Ta Chính Là Không Theo Sáo Lộ Ra Bài

Chương 902: Thù Lao

Lục Dương Vũ cười một tiếng, đi tới một bước rồi nói:
"Vào trước đi."
Nếu nói bên ngoài nhà gỗ là khí chất u ám thì trong nhà càng u ám hơn.
Người rơm chồng chất trong góc, mặt nạ quỷ dị được treo trên tường, kiếm, phù, ấn, kính được treo khắp nơi, phía trên đều dính máu, vừa nhìn là thấy có điềm xấu.
Nhìn lên trần nhà có thể thấy được vô số dấu tay đỏ như máu, âm u tới cực điểm.
'Cũng đúng, người này là quỷ tu mà.' So với núi thi và ao máu mà Giang Bắc Nhiên từng thấy trong phòng nhỏ của Điền Cách thì bầu không khí trong ngôi nhà gỗ này càng khiến người ta ức chế hơn. Thậm chí còn khiến Giang Bắc Nhiên cảm thấy mình không còn ở nhân gian nữa.
Ngay cả Giang Bắc Nhiên cũng thấy thế thì Lục Dương Vũ càng không chịu được. Dù hắn từng tới đây một lần nhưng cảm giác này vẫn khiến hắn hít thở không thông.
"Tìm ta có chuyện gì."
Đường Tịnh Nhiễm đốt một ngọn nến lên rồi hỏi.
"Bằng hữu của ta muốn tìm hiểu chút chuyện của quỷ tu nên ta mới giới thiệu ngươi cho hắn. Được rồi, hiện tại các ngươi có thể từ từ hàn huyên, ta ra ngoài thông khí cái."
Lục Dương Vũ nói xong thì như chạy trốn rời đi, chẳng muốn ở lại đây phút giây nào nữa.
Nghe tiếng cửa lần nữa đóng lại, Giang Bắc Nhiên nhìn về phía tiểu hài tử hai mắt đỏ tươi, biểu lộ dữ tợn đang gắt gao ôm chặt cổ Đường Tịnh Nhiễm rồi hỏi:
"Ngươi hẳn biết vật nhỏ này muốn lấy mạng ngươi?"
"Ừm."
Đường Tịnh Nhiễm nhẹ gật đầu, dường như không quá kinh ngạc vì Giang Bắc Nhiên có thể nhìn thấy quỷ.
"Ngươi tính thuần phục nó?"
"Ừm."
"Độ khó không nhỏ, cuồng khí trên thân tiểu quỷ này rất nặng."
Nghe Giang Bắc Nhiên nói thế, tiểu quỷ trên cổ Đường Tịnh Nhiễm hung hăng trừng Giang Bắc Nhiên một chút. Đồng thời cũng khống chế cuồng khí trên người hướng về phía Giang Bắc Nhiên.
Nhưng vào lúc nó chuẩn bị dùng cuồng khí công kích Giang Bắc Nhiên thì bỗng cảm giác được một cỗ sức mạnh vọt tới, đánh văng nó lên trần nhà.
"Dát Cung Nhất, Kháp Khổ!"
Tiểu quỷ bị hất văng lên trần nhà xong thì hai mắt đỏ ngầu phẫn nộ, vừa định phản kích lại bị hung hăng nện cho ngã sấp xuống đất.
"Ngươi tốt nhất nên thành thật một chút, nếu không lần sau không đơn giản là hất văng vậy đâu. Ta có cả ngàn cách khiến ngươi hồn phi phách tán đó.”
Lần này tiểu quỷ mắt đỏ trong nháy mắt trở nên trung thực hơn, lại ngoan ngoãn quấn trên cổ Đường Tịnh Nhiễm.
"Thì ra là ngươi!"
Vào lúc Giang Bắc Nhiên đang chuẩn bị nói chuyện thì đại nam hài bị hắn trừng trị khi nãy vọt từ từ dưới bàn, nhìn chằm chằm Giang Bắc Nhiên rồi lớn tiếng hô một câu.
Giang Bắc Nhiên ngẩng đầu lên nhìn hắn một chút, gật đầu nói:
"Còn muốn một lần nữa sao?"
"Ngươi! Ngươi, ngươi, ngươi!"
Đại nam hài rõ ràng bị tức không nhẹ, nhưng không dám trêu chọc người có tiểu tiện tay là thu thập hắn nữa mà nhìn về phía Đường Tịnh Nhiễm:
"Nhiễm tỷ tỷ, người này khi dễ ta thảm lắm, ngài nhất định phải giúp ta báo thù, ".
"Đi ra ngoài chơi đi."
Đường Tịnh Nhiễm thuận miệng nói.
"A? Nha..."
Dù rất không cam lòng nhưng đại nam hài vẫn bay ra ngoài, dù sao hắn cũng không dám chống đối Nhiễm tỷ tỷ.
Thấy đại ca nhà mình chạy cong đuôi, hai tiểu quỷ khác cũng vội đuổi theo.
Chờ ba tiểu quỷ rời đi rồi, lần này Giang Bắc Nhiên mới chủ động mở miệng nói:
"Ngươi nuôi không ít quỷ a."
"Ừm."
Đường Tịnh Nhiễm gật đầu.
'Cái này câu thông đứng lên cũng quá mệt mỏi...' Giang Bắc Nhiên thầm thở dài, cũng không vòng vo mà trực tiếp nói ngay vào điểm chính:
"Ta biết rất ít về quỷ tu, hy vọng cô nương có thể nói thêm cho ta."
"Được."
Nghe Đường Tịnh Nhiễm đáp ứng sảng khoái như vậy, Giang Bắc Nhiên có chút ngoài ý muốn:
"Có điều kiện gì không?"
"Có."
'Ngươi nói ta đi hỏi nhiều cái này đầy miệng làm gì...' Bất quá tại bản thân đậu đen rau muống lúc, Giang Bắc Nhiên đột nhiên phát hiện chính mình hoàn toàn bị mang vào Đường Tịnh Nhiễm tiết tấu bên trong, cái này đặt ở trước kia thế nhưng là cho tới bây giờ chưa từng xảy ra.
"Điều kiện gì?"
"Năm mươi khối linh thạch Hoàng phẩm thượng cấp."
Giang Bắc Nhiên có chút không ngờ tới.
Bất quá con số này với Giang Bắc Nhiên mà nói chỉ như bữa ăn sáng, vì thế trực tiếp lấy một túi ra đặt trên bàn.
"Đủ chưa?"
Đường Tịnh Nhiễm vươn tay nhận lấy rồi cất vào Càn Khôn Giới của mình.
Giao dịch thành công, Giang Bắc Nhiên trực tiếp hỏi.
"Ngươi biết chế tác pháp khí không?"
"Biết."
"Làm ra được mấy loại pháp khí?"
"Tất cả."
Bạn cần đăng nhập để bình luận