Ta Chính Là Không Theo Sáo Lộ Ra Bài

Chương 839: Thạch Linh Xuất Hiện (3)

Giờ khắc này, Tiểu Thất cảm thấy mình như đang nằm mơ, hoàn toàn không phân biệt được có phải là thật chăng.
Giang Bắc Nhiên gật đầu rồi đáp:
"Ừ, là ta, ngươi có thể buông tay ra rồi, còn lại giao cho ta là được."
Trong lúc nhất thời, cảm giác an tâm tràn ngập trong lòng Tiểu Thất, hai tay hắn nới lỏng.
Giang Bắc Nhiên nhét một viên Ngưng Hoa Đan vào miệng Tiểu Thất rồi thả cánh tay Thạch Linh ra, khiêng Tiểu Thất tới một bãi cỏ cách đó không xa.
Lúc này Thạch Linh còn đang ngơ ngác, vừa rồi nhân loại kia chỉ dùng một tay đã đỡ được nắm đấm toàn lực của hắn? !
'Chuyện này rốt cuộc là sao! ?' Thạch Linh vốn tưởng bản thân tới Kim Đỉnh đảo là để đồ sát nhân tộc. Kết quả xuất hiện một tên nhân tộc có thể thương tổn hắn, việc này xem như xong đi, chỉ là khúc nhạc dạo ngắn ngủi thôi. Cơ mà con hàng vừa xuất hiện này là sao? !
'Chẳng lẽ nhân loại cũng nắm giữ được bí thuật có thể để cường giả tiến vào Kim Đỉnh đảo? !’ Trong lúc nhất thời, Thạch sLinh có chút luống cuống. Dù sao trước khi lên đảo hắn căn bản không ngờ bản thân sẽ đụng phải cường địch nên cản bản không chuẩn bị quá nhiều, chỉ tập trung vào tầm bảo là chính.
Đặt Tiểu Thất lên bãi cỏ xong, Giang Bắc Nhiên nhìn vết thương đang khép miệng với tốc độ mắt thường có thể nhìn thấy được của Tiểu Thất thì yên tâm xoay người, nhìn về phía Thạch Linh.
'Ân... Quả nhiên rất giống thạch đầu nhân a, không biết có biết ném lốp xe không.' Nhìn quái thú dung nham trước mắt này, Giang Bắc Nhiên không khỏi thầm nghĩ.
Vừa rồi hắn dẫn Cư Tử Dân đi vòng quanh núi thật lâu, rốt cục cũng không phụ người có lòng.
Cư Tử Dân phát hiện một khối mâm tròn trong sơn động.
Giang Bắc Nhiên vừa tính tới đó lấy thì hệ thống nhắc nhở...
Lựa chọn một: Lấy mâm tròn.
Ban thưởng: La Vương Thủ , Địa cấp trung phẩm.
Lựa chọn hai: Không làm gì cả.
Ban thưởng: Cộng một điểm thuộc tính cơ sở ngẫu nhiên.
Trong nháy mắt nhìn thấy nhắc nhở, Giang Bắc Nhiên liền biết mình vừa phát hiện chuyện trọng đại, cái mâm tròn này tuyệt đối có liên hệ đặc thù với Kim Đỉnh đảo!
Dưới sự cuồng hỉ, Giang Bắc Nhiên không vội quan tâm tới mâm tròn mà kêu Cư Tử Dân trở về, một mình hắn vào hang động.
Để không chậm trễ thời gian, Giang Bắc Nhiên chuẩn bị phân tích vị trí xung quanh mâm tròn trước xem có phát hiện vật phẩm đặc thù gì chăng.
Giang Bắc Nhiên mở Thiên Nhãn Trận ra, vừa định tìm kiếm thì thấy một "Thạch đầu nhân" đang đồ sát nhân loại, đồng thời cũng thấy được đám Lâm Thi Uẩn.
'Thật đúng là thể chất gây phiền toái a...' Giang Bắc Nhiên thầm mắng xong thì biến mất khỏi huyệt động.
Tới chiến trường, Giang Bắc Nhiên thấy được Tiểu Thất như bật hack, đang chiến đấu vượt cấp.
'Không hổ là người có mệnh cách nhân vật chính.' Giang Bắc Nhiên vốn tưởng mình không cần xuất thủ thì Tiểu Thất vẫn có thể giải quyết người đá này, nhưng khác với hắn nghĩ, tuy Tiểu Thất bật hack nhưng cùng lắm chỉ không bị thạch đầu đồ sát mà thôi, cách biệt thực lực vẫn vô cùng lớn.
Mặc dù Giang Bắc Nhiên thầm nghĩ nhân vật chính chắc chắn không chết nhưng khi thấy thạch đầu đánh một quyền vào đầu Tiểu Thất, hắn vẫn không nhịn được mà xuất thủ.
"Biết nói tiếng người không?"
Giang Bắc Nhiên hỏi Thạch Linh.
Hắn vẫn rất hiếu kỳ, vì sao thạch đầu có thể vượt cấp tiến vào Kim Đỉnh đảo, nếu có thể điều tra được chút đầu mối hữu dụng, có lẽ sẽ có lợi cho việc điều tra về Kim Đỉnh đảo của hắn.
Nhưng đối mặt với câu hỏi của Giang Bắc Nhiên, Thạch Linh lại trực tiếp đánh một quyền ra.
"Oanh!"
Sau tiếng vang thật lớn, nắm đấm của Thạch Linh bị Giang Bắc Nhiên vững vàng tiếp lấy.
"Ầy, xem ra không giao lưu được rồi."
Sau câu nói của Giang Bắc Nhiên là tiếng kêu gào hoảng sợ của Thạch linh, vì nó phát hiện cánh tay của mình đang chậm rãi vỡ vụn.
Rất nhanh, chỉ nghe "phanh" một tiếng, cánh tay của nó đã triệt để hóa thành bột mịn bay theo gió rít.
"Ngao!"
Thạch Linh kêu thảm một tiếng, không biết vì sao đòn công kích vừa rồi của mình không có hiệu quả, ngược lại cánh tay còn bị phản lực chấn cho vỡ nát.
'Cảnh giới tên nhân loại này còn cao hơn cả ta!' Lần này, Thạch Linh thật sự luống cuống, cảm giác hài lòng khi được tàn sát nhân loại đã không còn nữa, trong lúc thoáng qua, thợ săn là hắn vậy mà đã thành con mồi.
Mắt thấy không còn phần thắng, Thạch Linh đang chuẩn bị chui xuống dưới đất chạy trốn thì thấy nhân loại đã đi tới trước mặt hắn.
"Cho ngươi thêm một cơ hội nữa, có biết nói tiếng người không?"
"Ngao!"
Tự biết mình không trốn khỏi, thạch đầu cuồng hống làm ra phản kích cuối cùng, dùng tay trái đấm Giang Bắc Nhiên.
"Rất đáng tiếc, trả lời sai rồi."
Giang Bắc Nhiên nói xong thì tránh khỏi công kích của Thạch Linh, sau đó nhẹ nhàng vọt lên, đập một quyền vào mặt đối phương.
Phanh một tiếng, đầu Thạch Linh nổ tung, thân thể nó ầm ầm hóa thành một đống đá vụn.
Từ đây tới tối sẽ lên thêm 10 chương nữa. Đầu tháng rồi, đừng quên ĐỀ CỬ truyện ủng hộ mình các bạn nhé!
Bạn cần đăng nhập để bình luận