Ta Chính Là Không Theo Sáo Lộ Ra Bài

Chương 770: Rượu Ngon

"Ai nha."
U Nhi thẹn thùng hô lên một tiếng.
Nghe được tiếng kêu, Lục Dương Vũ đầu tiên là thuận thế bóp bóp hai cái, sau đó mới buông ra:
"Ai nha, không nhìn thấy thật bất tiện a. Thật có lỗi, thật có lỗi, U Nhi a, hay ngươi tự để lên bàn đi.” Dường như U Nhi cũng đã quen với loại tình huống này, nàng gật đầu nói:
"Vâng, quán chủ."
U Nhi đặt hai bầu rượu xuống bàn rồi nói:
"Ta tới phòng bếp xem thử đồ ăn chuẩn bị xong chưa."
Sau đó liền quay người xuống lầu.
U Nhi vừa đi, Lục Dương Vũ liền nhấc một bầu rượu lên, đổ vào chén, tinh chuẩn tới mức chẳng đổ giọt nào ra ngoài.
'Hắn đến cùng... Là cảm giác linh mẫn, hay căn bản không mù? Nhưng mặc kệ là loại kia, chắc chắn là lão sắc phê, điểm này không sai đi đâu được.' "Đến đây, nếm thử Thập Châu Xuân Sắc của ta đi, đảm bảo ngươi chưa từng uống qua."
Giang Bắc Nhiên nhận lấy chén rượu, ngửi ngửi một cái, hệ thống lập tức nhắc nhở.
Lựa chọn một: "Quả nhiên rượu ngon."
Ban thưởng: Lôi Liệt Bảo Lục (Huyền cấp trung phẩm).
Lựa chọn hai: "Chỉ vậy?"
Ban thưởng: Cộng một điểm thuộc tính cơ sở ngẫu nhiên.
Nhìn hai lựa chọn này, Giang Bắc Nhiên thật sự không hiểu, dù trong lòng hắn nghĩ như lựa chọn hai nhưng không định nói ra, mà bây giờ ý tứ của rõ ràng kêu hắn đừng khách sáo a.
'Lại phải thành thật?' Trong sự nghi hoặc, Giang Bắc Nhiên chọn số hai, để ly rượu xuống rồi nói:
"Chỉ vậy?"
Ban thưởng hoàn thành ban thưởng: Cộng một điểm bặc trận.
Lục Dương Vũ nghe xong rõ ràng có chút chấn động, hắn từng mời rất nhiều người rượu này, nhưng đây là lần đầu tiên có người không nể mặt hắn như vậy, mà Thập Châu Xuân Sắc là một trong số những loại rượu Lục Dương Vũ cảm thấy ổn nhất. Cho nên hiện giờ hắn có chút tức giận a.
"Tiểu tử thúi! Lão tử hảo tâm mời ngươi uống rượu, ngươi ngược còn chê, hôm nay nếu ngươi không lấy ra được rượu tốt hơn mời ta, chúng ta đừng có hàn huyền gì nữa."
"Lục quán chủ đừng vội, sở dĩ ta dám nói thế, tất nhiên có mang theo rượu tốt hơn tới rồi."
Giang Bắc Nhiên nói xong thì lấy một vò Tề Vân Thanh Lộ Tửu từ trong Càn Khôn giới ra.
"Ta nhận ra Lục quán chủ là người thích rượu nên ta không giới thiệu nhiều, Lục quán chủ tự mình đánh giá là được."
Giang Bắc Nhiên nói xong bèn mở vò rượu ra.
"Hít..."
Lục Dương Vũ hít sâu một hơi, trong nháy mắt lộ ra nụ cười.
"Ha ha ha, tiểu hữu quả nhiên là diệu nhân a, rượu này cũng ra gì đấy, so sánh mà nói, Thập Châu Xuân Sắc của ta xác thật không đáng so a!” 'Quả nhiên là người có tính tình.' Giang Bắc Nhiên cảm nhận được quan hệ của hắn và Lục Dương Vũ đã được kéo gần hơn:
"Lục quán chủ, rượu này chỉ ngửi thì chưa đủ đâu, hay là ngươi nếm thử đi?"
"Vậy ta sẽ... Không khách khí đâu đó?"
"Tất nhiên, rượu ngon tặng tri kỷ mà."
"Ha ha ha, được, được, hay cho một câu rượu ngon tặng tri kỷ, tri kỷ này, ta nhận."
Lục Dương Vũ nói xong cũng không cầm chén, trực tiếp nâng..... vò rượu lên uống một hơi.
"Tấn tấn tấn tấn tấn..."
Lục Dương Vũ thật sự không khách sáo, như giang hồ hào kiệt, uống sạch một vò rượu.
"Cáp!"
Lục Dương Vũ phun ra một ngụm tửu khí rồi buông vò rượu xuống và nói:
“Hay! Hay lắm, Lục mỗ ta tự nhận là người đã uống hết rượu ngon khắp thiên hạ, không ngờ tới bây giờ mới thấy tất cả trước đây đều là nước tiểu ngựa cả! Ha ha ha ha!” Lục Dương Vũ cuồng tiếu vài tiếng rồi vỗ vai Giang Bắc Nhiên:
"Chỉ bằng ngươi mời ta uống vò rượu này thì chẳng khác nào hảo huynh đệ khác cha khác mẹ của ta cả. Năm nay ngươi mấy tuổi, nhưng nhìn ngươi ta hẳn lên làm đại ca a.” 'Đây cũng quá người có tính tình đi.' Giang Bắc Nhiên nghĩ không ra vẻn vẹn một vò rượu, liền có thể đem quan hệ của hai người rút ngắn đến tình trạng như thế.
Bất quá loại đại ca tiện nghi này ngu sao không nhận, Giang Bắc Nhiên bèn nói:
"Vậy sau này xin được đại ca chỉ giáo nhiều hơn a."
"Dễ nói, dễ nói, lão đệ, vò rượu này là gì vậy?"
"Rượu này tên là Tề Vân Thanh Lộ Tửu, dùng Bạch Nguyệt Huyền Hoa hoa ủ chế mà thành, bất quá nguyện liệu cũng không trân quý, chủ yếu do phương pháp chân cách của ta nên hương rượu càng thêm, càng có thể say lòng người."
"Đúng! Quả thật có thể say lòng người! Nhưng rượu không say lòng người, còn gọi là rượu cái gì nữa! Nói cho lão ca nghe xem, ngươi dùng... thủ pháp chưng cất gì vậy?"
"Cái này... Vốn là bí mật bất truyền, nhưng nếu hiện tại Lục quán trưởng đã là huynh đệ với ta, ta dĩ nhiên cũng không giấu giếm, sau khi nghiên cứu và thảo luận liên kết trận pháp xong, tiểu đệ sẽ tự mình làm thử cho ngài xem."
"Được! Không có vấn đề! Đến đây, hôm nay đại ca sẽ trò chuyện tâm tình với ngươi cả ngày cũng được!”
Bạn cần đăng nhập để bình luận