên Khẩu Thiên Hoàn xong, đang chuẩn bị lên giường nghỉ ngơi thì thấy một bóng người đột nhiên xông vào từ cửa sổ. Đồng thời, ba lựa chọn cũng nhảy ra.
Lựa chọn một: Trực tiếp giết kẻ xông vào.
Ban thưởng: Đại Bi Minh Quyết (Địa cấp hạ phẩm).
Lựa chọn hai: Hỏi thăm là ai đến.
Ban thưởng: Chân Nguyên Lôi Pháp… Lựa chọn ba:
"Tới rồi....."
Ban thưởng: Cộng một điểm thuộc tính cơ sở ngẫu nhiên.
Hả?
Thấy thế, Giang Bắc Nhiên lông mày nhíu lại, trong nháy mắt liền hiểu ý của hệ thống.
Giả bộ làm cao thủ!
Chọn số ba xong, Giang Bắc Nhiên rời giường, ngồi trước bàn trà, cầm một ly trà nói:
"Tới rồi à."
Thân ảnh vừa vào đứng hình, theo bản năng lui về sau một bước, đôi mắt liếc ngang liếc dọc, tựa hồ đang xem thử có ai mai phục hắn hay không, lại như đang tìm đường ra.
Giang Bắc Nhiên rót một chén trà nóng, đẩy cái chén đưa về phía thân ảnh kia:
"Không cần tìm, trong phòng chỉ có một mình ta."
Người kia không tìm được gì thì dứt khoát ngồi xuống, thoải mái tiếp nhận chén trà:
"Nghe tới chúng ta rồi?"
"Không quan trọng, ta chỉ biết đêm nay sẽ có người tới tìm ta."
"Quả nhiên là một công tử ca thú vị."
Bóng người nói xong thì uống một hơi hết chén trà, gỡ hồ lên đầy rượu bên hông xuống:
"Người nơi này đều gọi ta là Tiểu Thất, không biết công tử họ gì."
"Không dám, họ Vương."
"Nguyên lai là Vương công tử, hạnh ngộ, hạnh ngộ."
Tiểu Thất làm động tác vái chào Giang Bắc Nhiên hai cái rồi nói tiếp:
"Chuyện ban ngày để Vương công tử chê cười rồi."
Quả nhiên là “phần sau”.....
Từ khi người tự xưng là Tiểu Thất này nhảy vào, Giang Bắc Nhiên đã đoán được có liên quan tới chuyện ban sáng. Đúng là không sai đi đâu được.
Nghĩ đến đây, Giang Bắc Nhiên cũng mỉm cười, không đáp lại.
Thấy Giang Bắc Nhiên không nói gì, Tiểu Thất cầm chén rượu lên, uống một hơi cạn sạch.
"A ! ".
A ra một ngụm tửu khí, Tiểu Thất lại cầm bình hồ lô kia:
"Rượu này nhà ta tự nhưỡng, Vương công tử muốn nếm thử không?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận