Ta Chính Là Không Theo Sáo Lộ Ra Bài

Chương 917: Tin Tức Của Cổ Hoàng (3)

Âm dương là bình đẳng, tuy đối lập nhưng không tương khắc.
Dương là động, âm là tĩnh. Động giả, tính vậy. Tĩnh giả, thể vậy.
Âm lấy dương là tính, dương lấy âm là thể. Âm dương không cách nào tồn tại độc lập.
Dương làm chủ, âm nương theo.
Một âm một dương, một động một tĩnh.
Trong trận pháp, Giang Bắc Nhiên từng nghiên cứu qua vô số Âm Dương chi đạo, chúng là vô số trận pháp cơ bản.
Dương làm chủ, âm bị động. Dương sinh thì âm mất, dương mất thì âm sinh.
Có thể thấy được Âm Dương không tương khắc, mà tùy theo quan hệ.
Trời là dương, đất là âm, sau đó phát triển tới vạn vật, có thể hình thành trật tự của vạn vật.
Ví dụ như trong hồ nước. Đất là dương, nước là âm.
Cá trong hồ, hồ là dương, cá là âm.
Cả hai tương sinh.
Có thể nói chỉ cần là bất luận cái gì liên quan hai cái sự vật, cũng có thể chia làm Âm Dương. Lớn đến thiên địa vũ trụ, nhỏ đến tế bào lông tóc.
Đều là như vậy.
Mà Lưỡng Nghi Mật Vũ như hòa hợp được hai thứ đối lập này, khiến chúng tương sinh nhau.
'Khá lắm... này cũng quá huyền diệu rồi.' Sau khi đọc được một ít thông tin về Lưỡng Nghi Mật Vũ, trong nháy mắt Giang Bắc Nhiên đã biết nó có vô tận tiềm lực, tuyệt đối đủ để xưng tụng là bảo vật hiếm có.
Giang Bắc Nhiên ngẩng đầu lên, nhìn về phía Lâm Thi Uẩn rồi hỏi:
"Chỉ mỗi Bích Tiểu hội sao có thể khiến huynh trưởng của ngươi cho ngươi thứ chí bảo như vậy?”
Lâm Thi Uẩn vuốt vuốt tóc rồi đáp:
"Ừm... Chủ yếu là huynh trưởng vốn yêu thương ta, hắn dựa theo manh mối ta cung cấp tìm được một động thiên phúc địa, vì thế mới nguyện ý cho ta Lưỡng Nghi Mật Vũ."
'A ! động thiên phúc địa, khó trách a.' Giang Bắc Nhiên cảm thấy dù là huynh muội đi nữa thì tình nghĩa cũng khó lòng qua được sự ‘thơm ngon’ của bảo bối.
Thì ra Lâm Thi Uẩn cũng bỏ ra không ít.
"Ta đã đồng ý sẽ giúp ngươi sửa đổi mệnh, chuyện này ta sẽ mau chóng thực hiện."
Lâm Thi Uẩn nghe xong thì vội khoát tay:
"Không cần, không cần, đại sư mấy lần cứu tính mệnh của ta, đây chỉ là chút hồi báo nho nhỏ thôi, sao dám nhận quà đáp lễ của đại sư chứ."
"Cứu ngươi là cứu ngươi, giao dịch là giao dịch, hai chuyện này hoàn toàn khác nhau."
Nói xong, Giang Bắc Nhiên đóng cái hộp lại rồi hỏi:
"Ám Tinh Hạp này có tác dụng thế nào?"
"A, Ám Tinh Hạp dùng để giúp Lưỡng Nghi Mật Vũ tích súc thiên địa chi lực."
"Thiên địa chi lực?"
"Đúng vậy, sau mỗi lần sử dụng, Lưỡng Nghi Mật Vũ đều phải được bỏ vào Ám Tinh Hạp để tích súc thiên địa chi lực, như vậy lần sau mới sử dụng được tiếp.”
'Còn phải nạp điện? Thôi cũng được... Thứ trâu bò như vậy mà không bị hạn chế thì quá vô lý rồi.’ 'Hợp lý.'.
Sau khi hiểu rõ về Lưỡng Nghi Mật Vũ, Giang Bắc Nhiên mới cất hộp bạc vào trong Càn Khôn Giới rồi uống một ngụm rượu, nói tiếp "Chuyện cổ hoàng ngươi điều tra tới đâu rồi?"
"Ta đã phái mấy nhóm tới Tăng quốc điều tra, mặt khác cũng phát động tất cả nhân mạch toàn lực hỗ trợ, còn..."
"Nhưng vẫn chưa tìm được đúng không?”
Giang Bắc Nhiên trực tiếp hỏi.
"Đúng thế..."
Lâm Thi Uẩn nhẹ gật đầu.
Lúc này, Tiểu Thất ở bên cạnh bèn mở miệng nói:
"Vương đại ca, chuyện điều tra ta am hiểu, hay để ta thử đi?"
Giang Bắc Nhiên lắc đầu:
"Không, ta còn chuyện khác cần ngươi giúp."
Tiểu Thất nghe xong lập tức trở nên hăng hái hơn, hắn biết Vương đại ca sẽ không vô duyên vô cớ kêu hắn tới.
'Không biết lần này sẽ đi thăm dò nơi thần bí gì nữa!' Giờ khắc này Tiểu Thất vô cùng kích động, lần đầu gặp Vương đại ca, hắn được vào động thiên phúc địa, lần thứ hai thì phát hiện bản thân là Huyền Đế chuyển thế.
Có thể nói mỗi lần gặp được Vương đại ca hắn đều gặp được đại khí vận.
'Không biết lần thứ ba này... Vương đại ca lại mang đến cho ta cơ duyên bậc nào nữa.' Trong lúc Tiểu Thất kích động, Giang Bắc Nhiên đứng lên và nói với Lâm Thi Uẩn:
"Chuyện cổ hoàng ngươi tiếp tục điều tra, có tin là báo ta biết ngay."
"Được, ta đã biết."
Tiếp đó Giang Bắc Nhiên đưa cho Tiểu Thất một cái bản đồ:
"Cho ngươi thời gian ba ngày để chuẩn bị, ba ngày sau cùng ta tới Đồng quốc."
"Vâng!"
Tiểu Thất không chút do dự chút mà đáp.
"Cứ vậy đi, ta đi trước một bước."
Giang Bắc Nhiên nói xong thì đi ra ngoài.
Theo tiếng cửa gỗ va đập, Tiểu Thất dùng sức huơ nắm đấm, phát tiết phấn khởi trong lòng.
Phát tiết xong thì lập tức chắp tay với Lâm Thi Uẩn:
"Để Lâm tiểu thư chê cười rồi, ta..."
"Không cần nói, ta hiểu."
Lâm Thi Uẩn sao có thể không muốn cùng đồng hành với đại sư. Dù sao chỉ cần nơi nào có hắn, Lâm Thi Uẩn đều cảm thấy bất kỳ nguy hiểm nào cũng sẽ bị hóa giải dễ dàng.
Đáng tiếc loại chuyện này có thể ngộ nhưng không thể cầu, nàng chỉ có thể chờ tới khi thời cơ tới, tới khi đại sư cần nàng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận