Ta Chính Là Không Theo Sáo Lộ Ra Bài

Chương 527: Liên Thủ (1)

"Chúng ta liên thủ xử lý lão đầu kia, thế nào?"
Phốc... Ngươi cũng không làm việc theo lẽ thường như vậy hả!?
Giang Bắc Nhiên vốn tưởng Quý Thanh Lâm sẽ kêu hắn khiến quan hệ hai lão hòa hoãn hơn, ai dè vừa nói đã nói tới vấn đề kích thích như thế.
"Vẫn xin Quý giáo chủ chớ nói đùa như vậy."
"Ai đùa với ngươi, ngươi cho rằng lão đầu kia là người tốt? Nói cho ngươi biết, nếu hắn có thể để ngươi ngồi lên hoàng vị, hắn cũng có thể kéo ngươi xuống. Lão đầu này tuyệt đối không cho phép một núi hai hổ, cho nên, ngươi bị lão đầu kia giết chỉ là vấn đề sớm muộn thôi."
"Trẫm tin Ân giáo chủ không phải loại người như ngươi nói."
"Giả ngu?"
Quý Thanh Lâm cười một tiếng:
"Ta cũng không tin ngươi ngồi ở vị trí này mà không lo lão đầu kia sẽ đột nhiên trở mặt."
"Chỉ cần trẫm làm tốt chuyện trong bổn phận, vì sao Ân giáo chủ phải trở mặt với trẫm?"
"Được, ngươi đã thích giả ngu thế này. Vậy chúng ta bỏ qua đề tài này. Sở dĩ ta muốn tìm ngươi liên thủ, một là cảm thấy bây giờ ngươi được lão đầu kia khá tín nhiệm. Hai là ngươi xác thực rất thông minh. Ba nha... Ta biết tiềm lực của ngươi vô cùng lớn, liên thủ với ngươi sẽ khiến ta thu hoạch được nhiều chỗ tốt trong tương lai.” Thấy Giang Bắc Nhiên đang muốn mở miệng nói gì đó, Quý Thanh Lâm trực tiếp ngắt lời:
"Ngươi không cần trả lời ngay. Hôm nay ta tới tìm ngươi, chỉ muốn nói rõ những lời này. Ta tin, lấy sự thông minh của ngươi, khẳng định từng nghĩ tới đường lui cho tương lai. Mà hai con đường này, dù đường nào cũng tránh không được trở mặt với Ân lão đầu. Ngươi... Cũng không muốn cái mạng nhỏ của mình bị người khác bóp trong tay chứ nhỉ?"
Những gì Quý Thanh Lâm nói không phải vấn đề gì lớn.
Nếu Giang Bắc Nhiên không có hệ thống hộ giá, một chọi một với Ân Giang Hồng, hắn thật sự sẽ sợ cái ngày trong tương lai kia. Nhưng hắn lại cái, cho nên không sợ chút nào.
Bất quá Quý Thanh Lâm này thật sự có chút đặc biệt, nếu hắn ta đã tìm tới cửa, vậy Giang Bắc Nhiên cũng nên thừa cơ tìm hiểu rõ hơn về hắn ta một chút. Dù sao biết người biết ta mới có thể bách chiến bách thắng mà.
Thế là Giang Bắc Nhiên miễn cưỡng ngồi dậy, mở miệng hỏi:
"Không biết Quý giáo chủ và Ân giáo chủ đến cùng đã xảy ra chuyện gì lại nháo đến tình trạng thế này?"
"Muốn biết hả?"
Quý Thanh Lâm cười một tiếng:
"Ngươi đáp ứng sẽ liên thủ với, ta sẽ nói cho ngươi biết."
Giang Bắc Nhiên vừa muốn trả lời thì hai lựa chọn nhảy ra.
Lựa chọn một: "Vậy trẫm không nghe."
Ban thưởng: Cương Cốt Bảo Quyển (Địa cấp hạ phẩm).
Lựa chọn hai: Đồng ý với Quý Thanh Lâm, nhưng sau đó nói cho Ân Giang Hồng.
Ban thưởng: Cộng một điểm thuộc tính đặc biệt ngẫu nhiên.
Hả?
Thấy thế, Giang Bắc Nhiên hiểu, tâm tư biết người biết ta của hắn bị hệ thống hiểu lầm là chủ động kiếm chuyện.
Chọn xong số hai, Giang Bắc Nhiên đáp:
"Được, trẫm đồng ý với ngươi."
Lần này đến phiên Quý Thanh Lâm ngây ngẩn cả người.
"Ngươi... Đáp ứng liên thủ cùng ta?"
"Đúng."
Giang Bắc Nhiên gật đầu.
"Chỉ vì muốn nghe của ta và Ân lão đầu?"
Quý Thanh Lâm lại hỏi.
"Đúng."
Giang Bắc Nhiên tiếp tục gật đầu.
"Tê..."
Quý Thanh Lâm hít vào một hơi, tiếp đó đột nhiên cười như điên.
Cười một hồi lâu, Quý Thanh Lâm mới lên tiếng:
"Từ khi vừa thấy ngươi, ta đã có cảm giác này, đầu của tiểu tử ngươi hoặc nhiều hoặc ít đều có chút vấn đề giống ta."
Giang Bắc Nhiên nhìn thẳng mỉm cười, không trả lời.
Quý Thanh Lam đốt một cán thuốc, hít một hơi rồi đánh giá Giang Bắc Nhiên:
"Có phải ngươi định nghe xong sẽ kể lại việc này với Ân lão đầu không?"
Quý Thanh Lâm vừa dứt lời, hai lựa chọn lại nhảy ra.
Lựa chọn một: "Quý giáo chủ nói đùa, trẫm đương nhiên sẽ không."
Ban thưởng: Chiêu Võ Quỷ Bản (Địa cấp hạ phẩm).
Lựa chọn hai: "Đúng thế."
Ban thưởng: Cộng một điểm thuộc tính đặc biệt ngẫu nhiên.
Gì vậy nè! ?
Thấy thế, Giang Bắc Nhiên vui vẻ nheo mắt.
Bất quá lựa chọn này... Cũng thật không theo lẽ thường a.
Chọn số hai xong, Giang Bắc Nhiên gật đầu:
"Đúng thế."
Ban thưởng hoàn thành nhiệm vụ: Cộng một điểm ngôn linh.
Nhìn điểm ngôn linh được cộng thêm, Giang Bắc Nhiên vui vẻ ra mặt. Dù sao theo trước mắt mà nói, Giang Bắc Nhiên cảm thấy bói toán và ngôn linh có tiềm lực cao nhất.
"Khục... Khục!"
Mặt khác, Quý Thanh Lâm bị nghẹn họng câu trả lời Giang Bắc Nhiên, hồi lâu mới chậm rãi nói:
"Tiểu tử, ngươi điên rồi?"
"Trẫm chỉ ăn ngay nói thật thôi."
"Thú vị, ngươi cứ vậy, không sợ ta không cho ngươi nói việc này với Ân lão đầu?"
"Đúng thế."
Giang Bắc Nhiên gật gật đầu:
"Tính cả lần này, trẫm và Quý giáo chủ cùng lắm mới gặp mặt lần đầu mà ngài đã thương lượng với ta loại đại sự này. Vậy chỉ có hai nguyên nhân, một là ngài không sợ ta nói chuyện này ra. Hai là nếu trẫm không đáp ứng với ngài, ngài sẽ giết trẫm, bất quá trẫm cảm thấy Quý giáo chủ hẳn không phải người lỗ mãng."
Bạn cần đăng nhập để bình luận