Ta Chính Là Không Theo Sáo Lộ Ra Bài

Chương 970: Trận Khí (1)

Lệ Phục Thành suy nghĩ một lát rồi đáp:
"Trận khí là thứ cơ bản nhất để cấu thành trận pháp, chỉ khi trận nhãn được trận khí gia cố mới có thể bày trận được, phẩm chất trận khí cũng trực tiếp quyết định cường độ của trận pháp."
"Cho nên trong mắt ngươi, trận khí cũng như trận nhãn sao?"
Lệ Phục Thành nghe xong thì nghiêm túc suy nghĩ một chút, cuối cùng vẫn gật đầu.
"Không sai, đại đa số Trận Pháp sư chỉ khi bố trí trận nhãn mới nghĩ đến trận khí, nhưng kỳ thật không phải vậy, trận khí đối với trận pháp kỳ thật có nhiều tác dụng hơn, thậm chí có thể hỗ trợ tăng lên phẩm cấp của trận pháp."
Giang Bắc Nhiên nói xong thì lấy một con ngựa chiến nhỏ được làm bằng sứ ra.
“Đây chính là thứ ta muốn dạy ngươi hôm nay, sự hỗ trợ qua lại của trận pháp cùng luyện khí."
Lệ Phục Thành nghe xong, tuy không quá rõ ý của Vương đại ca nhưng vẫn cảm thấy chiêu này hình như rất lợi hại, hắn thiếu chút nữa không nhịn được mà trực tiếp vỗ tay.
Giang Bắc Nhiên đặt ngựa chiến ở giữa vòng tròn rồi bắt đầu giảng giải:
"Thuộc tính của gốm sứ trong bát quái tương ứng với thiên địa, trong trận pháp thì dại biếu cho lập giới, ngươi biết điều này có nghĩa gì không?”
Lệ Phục Thành đang tới hai chữ "lập giới" thì cảm giác được có phần thông suốt, cho nên không chút nghĩ ngợi liền trả lời:
"Trong trận pháp có giới mới có thể có tính chất khu vực cùng không gian, ý của Vương đại ca là có thể dùng gốm sứ để mở rộng phạm vi ảnh hưởng của trận pháp đúng không?"
"Đúng, nhưng cũng không đúng."
Giang Bắc Nhiên vừa nói vừa dùng chạc cây nhanh chóng vẽ ra một nửa Thiên Đô Trận:
"Thiên Đô Trận có phạm vi rộng, nhưng là một mê trận, kỳ thật nó không cần có phạm vi lớn như vậy, chỉ cần có thể dụ người vào trong trận là được. Cho nên nếu thu nhỏ Thiên Đô Trận, từ đó đến nâng cao cường độ của nó, vậy sẽ tốt hơn.”
Nhìn Lệ Phục Thành như bừng tỉnh đại ngộ, Giang Bắc Nhiên tiếp tục nói:
"Trừ gốm sứ ra, ngọc thạch còn tượng trưng cho thông suốt, túc sát kim đồng, tàng linh cốt giác các loại."
Nghe được tới đây, Lệ Phục Thành nhịn không được mà đặt câu hỏi:
"Vương đại ca! Ta có một nghi hoặc vẫn luôn muốn hỏi ngài.”
s "Nói đi."
"Ta nghe sư phụ nói, sở dĩ chỉ có thể dùng trận khí cho trận nhãn là vì chỉ có linh khí được trận nhãn hội tụ mới có thể khu động đủ trận khí. Nếu không để nó vào trong trận nhãn thì nó vẫn gia trì được trận pháp đúng không?"
"Không sai."
"Vậy vì sao..."
Không đợi Lệ Phục Thành hỏi xong, Giang Bắc Nhiên đã trực tiếp giải thích:
"Đây cũng là chuyện ta đang tính nói này, chỉ khi cùng tinh thông luyện khí và trận pháp, khi bày trận ngươi mới có thể tạo ra một đại trận chuyên dùng trận khí."
"Thì ra là vậy..."
Lệ Phục Thành gật đầu rồi chắp tay nói với Vương đại ca:
"Vương đại ca quả nhiên không gì không biết, không gì không hiểu, việc này ngay cả sư phụ của ta cũng chưa từng nghe tới.”
Giang Bắc Nhiên vứt cành cây qua một bên, đưa quyển sách có tên Thiên Công Tạo Vật cho Lệ Phục Thành:
"Xem hết quyển sách này, hẳn là ngươi có thể xem như nhập môn trên phương diện luyện khí rồi."
"Đa tạ Vương đại ca!"
Lệ Phục Thành bái một cái thật sâu xong thì đưa hai tay nhận lấy quyển thư tịch.
Vào lúc Giang Bắc Nhiên chuẩn bị nói thêm gì nữa thì một con chim ưng từ trên trời giáng xuống, Lệ Phục Thành lập tức vươn tay cho nó đậu lên.
Tiếp đi chim ưng nhảy hai cái, một ống trúc nho nhỏ rơi lên tay Lệ Phục Thành.
"Đa tạ."
Lệ Phục Thành nói.
Chim ưng nghe xong thì kêu lên một tiếng thanh thúy, lần nữa bay lên trời.
"Vương đại ca, là sư phụ hồi âm."
"Ừm, mở ra xem một chút đi."
"Vâng."
Lệ Phục Thành đáp một tiếng rồi mở ống trúc nhỏ ra, xem thư trong đó.
Lệ Phục Thành đọc xong, ngẩng đầu lên nói; “Sư phụ nói cực kỳ hoan nghênh Vương đại ca tới."
"Ừm."
Giang Bắc Nhiên gật gật đầu.
Giang Bắc Nhiên liền nói với Lệ Phục Thành:
"Vậy hôm nay ngươi tranh thủ đọc sách đi, ngày mai giờ Thìn ta sẽ tới tìm ngươi."
“Vâng!”
Lệ Phục Thành chắp tay nói.
Giang Bắc Nhiên gật đầu, thổi một đám mây ra.
"Lên đây đi."
Giang Bắc Nhiên ngoắc ngoắc Hạ Linh Đang.
"Vâng, tới ngay."
Hạ Linh Đang thi lễ với Lệ Phục Thành và Đường Thính Song một cái rồi chui vào trong tường vân.
Lệ Phục Thành và Đường Thính Song thì vẫy tay chào Hạ Linh Đang, sau đó lại hành lễ với Giang Bắc Nhiên:
"Vương đại ca đi thong thả."
Giang Bắc Nhiên gật đầu với hai người họ rồi điều khiển đám mây bay lên.
Chờ tới khi đám mây hoàn toàn biến mất trong tầm mắt, Lệ Phục Thành mới nâng Thiên Công Tạo Vật lên, bắt đầu đọc.
Giang Bắc Nhiên ngồi mây quay về Phong Châu, trực tiếp đi tới kết giới bản tâm.
"Sư huynh."
Cố Thanh Hoan cảm nhận ba động của kết giới thì đi ra đón.
"Thanh Sách đi rồi?"
"Đúng thế."
Cố Thanh Hoan lên tiếng:
"Hắn bảo muốn tìm một nơi nào đó bồi dưỡng thân thể cho tốt.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận