Ta Chính Là Không Theo Sáo Lộ Ra Bài

Chương 214: Đại Lão Cãi Nhau

Trong lần yến hội trước, Hoàng Nguyên Thanh dẫn nàng theo tới chúc mừng hắn, từ đó có thể nhìn ra vị tông chủ này hẳn rất thương yêu Nhậm Thu Nghiên, bằng không sao lúc gặp mặt cá nhân này lại dẫn theo nàng được.
Xuôi theo đó, Giang Bắc Nhiên nhớ tới lần đầu nhiệm vụ về nàng xuất hiện là khi Thi Phượng Lan muốn hắn tiễn Nhậm Thu Nghiên về Xích Hà tông.
Nhiệm vụ thứ hai là khi Thi Phượng Lan muốn rủ Nhậm Thu Nghiên "đánh bạc" với họ.
Dựa theo tình huống phát sinh hiện tại, nếu lúc ấy hắn đồng ý để Nhậm Thu Nghiên gia nhập, như vậy trong trường hợp quan hệ mấy người họ ngày càng tốt, nàng sẽ biết hắn có Tiên Vũ Phục, từ đó hữu tâm hoặc vô tình Hoàng Nguyên Thanh cũng sẽ biết.
Tiếp theo, khả năng cao Úc Dương Vinh là đồng bọn với Hoàng Nguyên Thanh cũng sẽ biết, từ đó thay đổi mục tiêu không công kích hắn nữa.
Cộng với trên yến hội, độ khó từ lựa chọn dạy Nhậm Thu Nghiên đánh cờ nói rõ sao đó hắn sẽ bị Hoàng Nguyên Thanh coi như quân cờ, muốn thoát khỏi hoặc phản kháng sẽ xung đột với cường giả cấp Huyền Hoàng...
Còn nữa...
Giang Bắc Nhiên càng nghĩ càng có thêm nhiều manh mối, cộng với những gì Ân Giang Hồng miêu tả vừa rồi, Hoàng Nguyên Thanh thật sự có rất nhiều hiềm nghi!
Giang Bắc Nhiên lấy lại tinh thần, phát hiện hai vị cự đầu đã dừng tranh luận, cả hai đều ngước mắt nhìn hắn.
"Nghĩ ra cái gì rồi sao?"
Ân Giang Hồng hỏi.
Giang Bắc Nhiên gật đầu đáp:
"Vãn bối cũng cảm thấy vị Hoàng tông chủ này thật sự rất đáng nghi.”
Quan Thập An nghe xong thì không khỏi nhướng mày, nhưng vẫn rất bình tĩnh nói:
"Không biết vì sao tiểu hữu nghĩ vậy. ".
Giang Bắc Nhiên suy nghĩ chốc lát rồi nói:
"Trước đó vãn bối nghĩ, nếu đối phương muốn phá vỡ sự cân bằng của Phong Châu, khẳng định không thể chỉ dựa vào đệ tử cùng trung tầng, vì chỉ có cao tầng mới có thể tạo ra kích động lớn nhất, mà vai trò của vị Hoàng tông chủ chính là thế.”
Ân Giang Hồng nghe xong thì vỗ bàn một cái:
"Chính là ý này! Ngày mai chúng ta bắt vị này tới hảo hảo thẩm vấn."
"Ân giáo chủ quá nóng lòng rồi, hiện tại chỉ mới suy đoán mà ngươi đã muốn động thủ bắt người? Ngươi muốn tra tấn nhân sĩ chính phái của ta à?”
"Quan Thập An, lời này của ngươi là có ý gì? Sau những phân tích vừa rồi, chẳng lẽ ngươi không cảm thấy Hoàng Nguyên Thanh có vấn đề?"
"Nhưng trước khi có chứng cứ rõ ràng, bản tọa tuyệt không để cho ngươi bắt người lung tung."
"Ngươi, cái lão già ngoan cố này! Bắt tên tông chủ này tra hỏi, khi đó chẳng phải sẽ lòi ra chứng cứ à?”
"Ngươi là đang lẫn lộn đầu đuôi đó!"
"Được rồi, vậy ngươi nói xem, nên tìm chứng cớ thế nào đây!"
"Từ từ tìm là ra.”
"Chờ ngươi tra được, ma giáo cùng chính phái của Phong Châu đã bị diệt rồi!”
"A! Xem ra Ân giáo chủ là quyết tâm muốn nghiêm hình bức cung tông chủ chính phái chúng ta nhỉ."
"Lời này của ngươi nghe như kẹp dao bên trong vậy, ngươi cảm thấy bản tông đang thừa cơ chèn ép tông chủ chính phái các ngươi sao?"
"Những chuyện như vậy ma giáo các ngươi làm còn ít sao?”
Cãi lộn ngày càng kịch liệt, khí thế hai vị cường giả Huyền Tông ngày càng cao. Mộc Dao ngồi cạnh Ân Giang Hồng cố thuyết phục hai câu, nhưng bị khí thế của hai vị Huyền Tông này ép tới căn bản không mở miệng được.
Rất nhanh, hai vị Huyền Tông tranh cãi ngày càng kịch liệt, mà chủ đề cũng dần lạc trôi về đâu.
"Chính phái các ngươi cả ngày chỉ biết giết đệ tử ma giáo làm vui! Việc này ngươi có nhận không! ?"
"Làm vui? Nếu không phải đệ tử ma giáo ngươi gây nên tội ác cùng cực, đệ tử chính phái của ta nào sẽ động thủ giết người."
"Ta thấy ngươi càng già càng hồ đồ! Bế quan đến ngốc người luôn rồi hả! Nhìn đệ tử chính phái các ngươi có bao nhiêu ngang ngược càn rỡ thì biết! Tùy ý đổ cái tội rồi ra tay giết ma giáo đệ tử của ta."
"Bản tọa thấy không ít hơn ngươi! Đệ tử ma giáo ngươi hoành hành bá đạo tại Phong Châu thế nào ta có thể kể từng chuyện từng chuyện lại cho ngươi nghe."
"A! Chỉ sợ đều là do thủ hạ của ngươi thêm mắm thêm muối rồi kể lại với ngươi đi, đã bao lâu ngươi không ra ngoài nhìn thử rồi?”
"Ngươi thì khác gì? Thời gian ngươi bế quan chỉ sợ còn dài hơn ta."
"Bản tôn hành tẩu khắp nơi, số lần... Được rồi, nói ngươi cũng không tin."
Ân Giang Hồng nói xong thì nhìn về phía Giang Bắc Nhiên:
"Bắc Nhiên, ngươi là người có quyền lên tiếng nhất trong việc này, ngươi tới đánh giá đi. Hiện tại ở Phong Châu, đến tột cùng đệ tử chính phái ngang ngược, hay đệ tử ma giáo ta tội ác chồng chất!"
Ai... Không được rồi, hai người các ngươi là Huyền Tông lại nhao nhao lên làm gì... Cứ nhất định phải kéo tiểu đệ tử như ta vào hả?
Giang Bắc Nhiên vốn đang xem kịch đột nhiên bị cưỡng ép làm "trọng tài", hắn lập tức khó chịu.
Bạn cần đăng nhập để bình luận